Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 836 - Chương 837: Thành Hoàng (3)

Chương 837: Thành hoàng (3) Chương 837: Thành hoàng (3)Chương 837: Thành hoàng (3)

Phương Tri Hành kinh ngạc nói: “Đây là vì sao thế?”

Phương Tri Hành kinh ngạc nói: “Đây là vì sao thế?”

Chiểu Trạch Pháp Vương than thở: “Nghe nói, Sách Thần Linh Ngọc Linh Mẫu Tôn và quận trưởng đại nhân chịu khổ sát hại ở quận thành Đại Sơn, làm cho thành hoàng giận dữ, đang nghiêm mật điều tra án này.”

Chiểu Trạch Pháp Vương than thở: “Nghe nói, Sách Thần Linh Ngọc Linh Mẫu Tôn và quận trưởng đại nhân chịu khổ sát hại ở quận thành Đại Sơn, làm cho thành hoàng giận dữ, đang nghiêm mật điều tra án này.”

Nghe thấy lời ấy, Tế Cấu nhất thời giật mình trong lòng, tròng mắt chuyển động quay tròn. Nghe thấy lời ấy, Tế Cấu nhất thời giật mình trong lòng, tròng mắt chuyển động quay tròn.

Mặt Phương Tri Hành không đổi sắc, hơi im lặng, tò mò hỏi: “Thành hoàng mà ngươi nói là vị nào thế?” Mặt Phương Tri Hành không đổi sắc, hơi im lặng, tò mò hỏi: “Thành hoàng mà ngươi nói là vị nào thế?” Chiểu Trạch Pháp Vương cười nói: “Diện tích lãnh thổ của Đại Châu ta bao la, tổng cộng có mười tám quận. Dựa theo chế độ của triều đình, cứ mỗi ba quận là thiết trí một vị thành hoàng, cho nên Đại Châu tổng cộng có sáu vị thành hoàng. Chiểu Trạch Pháp Vương cười nói: “Diện tích lãnh thổ của Đại Châu ta bao la, tổng cộng có mười tám quận. Dựa theo chế độ của triều đình, cứ mỗi ba quận là thiết trí một vị thành hoàng, cho nên Đại Châu tổng cộng có sáu vị thành hoàng.

Vị thành hoàng mà ta nói tên là Trác Công Khuê, xuất thân từ Ngũ Hành tông, chính là một vị Dương Thần, định cư ở trong thành Nhạn Đãng, vừa mới trông coi quận Đại Sơn!”

Vị thành hoàng mà ta nói tên là Trác Công Khuê, xuất thân từ Ngũ Hành tông, chính là một vị Dương Thần, định cư ở trong thành Nhạn Đãng, vừa mới trông coi quận Đại Sơn!” Nói đến chỗ này, hắn lại bổ sung câu: “Sư phụ của Trác Công Khuê là trưởng lão Ngũ Hành tông kiêm giáo chủ Bách Linh giáo, mà Ngọc Linh Mẫu Tôn bị giết trùng hợp là một trong những đệ tử của Bách Linh giáo chủ, cũng là tiểu thiếp thị tầm của ông ta. Nói đến chỗ này, hắn lại bổ sung câu: “Sư phụ của Trác Công Khuê là trưởng lão Ngũ Hành tông kiêm giáo chủ Bách Linh giáo, mà Ngọc Linh Mẫu Tôn bị giết trùng hợp là một trong những đệ tử của Bách Linh giáo chủ, cũng là tiểu thiếp thị tầm của ông ta.

Bởi vì tầng quan hệ này nên Trác Công Khuê vô cùng coi trọng vụ hung án ấy.”

Bởi vì tầng quan hệ này nên Trác Công Khuê vô cùng coi trọng vụ hung án ấy.”

Phương Tri Hành đã hiểu, gật đầu nói: “Án này không liên quan gì đến ta, ngươi có thể đăng báo.” Phương Tri Hành đã hiểu, gật đầu nói: “Án này không liên quan gì đến ta, ngươi có thể đăng báo.”

Chiểu Trạch Pháp Vương bèn nói: “Chuyện này, bởi vì cái gọi là nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, ta cứ coi như là chưa bao giờ nhìn thấy ngài, ngài cũng chưa từng xuất hiện ở đây.”

Chiểu Trạch Pháp Vương bèn nói: “Chuyện này, bởi vì cái gọi là nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, ta cứ coi như là chưa bao giờ nhìn thấy ngài, ngài cũng chưa từng xuất hiện ở đây.”

Phương Tri Hành cười nói: “Cũng thế, ta cũng không muốn bị người tra tới tra lui, làm trễ nải hành trình.”

Phương Tri Hành cười nói: “Cũng thế, ta cũng không muốn bị người tra tới tra lui, làm trễ nải hành trình.” “Đúng thế!”

