Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 830 - Chương 831: Khác Biệt (3)

Chương 831: Khác biệt (3) Chương 831: Khác biệt (3)Chương 831: Khác biệt (3)

Trong lòng Phương Tri Hành lập tức sáng tỏ, quay người ra khỏi phòng. Trong lòng Phương Tri Hành lập tức sáng tỏ, quay người ra khỏi phòng. Nhiếp Sâm cũng đi theo ra ngoài. Nhiếp Sâm cũng đi theo ra ngoài. Hai người đi thẳng đến đầu bậc thang, đang định leo lên.

Hai người đi thẳng đến đầu bậc thang, đang định leo lên.

“Đợi chút, tao lên trước thăm dò đường!”

“Đợi chút, tao lên trước thăm dò đường!”

Tế Cẩu đuổi theo, chủ động mạo hiểm, biểu hiện vô cùng tích cực. Tế Cẩu đuổi theo, chủ động mạo hiểm, biểu hiện vô cùng tích cực. Phương Tri Hành thấy buồn cười nhưng không nói gì mà chiều ý Tế Cầu, dù sao nó có nhiều mạng. Phương Tri Hành thấy buồn cười nhưng không nói gì mà chiều ý Tế Cấu, dù sao nó có nhiều mạng.

Tế Cẩu nhanh chóng leo lên bậc thang đến góc rẽ, nó đột nhiên sủa gâu gâu đe dọa.

Tế Cẩu nhanh chóng leo lên bậc thang đến góc rẽ, nó đột nhiên sủa gâu gâu đe dọa.

“Sao vậy?”

“Sao vậy?”

Phương Tri Hành truyền âm hỏi. Phương Tri Hành truyền âm hỏi.

Tế Cẩu không trả lời, một lát sau lại có tiếng gầm giận dữ truyền đến.

Tế Cẩu không trả lời, một lát sau lại có tiếng gầm giận dữ truyền đến. “Phương Tri Hành lên đây đi.” Tế Cẩu reo lên.

“Phương Tri Hành lên đây đi.” Tế Cầu reo lên.

Phương Tri Hành nhanh chóng bước lên lầu, vừa qua chỗ ngoặt lập tức thấy Tế Cẩu đang đứng ngay đầu bậc thang.

Phương Tri Hành nhanh chóng bước lên lầu, vừa qua chỗ ngoặt lập tức thấy Tế Cẩu đang đứng ngay đầu bậc thang. Nó quay đầu qua, trong miệng còn đang ngoạm 1 chiến sĩ khôi giáp tàn tạ, máu me đầm đìa.

Nó quay đầu qua, trong miệng còn đang ngoạm 1 chiến sĩ khôi giáp tàn tạ, máu me đầm đìa.

“Khắp người gã này toàn là giòi!” “Khắp người gã này toàn là giòi!”

Tế Cẩu lộ vẻ ghét bỏ nhả thi thể ra. Tế Cẩu lộ vẻ ghét bỏ nhả thi thể ra. Phương Tri Hành lập tức chỉ vào thi thể, hỏi Nhiếp Sâm: “Trong mắt cô, thứ đang bò trên người hắn có hình dạng gì?”

Phương Tri Hành lập tức chỉ vào thi thể, hỏi Nhiếp Sâm: “Trong mắt cô, thứ đang bò trên người hắn có hình dạng gì?”

Nhiếp Sâm vội đáp: “Xúc tu, rất nhiều xúc tui”

Nhiếp Sâm vội đáp: “Xúc tu, rất nhiều xúc tui”

Phương Tri Hành và Tế Cẩu nhìn nhau.

Phương Tri Hành và Tế Cẩu nhìn nhau.

Nhiếp Sâm nhìn mặt mà nói chuyện, kỳ lạ hỏi: “Chẳng lẽ trong mắt ngươi, thứ kia không phải xúc tu ư?” Nhiếp Sâm nhìn mặt mà nói chuyện, kỳ lạ hỏi: “Chẳng lẽ trong mắt ngươi, thứ kia không phải xúc tu ư?” Phương Tri Hành gật đầu, thận trọng nói: “Ta nhìn bằng mắt thường thì nó là khói đen, dùng thần hồn cảm ứng thì nó lại là những con rắn dài.”

Phương Tri Hành gật đầu, thận trọng nói: “Ta nhìn bằng mắt thường thì nó là khói đen, dùng thần hồn cảm ứng thì nó lại là những con rắn dài.”

Nhiếp Sâm nghe vậy, sự khó tin lộ rõ trên mặt.

Nhiếp Sâm nghe vậy, sự khó tin lộ rõ trên mặt.

Trong khi trò chuyện, 2 người 1 chó đã leo đến lầu 3.

Trong khi trò chuyện, 2 người 1 chó đã leo đến lầu 3.

Đập vào mắt họ là 1 cánh cửa sắt cao lớn. Đập vào mắt họ là 1 cánh cửa sắt cao lớn.

