Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 828 - Chương 829: Khác Biệt

Chương 829: Khác biệt Chương 829: Khác biệtChương 829: Khác biệt

Lúc này, khôi giáp màu bạc ngã trên mặt đất nhắm mắt lại, chờ đợi tử vong giáng xuống.

Một lát sau, hắn phát hiện dị hình không đánh tới, lúc này mới mở hai mắt.

Vừa nhìn!

Khôi giáp màu bạc khiếp sợ không thôi, hắn tháo mũ giáp xuống lộ ra gương mặt vặn vẹo mọc đầy lông. Trong lòng Phương Tri Hành rùng mình, khôi giáp màu bạc trước mặt này rất khó xem như là nhân loại, ngũ quan trên mặt hắn dồn thành một cục vô cùng rợn tóc gáy. “Ngươi có thể nghe hiểu lời của ta không?” Phương Tri Hành hỏi.

Khôi giáp màu bạc nói chuyện liến thoắng. Rất đáng tiếc, Phương Tri Hành nghe không hiểu một chữ nào, ngôn ngữ của đối phương cực kỳ xa lạ, chưa từng nghe nói.

Lúc này, khôi giáp màu bạc vẫy tay chỉ cửa sắt đã mở ra một nửa. Phương Tri Hành gật đầu, đi theo khôi giáp màu bạc.

Bọn họ xuyên qua cửa sắt, tiến vào trong lâu đài.

Mùi máu tươi nồng nặc đập vào mặt.

Trong đại điện rộng lớn có 7 thi thể đang nằm, từ dáng người, tất cả đều là nữ.

Trong đó có một nữ nhân trên người mặc chiếc váy xinh đẹp, 6 nữ tử khác mặc trang phục nữ người hầu.

Nguyên nhân chết của các cô giống y như đúc, bị xuyên thủng đầu mà chết.

Hơn nữa, ngũ quan của các cô cũng vặn vẹo, xấu xí khiến người ta buồn nôn.

Phương Tri Hành đang nhìn, đột nhiên, bụng của nữ nhân lộng lẫy phồng lên nháy mắt nứt ra, máu bắn tung toé.

Sau nháy mắt, một dị hình phá ngực chui ra, nhảy lên cao.

Lúc ban đầu dị hình chỉ lớn bằng trái dưa hấu, sau khi nhảy lên nhanh chóng phát triển, lúc đáp xuống đất đã dài hơn 5m.

“Khặc ngao ~” Dị hình thét chói tai, vừa phát hiện Phương Tri Hành đã lập tức xông tới.

“Hừ!”

Phương Tri Hành khinh thường, một chưởng đập chết.

Đồng thời, thi thể trên mặt đất cũng bị chưởng uy nghiền áp thành thịt nát.

Tình cảnh này...

Khôi giáp màu bạc mừng rỡ, vừa chỉ vào cầu thang vừa đi qua.

“Ngươi dẫn đường!”

Phương Tri Hành nhắm mắt theo đuôi, đi lên lầu. Lên tới lầu hai.

Khôi giáp màu bạc đứng trước cửa phòng, hai tay khoa tay múa chân không ngừng, dường như ý bảo trong phòng có quái vật.

Phương Tri Hành một cước đá văng cửa phòng.

Vù vùi

Một luồng khói đen vọt ra.

Chỉ nhìn thấy một chiến sĩ khôi giáp cả người bốc lên khói đen, nửa quỳ trên mặt đất...

“Thối quá!”

Phương Tri Hành khẽ cau mày, mùi trong phòng nồng nặc như mùi chiếc tất cả tháng không giặt. Trong làn khói đen dày đặc, 1 chiến sĩ khôi giáp đang quỳ 1 chân, đầu cúi thật thấp, ôm chặt thanh đại kiếm ky sĩ trong lòng ngực giống như đang cầu khẩn.

Ánh mắt Phương Tri Hành lóe lên, nhấc chân bước vào phòng.

Gần như ngay lập tức, chiến sĩ khôi giáp bỗng quay đầu, mũ giáp che kín khuôn mặt, chỉ lộ ra đôi mắt đầy khói đen kịt lượn lờ nhìn chằm chằm Phương Tri Hành.

“XÌ xào~”

Khôi giáp màu bạc đi theo vào phòng rồi la to tiếng gì đấy về phía chiến sĩ khôi giáp.

Chiến sĩ khôi giáp không hề đáp lại, bỗng giơ cao đại kiếm ky sĩ chém xuống. Đại lượng khói đen bao bọc trên lưỡi kiếm bắn ra sức mạnh vượt quá tưởng tượng.

HẠ [~”

Toàn thân khôi giáp màu bạc cứng ngắc, gào thất thanh rồi ngã bệt trên mặt đất.

Thân hình Phương Tri Hành lắc lư, thoắt cái dịch chuyển ra phía sau chiến sĩ khôi giáp và đạp vào ổ khớp gối sau.

Phịich!

Chiến sĩ khôi giáp ngã khuyu về phía trước, xương chân bị gãy.

Phương Tri hành cong ngón tay búng bay chiếc mũ giáp. Lập tức 1 nam tử tóc dài lộ diện. Khuôn mặt đối phương cũng bị méo mó đến mức không thể nhận dạng. Điều quỷ dị là khói đen dày đặc liên tục bay ra từ trong mũi, hốc mắt và miệng của hắn.

Khói đen lay lắt như ngọn lửa.

“Đệt, cái gì vậy, giòi à?”

Tế Cẩu la lên.

Phương Tri Hành đảo mắt nhìn quanh rồi chớp mắt nói: “Giòi gì, ở đâu?”

Tế Cẩu sửng sốt rồi ngạc nhiên nói: “Mày không thấy à? Quá trời giòi bọ bò vào leo ra trong mắt trong mồm chiến sĩ khôi giáp kìal” “Giòi gì chứ, rõ ràng là khói đen...” Phương Tri Hành tức thì nghiêng đầu nhìn chằm chằm chiến sĩ khôi giáp.

Thế nhưng, cậu vẫn chỉ thấy khói đen.

Tế Cẩu khẳng định chắc nịch: “Tao thấy giòi lít nha lít nhít kìa.”

Phương Tri Hành trầm mặc, lập tức giải phóng thần hồn cảm ứng.

Chỉ 1 thoáng, cảnh tượng trước mắt bỗng thay đổi!

Khói đen trên mặt chiến sĩ khôi giáp quỷ dị biến thành những con rắn đen dài bò lổm ngổm. Phương Tri Hành lập tức ngưng trệ hô hấp.

Cậu bất giác nhớ đến lúc vừa mới xuyên tới đây, lần đầu tiên cậu và Tế Cầu đi săn trong rừng rậm và phát hiện 1 loại ấch xanh rất lớn.

Khi đó, Tế Cẩu nhìn thấy 1 đốm lửa bốc lên trên đỉnh đầu con ấch xanh nhưng cậu lại chỉ thấy trên đầu ếch anh mọc †1 cái sừng đỏ.

Đấy là lần đầu bọn họ phát hiện cảnh tượng mắt người và mắt chó nhìn thấy khác nhau.

Giờ khắc này, Phương Tri Hành nghẹn ngào nói: “Rốt cuộc hình ảnh ai nhìn thấy mới là thật?”

Tế Cẩu tặc lưỡi hoài, nói: “Chẳng lẽ chúng ta đầu bị trúng tà nên đồng thời xuất hiện ảo giác?” Trong lúc tâm thần giao lưu, chiến sĩ khôi giáp đang quỳ lần nữa ngẩng đầu và giơ cao thanh đại kiếm ky sĩ.
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0