“Đúng thế!”

Chiểu Trạch Pháp Vương bật cười, không nói thêm gì nữa, chắp tay chào tạm biệt.

Chiểu Trạch Pháp Vương bật cười, không nói thêm gì nữa, chắp tay chào tạm biệt.

Hiện tại dù sao cũng đang là giữa ban ngày, hắn chỉ đến âm thần, không thể ở bên ngoài lâu được. Hiện tại dù sao cũng đang là giữa ban ngày, hắn chỉ đến âm thần, không thể ở bên ngoài lâu được. Tế Cẩu nhìn theo, truyền âm đến : “Người này có ý gì thế? Mật báo cho mày hay là đang uy hiếp mày vậy?” Tế Cẩu nhìn theo, truyền âm đến : “Người này có ý gì thế? Mật báo cho mày hay là đang uy hiếp mày vậy?” Phương Tri Hành ha ha, bật cười nói: “Đoán chừng là tao hù dọa hắn, muốn tìm một lý do để đuổi tao đi ấy mà.”

Phương Tri Hành ha ha, bật cười nói: “Đoán chừng là tao hù dọa hắn, muốn tìm một lý do để đuổi tao đi ấy mà.”

Tế Cẩu liền nói: “Vậy chúng ta lên đường sớm chút.”

Tế Cẩu liền nói: “Vậy chúng ta lên đường sớm chút.”

Không lâu sau đó...

Không lâu sau đó... Phương Tri Hành và Quần Dao cưỡi Tế Cẩu rời khỏi trấn nhỏ, chạy về phía đầm lầy Bình Vu.

Phương Tri Hành và Quần Dao cưỡi Tế Cẩu rời khỏi trấn nhỏ, chạy về phía đầm lầy Bình Vu.

Có hạt châu Chiểu Trạch Pháp Vương đưa tặng, bọn họ một đường thông suốt, không phải chịu bất kỳ tập kích nào.

Có hạt châu Chiểu Trạch Pháp Vương đưa tặng, bọn họ một đường thông suốt, không phải chịu bất kỳ tập kích nào.

Rất nhanh, hai người một chó đi ngang qua đầm lầy Bình Vu, tiến vào “quận Bình Xuyên”.

Rất nhanh, hai người một chó đi ngang qua đầm lầy Bình Vu, tiến vào “quận Bình Xuyên”.

Cũng như tên gọi, quận này có địa thế bằng phẳng, đất đai phì nhiêu, nguồn nước phong phú, vùng đất bằng phẳng.

Cũng như tên gọi, quận này có địa thế bằng phẳng, đất đai phì nhiêu, nguồn nước phong phú, vùng đất bằng phẳng.

Phương Tri Hành dựa theo con đường trước đó, thẳng tiến về phía trước.

Phương Tri Hành dựa theo con đường trước đó, thẳng tiến về phía trước.

Lúc bầu trời tối đen, bọn họ vừa mới chạy tới một huyện thành.

Lúc bầu trời tối đen, bọn họ vừa mới chạy tới một huyện thành.

Trước cửa thành, mùi máu tươi tràn ngập.

Trước cửa thành, mùi máu tươi tràn ngập.

Phương Tri Hành đưa mắt nhìn quanh, phát hiện con đường hai bên cửa thành cắm rất nhiều cọc gỗ. Phương Tri Hành đưa mắt nhìn quanh, phát hiện con đường hai bên cửa thành cắm rất nhiều cọc gỗ. Trên mỗi một cọc gỗ đều là một thi thể máu me đầm đìa.

Trên mỗi một cọc gỗ đều là một thi thể máu me đầm đìa.

Bọn họ mình đầy thương tích, giống như đã từng bị lăng trì, sau khi chết còn bị ruồi vây quanh. Bọn họ mình đầy thương tích, giống như đã từng bị lăng trì, sau khi chết còn bị ruồi vây quanh.

Đột nhiên, một tiếng kêu thê lương thảm thiết truyền đến.

Đột nhiên, một tiếng kêu thê lương thảm thiết truyền đến.

Hóa ra trên cọc gỗ còn có người chưa chết hẳn nữa.

Hóa ra trên cọc gỗ còn có người chưa chết hẳn nữa.

“Tình huống như thế nào đây trời?” “Tình huống như thế nào đây trời?” Tế Cẩu nhích tới gần, tỉ mỉ nhìn lên, ngạc nhiên phát hiện những thi thể này có đủ trai gái già trẻ. Tế Cẩu nhích tới gần, tỉ mỉ nhìn lên, ngạc nhiên phát hiện những thi thể này có đủ trai gái già trẻ.

Thậm chí còn có một đứa con nít bị ghim chết trên cọc gõ.

Thậm chí còn có một đứa con nít bị ghim chết trên cọc gỗ.

