Chương 835: Thành hoàng
Chương 835: Thành hoàngChương 835: Thành hoàng
Phương Tri Hành an tĩnh nghe, da mặt dần dần căng chặt.
Phương Tri Hành an tính nghe, da mặt dần dần căng chặt.
Cậu chỉ mặt đất, trầm ngâm nói: “Nơi ông ở là dạng như thế nào?” Cậu chỉ mặt đất, trầm ngâm nói: “Nơi ông ở là dạng như thế nào?” Lão đạo sĩ nói năng hùng hồn, tỉ mỉ nói: “Nơi đầy chính là một trong 36 động thiên, cũng là thánh địa tu hành của Phi Lưu kiếm tông bọn ta. Cảnh đẹp vô tận, như mộng nhữ ảo."
Lão đạo sĩ nói năng hùng hồn, tỉ mỉ nói: “Nơi đầy chính là một trong 36 động thiên, cũng là thánh địa tu hành của Phi Lưu kiếm tông bọn ta. Cảnh đẹp vô tận, như mộng như ảo.” Phương Tri Hành nhìn quanh một vòng, nơi này rõ ràng chỉ là một đỉnh núi tầm thường mà thôi. Phương Tri Hành nhìn quanh một vòng, nơi này rõ ràng chỉ là một đỉnh núi tầm thường mà thôi.
Nói cách khác, tuy cậu và lão đạo sĩ ở trong cùng một không gian nhưng lại thấy được quang cảnh hoàn toàn khác nhau.
Nói cách khác, tuy cậu và lão đạo sĩ ở trong cùng một không gian nhưng lại thấy được quang cảnh hoàn toàn khác nhau.
“Lần trước mình tiến vào Cấm Khu cấp 5 không hề xuất hiện tình huống như thế này, chẳng lẽ là bởi vì...” “Lần trước mình tiến vào Cấm Khu cấp 5 không hề xuất hiện tình huống như thế này, chẳng lẽ là bởi vì...”
Phương Tri Hành đột nhiên giật mình.
Phương Tri Hành đột nhiên giật mình.
“Mình khai quang!”
“Mình khai quang!”
“Tinh thần lực đột nhiên tăng mạnh, xảy ra lột xác, có biến hóa về chất!” “Tinh thần lực đột nhiên tăng mạnh, xảy ra lột xác, có biến hóa về chất!” Nỗi lòng Phương Tri Hành quay cuồng, có lẽ sau khi tinh thần lực lớn mạnh vô hạn là có thể cảm giác được rất nhiều dạng tồn tại khó tin. Nỗi lòng Phương Tri Hành quay cuồng, có lẽ sau khi tỉnh thần lực lớn mạnh vô hạn là có thể cảm giác được rất nhiều dạng tồn tại khó tin. Ở trong mắt lão đạo sĩ, Phương Tri Hành có hình thù kỳ quái, xấu xí bất kham.
Ở trong mắt lão đạo sĩ, Phương Tri Hành có hình thù kỳ quái, xấu xí bất kham.
“Náo loạn nửa ngày, tai hoạ lại là bản thân mình!”
“Náo loạn nửa ngày, tai hoạ lại là bản thân mình!”
Phương Tri Hành không nhịn được bật cười, tỉ mỉ hỏi: “Lão cư sĩ, ông và ta không ở cùng một thế giới. Thế giới kia của ông là Cấm Khu cấp mấy thế?”
Phương Tri Hành không nhịn được bật cười, tỉ mỉ hỏi: “Lão cư sĩ, ông và ta không ở cùng một thế giới. Thế giới kia của ông là Cấm Khu cấp mấy thế?”
Lão đạo sĩ ngớ người ra, cau mày hỏi: “Cái gì mà mấy cấp, Cấm Khu lại là có ý gì?”
Lão đạo sĩ ngớ người ra, cau mày hỏi: “Cái gì mà mấy cấp, Cấm Khu lại là có ý gì?”
Phương Tri Hành lập tức đổi câu hỏi: “Các ông có thể tiến vào thế giới khác không?”
Phương Tri Hành lập tức đổi câu hỏi: “Các ông có thể tiến vào thế giới khác không?”
Lão đạo sĩ lắc đầu nói: “Từ xưa đến nay, chuyện phá toái hư không cũng chỉ là truyền thuyết hư vô mờ mịt mà thôi.”
Lão đạo sĩ lắc đầu nói: “Từ xưa đến nay, chuyện phá toái hư không cũng chỉ là truyền thuyết hư vô mờ mịt mà thôi.”
Phương Tri Hành đã hiểu, cậu vừa muốn nói gì thì sương mù màu xám đột nhiên phun trào, sau đó tan vỡ tản đi.
