Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 847 - Chương 848: Đại Huyền

Chương 848: Đại Huyền Chương 848: Đại HuyềnChương 848: Đại Huyền

Hiện tại ngài giúp Thiên Nhân buôn bán, đến một ngày nào đấy, tất nhiên sẽ có Thiên Nhân muốn thông qua ngài để đi tìm Thiên Nhân khác ăn tươi, đây dường như là kết cục đã định trước.”

Hách Liên Chu buông lỏng tay nói: “Bảo hổ lột da đâu có lợi! Việc buôn bán mà ngài làm đã đắc tội với một đám Cơ Thể Thành Thánh, sẽ đưa bản thân vào mỗi họa vô tận.” Trình bày từng cái lợi hại trong đó. Phương Tri Hành kìm lòng không đậu rơi vào trầm ngâm.

“Cảm ơn nhắc nhở.”

Chốc lát, cậu thở dài một hơi, mập mờ nói: “Thật ra con người đó không có dã tâm gì, chỉ muốn làm chút buôn bán nhỏ mà thôi.” Hách Liên Chu nghe vậy, không nói thêm gì nữa, dáng vẻ đã nói hất lời. Từ biểu hiện của hắn, tu dưỡng vững vàng, cực kỳ khôn ngoan, bố cục rất lớn.

Nói thật, Phương Tri Hành giết khách khanh của thị tộc Hách Liên, không thể nghi ngờ là vả mặt người ta.

Đổi thành người tính tình không tốt, có lẽ không phân đúng sai, chỉ sợ nhất định sẽ gây phiền phức cho Phương Tri Hành.

Nhưng Hách Liên Chu không có xung động, chỉ dăm ba câu biến chiến tranh thành tơ lụa, nhân nhượng cho khỏi phiần.

Đặt ở Đam Châu, môn phiệt thế gia người này bá đạo hơn người kia, nào có ai khách sáo như thế.

Bởi vậy có thể nhìn thấy môn phiệt thế gia của Đại Châu bị đại môn phái kiểm tra và cân bằng, xác thực không thu được địa vị thống trị tuyệt đối!

Nói xong, Hách Liên Chu đứng lên, chuẩn bị cáo từ.

Nhưng Phương Tri Hành đột nhiên hỏi: “Không biết ngài hiểu biết bao nhiêu về Ngũ Hành tông?”

Hách Liên Chu lần nữa ngồi xuống, bật cười nói: “An các chủ là người của Ngũ Hành tông nhỉ, lại hỏi ta có hiểu biết không?”

Phương Tri Hành vội vàng nói: “Ta chỉ là một ngoại môn, đối với tình hình cao tầng vẫn chẳng biết gì cả.” Hách Liên Chu cân nhắc xong đáp: “Vậy ngài hỏi đi, ta cố gắng hết sức trả lời.”

Phương Tri Hành trực tiếp hỏi: “Trong Ngũ Hành tông, ai đức cao vọng trọng nhất?”

Hách Liên Chu hầu như không cần nghĩ ngợi đã trả lời: “Ta không hiểu biết nhiều về tông chủ và thái thượng trưởng lão, chỉ nói 5 vị phong chủ đi.

Nếu bàn về đức cao vọng trọng, đứng đầu không ngoài hai vị Thanh Long và Hoàng Long này.

Thanh Long phong chủ thuộc mộc, ngụ ý sinh cơ vô hạn, phúc trạch thương sinh vạn vật.

Hoàng Long phong chủ lại gọi là khôn long, khôn mẫu, thuộc mẹ của đất, đứng đầu tự nhiên, thường mang lòng từ bi, thương hại chúng sinh.”

Trong lòng Phương Tri Hành nhanh chóng sáng tỏ.

Nói vậy nhân phẩm của nhị vị phong chủ này rất tốt, có lẽ đầu thích hợp làm sư phụ của Quân Dao.

Phương Tri Hành nói tiếng cám ơn, tự mình đi tiễn Hách Liên Chu. Nhoáng cái hai ngày lại trôi qua. Cuối cùng may mắn đã đến.

Có nhà bán một hơi lấy ra 12 “Nhục Bạch Cốt” bán.

Cái gọi là Nhục Bạch Cốt, trên thực tế là một loại kỳ hoa, cánh hoa trắng như tuyết , như linh chi trong phỉ thuý, cao quý và hơi có vẻ mềm mại, tản mát ra mùi thơm thanh nhã.

Loại kỳ hoa này được khen ngợi là thánh dược chữa thương, cho người chết Nhục Bạch Cốt, đối với người tu hành thân thể tàn khuyết, có sức hấp dẫn to lớn.

Phương Tri Hành quả quyết ra tay, đầu tiên là phong tỏa tin tức, hỏi người bán nghĩ muốn cái gì, rồi sử dụng bảo vật trên tay nhanh chóng làm mấy giao dịch, gom đủ số tiền cần.

Một loạt hành động như vậy, từ đầu tới cuối không ai tranh đoạt với cậu, thuận lợi mua đứt.

[4. Sưu tầm 10 miếng Nhục Bạch Cốt (Đã hoàn thành.)]

Tâm trạng Phương Tri Hành trong nháy mắt cực kỳ sung sướng. Sở dĩ cậu làm cuộc mua bán này chính là vì thuận tiện sưu tập bảo vật.

Kế tiếp, chỉ thiếu quả Ngũ Hành Âm Dương và nước đục Hoàng Tuyền thôi.

Trưa hôm nay, một người đột nhiên đến cửa viếng thăm.

Vậy mà là T Hoán Trân.

“Bà tìm ta?”

Phương Tri Hành không che giấu hành tung, người của Ngũ Hành tông muốn tìm được một ngoại môn trong danh sách đăng ký quả thực quá dễ.

Sắc mặt Tề Hoán Trân hơi có vẻ lo lắng, mở miệng nói: “Tối 3 ngày trước, có phải ngươi đã giết ba cao thủ không?”

Phương Tri Hành hơi im lặng, nhướng mày nói: “Thế nào, bà đang điều tra chuyện này à?”

“.,. Thật là ngươi giết?”

Tề Hoán Trân dường như không tin cho lắm, chần chờ nói: “Ngươi biết ngươi giết người nào không?” Phương Tri Hành đáp: “Chỉ biết là một khách khanh của thị tộc Hách Liên, tên là Ưng Côn.”

Tề Hoán Trân vội vàng nói: “Hai người khác là trưởng lão của Đại Huyền môn.”

Ngũ Hành tông ở Đại Châu là một mình thống trị.

Nhưng dưới Ngũ Hành tông cũng có mấy đại môn phái khá mạnh. Trong đó danh tiếng của Đại Huyền môn lớn nhất, thậm chí có thể nói gần với Ngũ Hành tông, nội tình lớn mạnh, cây lớn rễ sâu.

Phương Tri Hành không khỏi cười hỏi: “Làm sao bà biết được?”

Tề Hoán Trân vội vàng nói: “Người của Đại Huyền môn tra ra là ngươi giết hai vị trưởng lão kia, lại tra được ngươi là người của Ngũ Hành tông ta, vì thế bọn họ chắc chắn việc này là Ngũ Hành tông ở sau lưng làm chủ nên chạy tới Ngũ Hành tông khởi binh hỏi tội.”
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0