Trước cửa là 3 cỗ thi thể khôi giáp nằm dài, thiếu cánh tay và chân,

như thể bị dã thú cắn xé vậy.

Trước cửa là 3 cỗ thi thể khôi giáp nằm dài, thiếu cánh tay và chân,

như thể bị dã thú cắn xé vậy.

Tế Cẩu liền nói: “Không phải tao làm à nghen, tao mà cắn là chết luôn.” Tế Cầu liền nói: “Không phải tao làm à nghen, tao mà cắn là chết luôn.” Phương Tri Hành trầm ngâm một lát rồi hỏi: “Mày có nhìn thấy tiểu cô nương kia không?”

Phương Tri Hành trầm ngâm một lát rồi hỏi: “Mày có nhìn thấy tiểu cô nương kia không?” Tế Cẩu lắc đầu.

Tế Cẩu lắc đầu.

Phương Tri Hành hiểu ra, lập tức giơ tay phát ra 1 chưởng lực.

Phương Tri Hành hiểu ra, lập tức giơ tay phát ra 1 chưởng lực.

Bùm!

Bùm!

Cánh cửa sắt bị chấn động mạnh, chốt cửa đứt gãy, cánh cửa chậm rãi mở ra.

Cánh cửa sắt bị chấn động mạnh, chốt cửa đứt gãy, cánh cửa chậm rãi mở ra.

Bên trong khói đen cuồn cuộn, mùi hôi thối nồng nặc ào ra.

Bên trong khói đen cuồn cuộn, mùi hôi thối nồng nặc ào ra.

Thối quái

Thối quái

Phương Tri Hành và Tế Cẩu khó mà chịu nổi, đành phải dừng bước. Phương Tri Hành và Tế Cẩu khó mà chịu nổi, đành phải dừng bước. Đợi một lát, khói đen dần tán đi thì 2 người họ mới bước vào trong. Đợi một lát, khói đen dần tán đi thì 2 người họ mới bước vào trong. Quan sát xung quanh, lầu ba là 1 đại điện lộ thiên không có mái vòm và rất rộng rãi. Quan sát xung quanh, lầu ba là 1 đại điện lộ thiên không có mái vòm và rất rộng rãi.

Vừa ngẩng đầu đã thấy bầu trời đầy những vì sao lấp lánh mang đến cho người ta 1 loại cảm giác tĩnh mịch và trống trải.

Vừa ngẩng đầu đã thấy bầu trời đầy những vì sao lấp lánh mang đến cho người ta 1 loại cảm giác tĩnh mịch và trống trải.

Trên các vách tường cao ngất treo rất nhiều binh khí như: đại kiếm ky sĩ, rìu cán dài, Lang Nha Bổng, v.v. Trên các vách tường cao ngất treo rất nhiều binh khí như: đại kiếm ky sĩ, rìu cán dài, Lang Nha Bổng, v.v. Trên sàn nhà chính giữa đại điện phác họa đủ loại ký hiệu quỷ dị và phức tạp như thể 1 đồ đằng tà giáo nào đó.

Trên sàn nhà chính giữa đại điện phác họa đủ loại ký hiệu quỷ dị và phức tạp như thể 1 đồ đằng tà giáo nào đó.

Giữa các ký hiệu thần bí trưng bày đầu lâu nhân loại, nội tạng động vật và nhiều cây nến.

Giữa các ký hiệu thần bí trưng bày đầu lâu nhân loại, nội tạng động vật và nhiều cây nến.

Giống như từng tế phẩm vậy!

Giống như từng tế phẩm vậy!

Chính giữa ký hiệu là 1 hình tròn hoàn hảo được bao quanh bởi nến và tế phẩm.

Chính giữa ký hiệu là 1 hình tròn hoàn hảo được bao quanh bởi nến và tế phẩm.

Ngay lúc này, bên trong hình tròn có 1 nữ nhân tóc đỏ đang ngồi khoanh chân, đầu cúi thật thấp, quay lưng về phía Phương Tri Hành.

Ngay lúc này, bên trong hình tròn có 1 nữ nhân tóc đỏ đang ngồi khoanh chân, đầu cúi thật thấp, quay lưng về phía Phương Tri Hành.

Cô ta không mặc quần áo để lộ tấm lưng trần trắng như tuyết, dáng người duyên dáng, chững chạc và đầy đặn, cặp mông hơi nhô lên đầy gợi cảm, gây ấn tượng mạnh về thị giác.

Cô ta không mặc quần áo để lộ tấm lưng trần trắng như tuyết, dáng người duyên dáng, chững chạc và đầy đặn, cặp mông hơi nhô lên đầy gợi cảm, gây ấn tượng mạnh về thị giác.

Tình cảnh này...

Tình cảnh này...

Rất dễ khiến người ta liên tưởng, nghi ngờ đến cảnh tượng đang tiến hành 1 loại nghi thức tông giáo tà ác nào đó.

