Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 857 - Chương 858: Quật Khởi (3)

Chương 858: Quật khởi (3) Chương 858: Quật khởi (3)Chương 858: Quật khởi (3)

Phương Tri Hành không thể làm gì khác, nhìn Quân Dao, dặn dò cô an tâm tu hành.

Về phần Tế Cẩu, đương nhiên cũng ở lại chỗ này.

Chốc lát, Phương Tri Hành và Thanh Long phong chủ cùng nhau rời khỏi động thiên Nhất Niên.

Đi đến bên ngoài.

Chỉ là đi vào một lát mà thôi, bân ngoài ban đêm đã bao phủ. Phương Tri Hành không khỏi hỏi: “Hoàng tuyền ở đâu?”

Thanh Long phong chủ thản nhiên nói: “Hoàng tuyền ở Cấm Khu U Minh, mà U Minh tuyệt địa chỉ có người chết có thể đi vào.” Trời đầy saol

Trên Trích Tinh lâu, vương phi Trịnh Trường Tụ ngẩng gáy ngọc như tuyết trắng ngắm sao.

Trong tay cô xuất hiện một tờ giấy. Tờ giấy đó là một phần hoá đơn, phía dưới cùng có chữ ký của An Bão Phác.

Đây là Xích Minh vương phi phái người lẻn vào Dịch Bảo Các trộm ra. “Xem sao - bói toán!”

Trịnh Trường Tụ đốt tờ giấy đó, ném vào chậu than.

Một đốm lửa bắn ra, xoay tròn thẳng lên, bay về phía sâu trong khoảng không. Đốm lửa vẫn không tắt, dần dần bay về hướng những ngôi sao.

Cảnh tượng này ảnh ngược trong đôi mắt của Trịnh Trường Tụ.

Ngay sau đó, phần phật ~

Sau khi đốm lửa va chạm vào một ngôi sao thì ngôi sao đó chợt cháy bùng lên.

Hỏa thế vừa bốc lên không thể thu! Hết ngôi sao này đến ngôi sao khác bị thiêu cháy!

Giây lát sau đã thành thế lửa cháy lan ra đồng cỏi

Hai tròng mắt của Trịnh Trường Tụ tràn ngập ngọn lửa! “AI”

Cô ta đau khổ kêu rên, nhắm mắt lại, cúi đầu.

Bầu trời đêm từ đầu đến cuối yên lặng, nào có cảnh tượng những ngôi sao lửa cháy lan ra đồng cỏ?

Sau một lúc lâu, Trịnh Trường Tụ mở mắt ra, khóe mắt có vết máu chảy xuống.

“An Bão Phác có mệnh số gì?”

Trịnh Trường Tụ hết hồn giống như chỉ cần cô ta trêu chọc đến An Bão Phác, ắt hẳn sẽ giống như những ngôi sao, sẽ bị lửa thiêu sạch sẽ.

Rất lâu sau đó...

Xích Minh vương phi dần dần tỉnh táo lại, nỉ non nói: “Vận mệnh chính là dùng để phá vỡ!”

“Chỉ có người chết mới có thể tiến vào U Minh?”

Phương Tri Hành nhướng mày, không rõ chuyện gì.

Thanh Long phong chủ cười giải thích: “Thật ra U Minh là một vùng Cấm Khu, không rõ cấp bậc mà có 2 cách để người sống tiến vào U Minh.”

“Một loại là tiến vào trạng thái chết giả, linh hồn xuất khiếu.”

“Một loại khác là để cho người khác giúp ngươi, câu linh hồn của ngươi ra, dẫn ngươi tiến vào U Minh.” Nghe xong lời này, sắc mặt Phương Tri Hành trầm xuống. Hai cách này rất cực kỳ mạo hiểm. Nếu cậu giả chết, người khác nhân cơ hội phong ấn nhục thân của cậu, vậy cậu sẽ trầm luân suốt đời, thẳng cho đến chết.

Cách thứ hai càng khó hơn, cậu phải không chút giữ lại giao tính mạng cho người khác.

Phương Tri Hành trời sinh tính đa nghi, cho dù là Tế Cẩu, cậu còn không thể hoàn toàn tin tưởng, đừng nói đến những người khác? Thanh Long phong chủ cũng không gấp, có hứng thú nhìn Phương Tri Hành.

Nhưng rất nhanh, Phương Tri Hành quả quyết nói: “Dùng người thì không nghỉ ngờ, người nghỉ thì không dùng, ta tin tưởng phong chủ.”

“Được!”

Thanh Long phong chủ vừa lòng cười, ông không sợ Phương Tri Hành thần bí cỡ nào, chỉ sợ cậu từ chối người ngàn dặm, không xem ông là người một nhà.

“Ngươi thả phòng ngự tinh thần ra trước.”

Thanh Long phong chủ khoanh chân ngồi xuống, hai tay bấm quyết, trong miệng lầm bẩm.

Phương Tri Hành cũng khoanh chần ngồi xuống, nghe theo.

Thanh Long phong chủ nhanh chóng nâng tay lên, ở trên ấn đường của Phương Tri Hành nhẹ nhàng ấn vào. Một điểm linh quang rơi xuống! Đầu Phương Tri Hành nặng nề giống như ngất đi.

Cùng lúc đó, một hư ảnh từ từ dâng lên, đỉnh thiên lập địa, khí phách thô bạo.

Chính là bạo quân!

Thanh Long phong chủ nhìn bạo quân, cảm nhận được khí tức bạo ngược khôn cùng vô tận, trong lòng cũng vô cùng chấn động.

Thanh Long phong chủ không nói gì thêm, đốt một cây nhang, cắm ở trước hai người.

Khói nhanh lượn lời

Trong lúc đó, một lốc xoáy hiện ra. “Đi thôi, chúng ta vào U Minh.” Thanh Long phong chủ xông vào trong lốc xoáy.

Bạo quân nhìn nhục thân của mình rồi đi theo sát.

Lốc xoáy xoay tròn tốc độ cao.

Bạo quân chỉ cảm thấy trời rung đất chuyển, đột nhiên ngã vào một vùng hư không đục ngầu.

Không biết qua bao lâu...

Cuối cùng bạo quân cũng ổn định thân thể, đứng trong một thế giới u ám bao la.

Gió rất lớn!

Gió thổi vô số dơ bẩn giống như nước dơ trong nước ngầm.

Dưới chân bạo quân trải rộng dơ bẩn giống như bước trong hố phân, vô cùng ghê tởm.

“Đi bên này!”

Giọng nói của Thanh Long phong chủ cũng từ không xa truyền đến. Ông đi phía trước, bạo quân nhắm mắt theo đuôi.

Đột nhiên, bạo quân một cước giẫm phải thứ gì đó dính dính.

Cúi đầu nhìn, trên đất rõ ràng có một người đang nằm lại là còn sống.

Nhưng thân thể hắn đã hư thối không chịu nổi.

Bạo quân một cước đạp vào ngực của hắn, nội tạng hóa thành nước mủ bắn ra.

“A a E) ~1”

Người kia kêu rên thê lương, cực kỳ đau khổ.

Bạo quân dời chân, nhìn quanh bốn phía, lúc này mới phát hiện trong đống dơ bẩn trên mặt đất, chôn rất nhiều bóng người.
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
7 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0