Chương 797 - Giao dịch
Phương Tri Hành hít thở sâu, thận trọng hỏi: "Giá cả của Trí Tinh thế nào?"
Phàn Thu Lai vội vàng nói: "Bọn ta giao dịch thường dùng vật đổi vật, đơn đổi đơn, hoặc là một đổi nhiều, chỉ xem đệ cần gì thôi."
Phương Tri Hành trầm ngâm nói: "Ta muốn một đóa Hắc Ngọc Liên và một cây cỏ Hoàn Hồn, cùng với nguyên liệu cấp 5 của 3 thuộc tính Hỏa, Thủy, Thổ."
"Được!"
Phàn Thu Lai gật đầu: "Ta sẽ treo lên giúp đệ, có lẽ sẽ dẫn đến chấn động nhanh thôi."
Ông ta khựng lại rồi lấy ra Huyền Hoàng Thạch, cười nói: “Như vậy đi, ta dùng Huyền Hoàng Thạch giao dịch 3 viên Thủy Tinh châu của đệ, thấy thế nào?”
Phương Tri Hành nhếch mày nói: "Huyền Hoàng Thạch là nguyên liệu cấp 5, huynh không thiệt chứ?"
Phàn Thu Lai cười nói: "Tuy Huyền Hoàng Thạch là nguyên liệu cấp 5 nhưng không hiếm thấy, mặc dù xuất ra giao dịch cũng không đổi lại được thứ tốt gì.
Trái lại thứ như Thủy Tinh châu rất được hoan nghênh ở trên thị trường, rất nhiều nữ nhân muốn đoạt lấy đấy."
Phương Tri Hành suy nghĩ rồi gật đầu nói: "Được."
Hai người họ lập tức trao đổi vật phẩm.
[1, Gom đủ 1 món bảo vật thuộc tính Ngũ Hành (3/5)]
Phương Tri Hành cười thoả mãn, cậu lại liếc nhìn điều kiện 1, nhân cơ hội dò hỏi: "Lão ca, ngoại trừ ta ra, huynh còn quen biết Cơ Thể Thành Thánh nào khác không?"
Phàn Thu Lai trầm ngâm nói: "Ừm, mấy năm nay có tiếp xúc một ít, nhưng không nhiều lắm. Nói thật, trong 3 con đường, Cơ Thể Thành Thánh là con đường có tỷ lệ tử vong cao nhất, số người vốn không nhiều."
Phương Tri Hành vội vàng nói: "Nếu có thể, giới thiệu mấy người cho ta làm quen đôi chút đi."
Phàn Thu Lai suy tư rồi nhắc tới: "Quận Tĩnh Thủy sát vách có một vị trường sinh ẩn cư tên là Nghiêm Cảnh Phong.
Gã vốn ở 'Đại Châu', dường như phạm phải chuyện gì đấy, bị lọt vào truy sát, bất đắc dĩ chạy trốn đến Đam Châu."
Phương Tri Hành tò mò nói: "Tại sao huynh lại biết gã?"
Phàn Thu Lai đáp lại: "Vì thu thập tài nguyên tu luyện, Nghiêm Cảnh Phong đã tiến vào một Cấm Khu cấp 5, vừa hay ta cũng tiến vào nơi ấy chấp hành nhiệm vụ, ngẫu nhiên đụng phải. Sau đó bọn ta giao dịch mấy lần, nhân phẩm của gã cũng không tồi, nói chuyện rất hợp với ta."
Phương Tri Hành chất vấn: "Thực lực thế nào?"
Phàn Thu Lai chần chờ nói: "Ta và gã chưa so tài nên không rõ toàn bộ nội tình của gã."
Phương Tri Hành suy tư một hồi rồi nghiêm mặt nói: "Làm phiền lão ca chỉ dẫn, ta muốn bàn chuyện tu hành với gã."
Phàn Thu Lai nói: "Đệ đến ngoại thành của quận Tĩnh Thủy, bên bờ sông Tĩnh Thủy có một con thuyền hoa có danh tiếng rất lớn, trời vừa tối, Nghiêm Cảnh Phong sẽ chạy đến thuyền hoa tìm nữ nhân vui đùa."
Trong lòng của Phương Tri Hành sáng tỏ, cậu lập tức đứng dậy cáo từ.
Cậu ra khỏi thành, tìm thấy Tế Cẩu và Quân Dao, rồi cùng nhau tiến đến quận Tĩnh Thủy.
Lúc chạng vạng tối!
Tế Cẩu chạy cả đường như điên, đuổi kịp đến bên bờ Tĩnh Thủy.
Xa xa nhìn lại, trên mặt sông bao la, nước sông cuồn cuộn, bọt nước quay cuồng.
Bên bờ sông đèn đuốc sáng trưng, dây cung đàn sáo, tà âm, từng âm thanh lọt vào tai.
Một thuyền hoa khổng lồ cao 3 tầng đỗ bên cạnh bờ.
Bên cạnh thuyền có một chợ đêm náo nhiệt, đoàn người như dệt, ngựa xe như nước, hối hả.
Phương Tri Hành thu xếp ổn thỏa Quân Dao và Tế Cẩu, rồi một mình tiến đến thuyền hoa.
Chỉ chốc lát, cậu đã đi đến thuyền hoa.
Trên thuyền treo đầy đèn lồng màu đỏ.
Phương Tri Hành ngẩng đầu lên, nhìn về phía đèn lồng ở chỗ cao, đột nhiên thổi ra một hơi.
“Phù” một cái, đèn lồng lập tức dập tắt.
Sau đó Phương Tri Hành bước vào khoang thuyền, dùng tiền bao một phòng riêng ở tầng thứ 3.
Một lát sau, cộc cộc!
Có người gõ cửa!
Phương Tri Hành không nghe thấy tiếng bước chân, nhưng trong thần hồn cảm ứng thì có một nam tử trung niên đứng ngoài cửa.
Đối phương cũng nhanh chóng phát giác được người trong phòng không phải là Phàn Thu Lai, rõ ràng toàn thân căng thẳng, đề cao cảnh giác.
"Mời vào!"
Phương Tri Hành kịp thời quát lên.
Người ngoài cửa chần chờ một lúc, mấy lần muốn rút lui, cuối cùng đẩy cửa vào phòng.
Phương Tri Hành chắp tay nói: "Kẻ hèn mọn Trương Trường Kích được Phàn Thu Lai giới thiệu đến."
"Thì ra huynh là bạn của Phàn đại ca."
Nghiêm Cảnh Phong híp mắt lại, quan sát tỉ mỉ Phương Tri Hành, chậm rãi mở miệng nói: "Phàn đại ca không có nhiều bạn, hơn nữa hắn cũng không qua lại với Thiên Nhân, huynh nhất định là Cơ Thể Thành Thánh rồi."
"Đúng vậy!"
Phương Tri Hành gật đầu: "Nghe nói huynh cũng là Cơ Thể Thành Thánh nên đặc biệt đến hỏi thăm, kết giao bạn bè."
Cậu vươn tay làm ra tư thế mời: “Mời ngồi.”
Nghiêm Cảnh Phong cẩn thận bước vào phòng riêng, ngồi đối diện.
Phương Tri Hành rót trà cho gã, dò hỏi: "Nghiêm đại ca, sao huynh đạt được máu thịt sinh sôi vô hạn vậy?"
Nghiêm Cảnh Phong thốt lên: "Đương nhiên là môn phái của ta ban cho."
Gã đột nhiên dừng lại, nhếch mày nói: "Sao vậy, lẽ nào huynh không phải?"