Rất dễ khiến người ta liên tưởng, nghi ngờ đến cảnh tượng đang tiến hành 1 loại nghi thức tông giáo tà ác nào đó.

Phương Tri Hành đảo mắt nhìn quanh, bông phát hiện 1 bóng người nhỏ bé đang co ro trong 1

góc tối.

Phương Tri Hành đảo mắt nhìn quanh, bông phát hiện 1 bóng người nhỏ bé đang co ro trong 1

góc tối. Người đó là tiểu cô nương vừa rồi cậu đã thoáng thấy.

Người đó là tiểu cô nương vừa rồi cậu đã thoáng thấy.

Cô bé vẫn giữ được ngũ quan con người, không có gì méo mó kỳ lạ cả. Cô bé vẫn giữ được ngũ quan con người, không có gì méo mó kỳ lạ cả. Thế nhưng, màu da của cô bé trắng bệch, hốc mắt trũng sâu, dáng vẻ nửa sống nửa chết giống như là 1 con búp bê không có sinh mạng vậy. Thế nhưng, màu da của cô bé trắng bệch, hốc mắt trũng sâu, dáng vẻ nửa sống nửa chết giống như là 1 con búp bê không có sinh mạng vậy. Tiểu cô nương gắt gao nhìn Phương Tri Hành, trầm mặc không nói gì. Tiểu cô nương gắt gao nhìn Phương Tri Hành, trầm mặc không nói gì. Chiếc nhẫn trên tay Phương Tri Hành đột nhiên phát sáng.

Chiếc nhẫn trên tay Phương Tri Hành đột nhiên phát sáng.

[Giết chết tà vật trước mặt ngươi] [Giết chất tà vật trước mặt ngươi] Phương Tri Hành khẽ giật mình, sau đó đưa chiếc nhẫn nhắm ngay tiểu cô nương và xác nhận 1 lúc. Phương Tri Hành khẽ giật mình, sau đó đưa chiếc nhãn nhắm ngay tiểu cô nương và xác nhận 1 lúc.

Chính xác. Chính xác.

Chiếc nhẫn nhận định tiểu cô nương chính là tà vật.

Chiếc nhẫn nhận định tiểu cô nương chính là tà vật.

“Phương Tri Hành, nữ nhân tóc đỏ này đã chết rồi!”

“Phương Tri Hành, nữ nhân tóc đỏ này đã chết rồi!”

Tế Cẩu đi vòng qua bên cạnh nữ nhân tóc đỏ, không biết nó nhìn thấy gì mà đột nhiên la lên.

Tế Cẩu đi vòng qua bên cạnh nữ nhân tóc đỏ, không biết nó nhìn thấy gì mà đột nhiên la lên.

Phương Tri Hành nhìn chằm chằm tiểu cô nương kia rồi chậm rãi bước đến trước mặt nữ nhân tóc đỏ. Phương Tri Hành nhìn chằm chằm tiểu cô nương kia rồi chậm rãi bước đến trước mặt nữ nhân tóc đỏ.

Lúc này, cậu mới thấy bụng nữ nhân tóc đỏ đã bị xé toạc từ bên trong, da bụng lộn ra ngoài.

Lúc này, cậu mới thấy bụng nữ nhân tóc đỏ đã bị xé toạc từ bên trong, da bụng lộn ra ngoài.

Điểm ly kỳ chính là hiện trường không có 1 giọt máu.

Điểm ly kỳ chính là hiện trường không có 1 giọt máu.

Phương Tri Hành nhìn về phía tiểu cô nương, mở miệng hỏi: “Tiểu muội muội tên là gì?”

Phương Tri Hành nhìn về phía tiểu cô nương, mở miệng hỏi: “Tiểu muội muội tên là gì?”

Tiểu cô nương lộ vẻ nhỏ bé bất lực, tội nghiệp nhìn Phương Tri Hành, không nói lời nào.

Tiểu cô nương lộ vẻ nhỏ bé bất lực, tội nghiệp nhìn Phương Tri Hành, không nói lời nào.

“Không thể nói chuyện à?”

“Không thể nói chuyện à?”

Phương Tri Hành không khỏi lộ vẻ thất vọng.

Phương Tri Hành không khỏi lộ vẻ thất vọng.

“Quái... quái vật...!”

“Quái... quái vật...!” Đột nhiên, Nhiếp Sâm kinh hãi la lên, cô đưa tay chỉ vào tiểu cô nương, sắc mặt tái nhợt, gấp giọng: “Nó chính là quái vật đánh lén ta.” Đột nhiên, Nhiếp Sâm kinh hãi la lên, cô đưa tay chỉ vào tiểu cô nương, sắc mặt tái nhợt, gấp giọng: “Nó chính là quái vật đánh lén ta.” Điều kỳ lạ là cô lại ngẩng cổ lên nhìn tiểu cô nương, ánh mắt nhìn vào giữa không trung.

Điều kỳ lạ là cô lại ngẩng cổ lên nhìn tiểu cô nương, ánh mắt nhìn vào giữa không trung.
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0