Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 855 - Chương 856: Quật Khởi

Chương 856: Quật khởi Chương 856: Quật khởiChương 856: Quật khởi

Xích Minh vương phi không nhanh không chậm trả lời.

Giọng nói tỉnh tế giống như sợi tơ quấn quanh thính giác của mọi người, mềm nhẹ mà du dương, kích thích tiếng lòng.

Trịnh Tất Thọ thở sâu, rủ ri nói.

“Cứ như vậy, An Bão Phác ở dưới mi mắt của ta giết Ma Thừa Vân...”

Sau khi nghe xong, Xích Minh vương phi im lặng, bàn tay ngọc nhẹ nhàng xoa nắn, dường như đang tiêu hóa tin tức trong đó.

Sau một lúc lâu, cô ta ngạc nhiên nói: “Ma Thừa Vân thăng cấp tới cảnh giới Dương Thần đã hơn trăm năm rồi nhỉ, xem như thân kinh bách chiến, làm sao lật thuyền trong mương thế?” Trịnh Tất Thọ trầm giọng nói: “Chỉ có thể nói tên An Bão Phác đó thật sự quá ác độc, trong tay hắn có một bảo đao thượng phẩm cấp 5, mang theo uy lôi đình kinh người nhưng vẫn giấu giếm không dùng, giả heo ăn hổ. Thằng đến lúc Ma Thừa Vân lộ ra sơ hở thì hạ sát thủ, một đao mất mạng!”

“Có thể nói, Ma Thừa Vân là bị hãm hại chết.”

“Nếu ngay từ đầu chúng ta biết trong tay An Bão Phác bảo đao thượng phẩm cấp 5, vốn sẽ không đánh với hắn.”

Trịnh Tất Thọ hơi buồn bực giải thích.

“Thượng phẩm cấp 5?!”

Xích Minh vương phi không khỏi rung động.

Cho dù cô ta quý như vương phi, cũng chỉ có một binh khí hạ phẩm cấp 5.

An Bão Phác là thứ gì, hắn dựa vào cái gì sở hữu trọng bảo này?

Thất phu vô tội mang ngọc có tội! “Đến tột cùng người này có lai lịch gì?

Trịnh Trường Tụ trầm ngâm nói: “Bản cung hiểu rồi, cho dù An Bão Phác là ai, điều tra rõ nội tình của hắn chỉ là vấn đề thời gian.”

Trịnh Tất Thọ liên tục gật đầu. Đây cũng là mục đích mà khoảnh khắc đầu tiên hắn bẩm báo vương phi muốn đạt tới. Lần này Đại Huyền môn vừa mất người vừa mất mặt, chịu thiệt thòi lớn đã không dễ trêu chọc Ngũ Hành tông nữa.

Chỉ có mời Xích Minh vương phi ra tay, lúc này mới có hi vọng báo thù rửa hận.

Mà điều tra rõ ràng nội tình của An Bão Phác chính là bước đầu tiên của báo thù!

Thanh Long phong chủ thong thả thu hồi pháp nhãn.

Chốc lát, cậu mở miệng nói: “An Bão Phác, có tiện cho bổn tọa biết lai lịch thật của ngươi không?”

Phương Tri Hành hơi trầm ngâm, nói không rõ ràng: “Một thân huyết, hai chân bùn.”

Lời này vừa nói raIl

Thanh Long phong chủ trầm mặc một lát, dường như hiểu được cái gì, chậm rãi nói: “Trận chiến hôm nay vô cùng nổi tiếng, sau này ngươi dự định đi con đường nào?”

Phương Tri Hành buông tay nói: “Nói thật, ta chỉ muốn làm chút buôn bán nhỏ, gom một ít tài nguyên tu hành thôi.

Trước đó ta cố ý tạo một thân phận ngoại môn của Ngũ Hành tông chính là muốn dưới đại thụ hưởng bóng mát.

Chỉ là không ngờ, thân phận này, chung quy có thực lực không dê dùng.”

Thanh Long phong chủ cười nói: “Xem ra ngươi cũng chú ý tới vấn đề này.

Giấu tài, khiêm tốn làm người, chỉ thích hợp ở cảnh giới thấp chơi đùa thôi.

Tới cấp bậc cao, nhất cử nhất động, gió nổi mây phun, mọi người ai cũng không giấu được.

Nếu không giấu được, vậy mọi người dứt khoát ngả bài, đánh bài ngoài sáng.”

Phương Tri Hành nhíu mày nói: “Trên Bách Ngưu cảnh không phải còn có cảnh giới cao hơn à, hình như tên là Thiên Quân cảnh?” Thanh Long phong chủ cười nói: “Dòng thác thế tục có thể đứng vững chân đã là vô cùng vất vả, muốn độc chiến ngàn quân chỉ sợ còn khó hơn lên trời.” Phương Tri Hành rơi vào trầm ngâm.

Thanh Long phong chủ hơi im lặng, nghiêm túc nói: “Ngươi muốn tài nguyên tu hành, Ngũ Hành tông ta có thể thỏa mãn bất kỳ nhu cầu của ngươi.”

Phương Tri Hành ngắt lời nói: “Nếu ta muốn gia nhập môn phái, không cần chờ tới bây giờ.”

Thanh Long phong chủ ha hả cười nói: “Dùng thân nhập cục, thắng thiên bán tử (biến số mệnh bản thân thành con cờ, đánh cờ và thắng thần tiên).

Bắt đầu từ thời khắc ngươi giết Ma Thừa Vân, cho dù ngươi có ở Ngũ Hành tông không, đầu đã là người của Ngũ Hành tông ta. Ngươi có thể không chịu trách nhiệm rồi bỏ đi nhưng Ngũ Hành tông ta, không thể không nhận ngươi.”

Đây là...

Phương Tri Hành cười nói: “Nếu đã như thế, phong chủ dự định sắp xếp cho ta như thế nào?”

Thanh Long phong chủ hỏi lại: “Trả lời ta, ngươi có tồn tại ác ý, địch ý đối với Ngũ Hành tông ta hay không?”

Phương Tri Hành nghiêm mặt nói: “Chưa bao giờ có.”

“Tốt!”

Thanh Long phong chủ tinh thần đại chấn, tuyên bố nói: “Từ nay về sau, ngươi là khách khanh của Ngũ Hành tông ta, hưởng thụ đãi ngộ của trưởng lão đứng đầu Thanh Long phong.”

Sau đó ông lại bổ sung: “Ngươi còn có yêu cầu gì, cứ việc đưa ra bổn tọa cố gắng thỏa mãn.”

Phương Tri Hành nói thẳng: “Ta muốn một quả Ngũ Hành Âm Dương, ngoài ra tốt nhất có thể giúp ta tìm kiếm nước đục Hoàng Tuyền. Còn nữa hy vọng phong chủ có thể thu nhận muội muội Quân Dao ta làm đệ tử.”

Thanh Long phong chủ trầm ngâm nói: “Ta có thể đồng ý việc của Quân Dao. Nước đục Hoàng Tuyền cũng không thành vấn đề, chỉ có quả Ngũ Hành Âm Dương, phải xin chỉ thị tông chủ.”

Phương Tri Hành vừa nghe, biết có kịch liền nói: “Ngũ Hành tông cần ta làm gì?”
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0