Hình ảnh vô cùng thê thảm.

Hình ảnh vô cùng thê thảm. Phương Tri Hành ngăn cản một người đi đường nghe ngóng. Phương Tri Hành ngăn cản một người đi đường nghe ngóng.

“Tất cả những người bị xử tử này đầu là tà giáo đồ, bọn họ thờ phụng "Vô Minh thần giáo', chất cũng không hối cải.”

“Tất cả những người bị xử tử này đầu là tà giáo đồ, bọn họ thờ phụng "Vô Minh thần giáo', chết cũng không hối cải.”

Người qua đường trả lời như thế. Người qua đường trả lời như thế. Phương Tri Hành không khỏi hiếu kỳ hỏi: “Vô Minh thần giáo này là sao vậy?”

Phương Tri Hành không khỏi hiếu kỳ hỏi: “Vô Minh thần giáo này là sao vậy?”

Người qua đường bèn nói: “Vô Minh thần giáo vốn là một giáo phái rất lớn, tọa lại tại quận Bình Xuyên dòng người đông đúc, sở hữu vô số tín đồ, Vô Minh giáo chủ cũng là Chính Thần được triều đình sách phong.

Người qua đường bèn nói: “Vô Minh thần giáo vốn là một giáo phái rất lớn, tọa lại tại quận Bình Xuyên dòng người đông đúc, sở hữu vô số tín đồ, Vô Minh giáo chủ cũng là Chính Thần được triều đình sách phong.

Nhưng hình như vị giáo chủ kia âm thầm ủng hộ Vương Thiên Bổ tạo phản. Sau khi bị người vạch trần thì bị giáng xuống thành tà giáo.” Nhưng hình như vị giáo chủ kia âm thầm ủng hộ Vương Thiên Bổ tạo phản. Sau khi bị người vạch trần thì bị giáng xuống thành tà giáo.” Trong lòng Phương Tri Hành không còn gì để nói, lại là Vương Thiên Bổ, người này vẫn luôn tạo phản, chưa bao giờ ngừng nghỉ. Trong lòng Phương Tri Hành không còn gì để nói, lại là Vương Thiên Bổ, người này vẫn luôn tạo phản, chưa bao giờ ngừng nghỉ.

“Náo loạn nhiều năm như vậy, vương triều Đại Chu lại bất động...” “Náo loạn nhiều năm như vậy, vương triều Đại Chu lại bất động...” Phương Tri Hành ha ha trong lòng. Phương Tri Hành ha ha trong lòng. Có điều chuyện này chẳng liên quan gì đến cậu cả. Cậu che lấp sơ sơ, lặng yên lẻn vào huyện thành, tìm một nhà khách điếm để qua đêm. Có điều chuyện này chẳng liên quan gì đến cậu cả. Cậu che lấp sơ sơ, lặng yên lẻn vào huyện thành, tìm một nhà khách điếm để qua đêm. Một đêm trôi qua rất nhanh.

Một đêm trôi qua rất nhanh.

Sáng sớm hôm sau, bọn họ lại khởi hành.

Sáng sớm hôm sau, bọn họ lại khởi hành.

Tế Cẩu le đầu lưỡi, tùy ý lao nhanh trên bình nguyên bao la, một đường vung lên bụi mù thật cao.

Tế Cẩu le đầu lưỡi, tùy ý lao nhanh trên bình nguyên bao la, một đường vung lên bụi mù thật cao.

Buổi chiều, bọn họ đi ra quận Bình Xuyên, rốt cuộc đến quận Bạch Hạc. Buổi chiều, bọn họ đi ra quận Bình Xuyên, rốt cuộc đến quận Bạch Hạc. “Núi Hạc Minh nằm ngay giữa quận Bạch Hạc...”

“Núi Hạc Minh nằm ngay giữa quận Bạch Hạc...”

Tâm trạng Phương Tri Hành không khỏi nhẹ nhõm hơn, đầu tiên là chạy về phía quận thành, lại đi thêm về phía trước 50 dặm đường.

Tâm trạng Phương Tri Hành không khỏi nhẹ nhõm hơn, đầu tiên là chạy về phía quận thành, lại đi thêm về phía trước 50 dặm đường.

Lập tức, một ngọn núi lớn nguy nga đứng vững ở phía cuối tầm nhìn, núi non trùng điệp xanh biếc, mây quấn sương vườn, cảnh sắc tráng lệ, như một bức hoạ cuộn tròn đẹp đẽ.

Lập tức, một ngọn núi lớn nguy nga đứng vững ở phía cuối tầm nhìn, núi non trùng điệp xanh biếc, mây quấn Sương vườn, cảnh sắc tráng lệ, như một bức hoạ cuộn tròn đẹp đẽ.
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0