Phương Tri Hành đã hiểu, cậu vừa muốn nói gì thì sương mù màu xám đột nhiên phun trào, sau đó tan vỡ tản đi.
Lão đạo sĩ cũng biến mất không thấy theo.
Lão đạo sĩ cũng biến mất không thấy theo. Phương Tri Hành thở dài, chợt động thủ ngắt lấy linh quả.
Phương Tri Hành thở dài, chợt động thủ ngắt lấy linh quả.
Tổng cộng có 5 linh quả thành thục trên cây.
Tổng cộng có 5 linh quả thành thục trên cây.
Phương Tri Hành không hề khách khí, chiếm toàn bộ làm của riêng. Phương Tri Hành không hề khách khí, chiếm toàn bộ làm của riêng. Cậu nhảy xuống cây.
Cậu nhảy xuống cây.
Tế Cẩu mờ mịt hỏi: “Ban nãy mày cứ lầm bẩm một mình là làm gì thế?” Tế Cẩu mờ mịt hỏi: “Ban nãy mày cứ lẩm bẩm một mình là làm gì thế?” Phương Tri Hành kể lại chuyện vừa mới xảy ra.
Phương Tri Hành kể lại chuyện vừa mới xảy ra.
Tế Cẩu nghe mà trừng lớn mắt chó, cảm thấy cực kỳ khó tin, vượt quá sức tưởng tượng.
Tế Cẩu nghe mà trừng lớn mắt chó, cảm thấy cực kỳ khó tin, vượt quá sức tưởng tượng.
“Người thuộc hai chiều không gian mà lại có thể cùng xuất hiện...” “Người thuộc hai chiều không gian mà lại có thể cùng xuất hiện...” Nghe thấy lời cảm khái của Tế Cẩu, Phương Tri Hành lại ngửa đầu nhìn cây Trường Sinh.
Nghe thấy lời cảm khái của Tế Cầu, Phương Tri Hành lại ngửa đầu nhìn cây Trường Sinh.
Nói thật, thật ra thì cái cây này mới là sự tồn tại thần kỳ nhất.
Nói thật, thật ra thì cái cây này mới là sự tồn tại thần kỳ nhất.
“Một thân cây lại nối liên với hai giới...”
“Một thân cây lại nối liên với hai giới...”
Phương Tri Hành là người bất tử Bách Ngưu cảnh mà còn chưa làm được chuyện song song tồn tại ở hai chiều không gian. Phương Tri Hành là người bất tử Bách Ngưu cảnh mà còn chưa làm được chuyện song song tồn tại ở hai chiều không gian.
Lão đạo sĩ kia cũng không thể.
Lão đạo sĩ kia cũng không thể. Nhưng cái cây Trường Sinh này lại đồng thời tồn tại ở hai thế giới, đồng thời người hai thế giới đều có thể thấy, đụng chạm đến nó. Nhưng cái cây Trường Sinh này lại đồng thời tồn tại ở hai thế giới, đồng thời người hai thế giới đầu có thể thấy, đụng chạm đến nó. “Mạnh mẽ như mình mà còn không bằng một thân cây!”
“Mạnh mẽ như mình mà còn không bằng một thân cây!”
Trong lúc nhất thời tâm trạng Phương Tri Hành có chút phức tạp. Trong lúc nhất thời tâm trạng Phương Tri Hành có chút phức tạp. Sự sợ hãi không biết hết sức thần bí giống như một khu rừng rậm đen tối, làm cho người ta không thể kháng cự nổi, đồng thời cũng làm cho người ta cảm thấy hoang mang và bất an.
Sự sợ hãi không biết hết sức thần bí giống như một khu rừng rậm đen tối, làm cho người ta không thể kháng cự nổi, đồng thời cũng làm cho người ta cảm thấy hoang mang và bất an.
Phương Tri Hành đưa tay sờ cây Trường Sinh, đang định kiểm tra cẩn thận một phen. Phương Tri Hành đưa tay sờ cây Trường Sinh, đang định kiểm tra cẩn thận một phen.
Đột nhiên, giao diện hệ thống lấp lóe ánh sáng.
Đột nhiên, giao diện hệ thống lấp lóe ánh sáng.
[5, Uống †1 ly nước suối trường sinh bất lão (có thể dùng hai trường sinh linh quả để thay thế, có hoàn thành hay không?)]
[5, Uống †1 ly nước suối trường sinh bất lão (có thể dùng hai trường sinh linh quả để thay thế, có hoàn thành hay không?)]
Phương Tri Hành đầu tiên là ngẩn ra, nhất thời vui mừng quá đỗi. Phương Tri Hành đầu tiên là ngẩn ra, nhất thời vui mừng quá đỗi. Hay lắm!
