Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 850 - Chương 851: Đại Huyền (4)

Chương 851: Đại Huyền (4) Chương 851: Đại Huyền (4)Chương 851: Đại Huyền (4)

Tề Hoán Trân vội vàng nói: “Vâng, ta sẽ đi sắp xếp ngay.”

Bà xoay người chạy đi.

Đám người Phương Tri Hành đứng đợi tại chỗ.

Sau thời gian một chén trà, Tâ Hoán Trân vòng trở lại, vươn tay làm ra tư thế mời.

“2 vị, mời tiến vào pháp trận với ta.” Mọi người bước ra đại điện.

Tề Hoán Trân dẫn đường ở phía trước, đi qua từng ban công của các lâu.

Phía trước rộng mở trong sáng, xuất hiện một trường diễn võ có hình vuông.

Sân bãi cực lớn bị lồng sáng do 5 loại ánh sáng tạo thành hoàn toàn bao trùm.

Bên ngoài là chỗ ngồi quan sát.

Lúc này, chỗ ngồi quan sát đầy người, đầu là môn nhân của Thanh Long phong, từ nghìn đến vạn, nhiều vô số.

Tề Hoán Trân giới thiệu: “Đây là tuyệt trận Ngũ Hành của bổn môn, phần trong của trận pháp không có Ngũ Hành Chi Vật, cho dù các ngươi đánh đá thế nào đầu sẽ không bốc lên khói bụi cuồn cuộn.

Đương nhiên, các ngươi cũng không cách nào mượn địa lợi để tiến hành chiến đấu, trừ khi 2 vị đồng thời lựa chọn cùng một loại địa hình, ví dụ ở trong nước hoặc trong sa mạc, tuyệt trận Ngũ Hành mới có thể thỏa mãn.” Ma Thừa Vân cười giễu nói: “Ta không thành vấn đề.”

Phương Tri Hành thì tò mò: “Tuyệt trận Ngũ Hành dường như có thể khắc chế Thiên Nhân!”

Tề Hoán Trân cạn lời, nghĩ thầm lửa cháy đến nơi rồi, ngươi còn có tâm trạng quan tâm đến điều này.

Bà chần chờ nói: “Đúng là như vậy, Thiên Nhân sở trường mượn thế thiên địa, sẽ chịu hạn chế rất lớn ở bên trong tuyệt trận Ngũ Hành.” Phương Tri Hành thầm nghĩ quả nhiên, cậu tò mò quan sát tuyệt trận Ngũ Hành, như có điều suy nghĩ. Sau một khắc, Ma Thừa Vân không kịp chờ đợi tung người nhảy lên, vọt vào trong trận pháp. Trên khán đài lập tức xôn xao, vô số tầm mắt đồng loạt nhìn lên trên người của Ma Thừa Vân.

Ma Thừa Vân hất cằm lên, khinh thường quần hùng, trong ánh mắt mang theo vẻ xem thường.

Cho dù Ngũ Hành tông thế lớn ngập trời, nhưng Đại Huyền môn cũng không kém.

Hiện tại Ma Thừa Vân muốn bộc lộ tài năng ở bên trong Ngũ Hành tông, sở trường dùng chí khí của bản thân để diệt uy phong của người khác.

Phương Tri Hành bước thẳng về phía trước, cơ thể xuyên qua lồng sáng 5 màu, cảm giác như có thác nước trùng kích ở trên người.

Sau nháy mắt, toàn thân cậu buông lỏng, bước vào trong trường diễn võ rộng lớn.

Lập tức, bốn phương tám hướng ồn ào náo động!

Môn nhân của Thanh Long phong nhiệt liệt hoan hô, trợ uy cho cậu. Dù sao cậu cũng mặc đạo bào của Ngũ Hành tông, đại diện cho Ngũ Hành tông xuất chiến.

“Hừ, ngươi muốn chết như thế nào?”

Ma Thừa Vân gầm lên, trong nháy mắt lấn át tất cả tiếng hoan hô, điếc cả màng nhĩ.

“Chết như thế nào?”

Phương Tri Hành chắp tay, khinh thường nói: “Ha ha, xem ra ông thật sự không biết gì về ta cả.” Ma Thừa Vân trừng mắt, ở chỗ sâu trong đồng tử hiện lên sát ý đại thịnh.

Đột nhiên cơ thể của ông ta phân thành 2.

Nhất hư nhất thực!

Hư thể là Dương Thần!

Thực thể là pháp thân!

Dương Thần bay lên, lơ lửng giữa không trung.

Dường như đồng thời, song kiếm tranh nhau xuất ra khỏi vỏ, hỗ trợ nhaul

2 thanh trường kiếm hóa thành 2 tia sáng màu đỏ vờn quanh Dương Thần. Vẫn chưa xong!

Pháp thân giơ 2 tay lên, bóp ra pháp quyết.

Lập tức, pháp thân tăng vọt mạnh, cao hơn 6m, màu da biến thành đen tuyền.

Chợt nhìn, pháp thân như sắt thép đúc thành, không thể phá vỡ.

Tề Hoán Trân thấy vậy thì biến sắc, cất giọng nói: “Đó là Hắc Sa Pháp Thân, dung nhập sắc sa kiên cố vào bên trong pháp thân, đao thương bất nhập, phòng thủ kiên cố.”

Bà đang nhắc nhở Phương Tri Hành. Hình thái pháp thân rất đa dạng, tùy thuộc vào từng người. Trên thực tế, bản chất của pháp thân là một trong những nguyên liệu rèn đúc, về lý thuyết có thể dung hợp với các bảo vật khác để cường hóa.

Phương Tri Hành nghe thấy nhưng không mấy để tâm.

Cậu quan tâm đến Dương Thần và hai thanh phi kiếm của Ma Thừa Vân hơn.

Những ngày qua cậu cũng đã điều tra về pháp môn tu luyện của Đạo môn, hiểu biết dần dần sâu sắc hơn. Người trong Đạo môn am hiểu dùng kiếm giết người.

Nhưng ngự kiếm nhưng cũng có rất nhiều quy tắc.

Số lượng ngự kiếm có nhiều có ít, ít thì chỉ có một thanh kiếm, nhiều thì có thể vạn kiếm cùng bay ra!

Tuy nhiên, thực lực của người trong Đạo môn không phải được xác định bằng số lượng ngự kiếm.

Người ngự kiếm ít hoàn toàn khả năng giết chết người ngự kiếm nhiều.

Ngự một thanh kiếm gọi là Thái Sơ Nhất Kiếm, theo đuổi một kiếm phá vạn pháp.

Ngự hai thanh kiếm gọi là Lưỡng Nghi Hóa Sinh.

Cứ thế mà suy ra, ba kiếm là Tam Hoa Tụ Đỉnh, bốn kiếm là Tứ Tượng Tung Hoành...

Vượt quá mười kiếm, gọi là Vô Lượng Kiếm Đạo, theo đuổi vạn kiếm hợp nhất! Ma Thừa Vân chỉ có hai thanh pháp kiếm, không nghi ngờ gì con đường kiếm đạo của ông ta chính là Lưỡng Nghi Hóa Sinh, một âm một dương. Dương kiếm đại khai đại hợp, Âm kiếm quỷ dị khó lường.

Kết hợp âm dương, có uy lực kỳ diệu của thiên địa!

“An Bão Phác, quỳ xuống cầu xin tha thứ, có thể miễn chết!”
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0