Hay lắm!
Nước suối trường sinh bất lão và trường sinh linh quả, chẳng phải là có hiệu quả như nhau à?
Nước suối trường sinh bất lão và trường sinh linh quả, chẳng phải là có hiệu quả như nhau à?
“Thay thế!”
“Thay thết”
Chỉ một suy nghĩ, năm trường sinh linh quả trong tay cậu chợt biến thành ba quả.
Chỉ một suy nghĩ, năm trường sinh linh quả trong tay cậu chợt biến thành ba quả.
[5, Thu thập hai trường sinh linh quả (Đã hoàn thành.)]
[5, Thu thập hai trường sinh linh quả (Đã hoàn thành.)]
Phương Tri Hành không kìm được vui mừng, tâm trạng rất chỉ là tốt. Phương Tri Hành không kìm được vui mừng, tâm trạng rất chỉ là tốt. Không ngờ lần này chấp hành nhiệm vụ cưỡng chế mà lại có thể thuận tiện hoàn thành điều kiện 5. Không ngờ lần này chấp hành nhiệm vụ cưỡng chế mà lại có thể thuận tiện hoàn thành điều kiện 5. Như vậy mới khiến người ta cảm thấy thoải mái chứt! Như vậy mới khiến người ta cảm thấy thoải mái chứt
Cũng chỉ một khắc sau, chiếc nhẫn đột nhiên tản ra một vệt sáng. Cũng chỉ một khắc sau, chiếc nhẫn đột nhiên tản ra một vệt sáng.
[Đã đến giờ.]
[Đã đến giờ.]
[Chờ đến khi một chiếc lá rụng xuống, tiếp chiếc lá ấy là sẽ rời khỏi. ]
[Chờ đến khi một chiếc lá rụng xuống, tiếp chiếc lá ấy là sẽ rời khỏi.]
Trong lúc không biết, một tiếng tìm kiếm bảo vật kết thúc. Trong lúc không biết, một tiếng tìm kiếm bảo vật kết thúc.
Đúng lúc này một cơn gió thổi tới, cành cây đung đưa theo gió.
Đúng lúc này một cơn gió thổi tới, cành cây đung đưa theo gió.
Một chiếc lá từ trên trời giáng xuống, lắc trái lắc phải rơi xuống dưới.
Một chiếc lá từ trên trời giáng xuống, lắc trái lắc phải rơi xuống dưới.
Phương Tri Hành lập tức nhảy lên trên lưng Tế Cấu, không cần phân phó Tế Cầu đã ngầm hiểu, thả người nhảy lên, dùng miệng ngậm chặt chiấc lá rụng này. Phương Tri Hành lập tức nhảy lên trên lưng Tế Cấu, không cần phân phó Tế Cẩu đã ngầm hiểu, thả người nhảy lên, dùng miệng ngậm chặt chiếc lá rụng này.
Một người một chó rơi xuống đất. Một người một chó rơi xuống đất. Vụtl
VụtI
Tại thời khắc rơi xuống, hai người bọn họ hoa cả mắt, cảnh tượng xung quanh hoàn toàn thay đổi. Tại thời khắc rơi xuống, hai người bọn họ hoa cả mắt, cảnh tượng xung quanh hoàn toàn thay đổi. Cây cối san sát, ánh sáng mặt trời chiếu khắp. Cây cối san sát, ánh sáng mặt trời chiếu khắp.
Phương Tri Hành nhìn xung quanh, phát hiện mình đang ở trong một khu rừng rậm tươi tốt.
Phương Tri Hành nhìn xung quanh, phát hiện mình đang ở trong một khu rừng rậm tươi tốt.
Cách đó không xa có hơi nước nồng nặc bốc lên, chính là đầm lầy Bình Vu.
Cách đó không xa có hơi nước nồng nặc bốc lên, chính là đầm lầy Bình Vu.
“Ừ, trở về đi.”
“Ừ, trở về đi.” Phương Tri Hành thu thập tâm tình, khống chế Tế Cẩu trực tiếp đi vòng quay về khách điếm trấn nhỏ. Phương Tri Hành thu thập tâm tình, khống chế Tế Cấu trực tiếp đi vòng quay về khách điếm trấn nhỏ.
Vừa mới chuyển bước, đầu bên kia chiếc nhẫn liền truyền đến giọng của Nhiếp Sâm nhiệt tình hỏi: “Đạo hữu, tìm được vật tốt gì không?” Vừa mới chuyển bước, đầu bên kia chiếc nhẫn liền truyền đến giọng của Nhiếp Sâm nhiệt tình hỏi: “Đạo hữu, tìm được vật tốt gì không?”