Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 908 - Chương 909: Phật Pháp

Chương 909: Phật pháp Chương 909: Phật phápChương 909: Phật pháp

Một đám Âm Thần bị ánh sáng chiếu vào, thân hình lập tức mất kiểm soát, bị cưỡng ép kéo đi.

Ánh sáng của bảo châu rực rỡ giống như lối vào Hoàng Tuyền, dẫn thẳng đến U Minh, muốn kéo tất cả Âm Thần vào vô gian địa ngục.

“Chạy maul”

Một đám Âm Thần điên cuồng vùng vẫy, thi triển hết khả năng, liều mạng cầu sinh.

“Hừ, các ngươi tội ác chồng chất, hãy xuống địa ngục sám hối đi.”

Ba người Huyễn Minh ra tay mạnh mă.

Nộ Mục Kim Cang vung Kim Cang Xử, đánh mạnh vào từng tên tiểu yêu. Bất Động Minh Vương chặn đường lui, Khổ Hải Vô Biên khuyên người quay đầu.

Bốn vị hộ pháp tăng nhân liên thủ, thực lực nghiền ép tất cả, giống như gió cuốn mây tan, giết sạch một đám Ẩm Thần ma tu không chừa một mảnh giáp.

Chưa đầy ba giờ, cuộc chiến không chút sóng gió đã đi đến hồi kết. Phương Tri Hành cũng không nhàn rỗi, cậu chặn một cao thủ trong số đó.

Chính là Giới Đao La Hán.

Đương nhiên, với thực lực của Phương Tri Hành, muốn chặn ai thì chặn.

Lý do cậu chọn Giới Đao La Hán, đương nhiên chính là để lại ấn tượng tốt cho bốn người Huyễn Minh.

Dù sao ngay từ đầu Huyễn Minh đã nhắm vào Giới Đao La Hán.

“Ngươi muốn chết!”

Giới Đao La Hán tâm tình nóng nảy, hắn ta thật sự không muốn đánh với Phương Tri Hành.

Thế nhưng, hắn ta nhiều lần bỏ chạy nhưng đều bị Phương Tri Hành dễ dàng chặn lại.

Giống như mèo vờn chuột!

“Kỹ năng bộc phát - Giới Đao Túc!” Giới Đao La Hán thần hình phình to, cơ bắp toàn thân phồng lên dữ dội, biến thành một quái vật cơ bắp với tứ chi phát triển. Tay cầm một thanh giới đao huyết! Hắn ta dậm mạnh chân

Mặt đất nứt ra!

Hai sợi xích sắt phá đất chui ra, bay về phía Phương Tri Hành nhanh như chớp, quấn quanh trái phải.

Xích sắt trói chặt cơ thể Phương Tri Hành.

Giới Đao La Hán mừng rỡ khôn xiết, lập tức vung giới đao huyết sắc chém về phía cổ Phương Tri Hành. Phương Tri Hành không hề nhúc nhích, liếc nhìn phía sau Giới Đao La Hán.

Giới Đao La Hán chợt nhận ra điều gì đó, sắc mặt hoàn toàn thay đổi, ngay khi hắn ta quay đầu lại.

Một nắm đấm khổng lồ kim sắc lao tới!

Bịch!

Cổ Giới Đao La Hán gập mạnh xuống, cả người bay xéo ra ngoài, xoay tròn rồi ngã xuống đất, ngã với tư thế chó ăn phân.

Nộ Mục Kim Cang lao tới, nhảy lên người Giới Đao La Hán, vung nắm đấm đánh túi bụi.

“Hộ pháp tha mạng, đệ tử biết lỗi rồi”

Giới Đao La Hán mặt mũi bầm dập, đau khổ cầu xin tha thứ.

“Nghiệt chướng, ngươi ăn cây táo rào cây sung, ăn trộm trọng bảo của chùa Tích Hỏa, còn tu luyện tà pháp, làm hại một phương...”

Nộ Mục Kim Cang nổi trận lôi đình, lạnh lùng nói: “Danh tiếng của chùa Tích Hỏa đều bị ngươi làm hỏng rồi.”

Lại một trận đòn dữ dội nữa!

Giới Đao La Hán gần như biến thành một vũng bùn nhão, ngất đi.

Lúc này Huyễn Minh mới dừng tay, thu lại giới đao huyết sắc.

Có lẽ trọng bảo mà hắn nhắc đến lúc nãy chính là thanh giới đao này. Mất mà tìm lại được, Huyễn Minh cười hài lòng.

Hắn quay người lại, chắp tay nói: “A di đà phật, An thí chủ, đã làm ngươi sợ hãi rồi.” Phương Tri Hành lập tức trả lời: “Đại Sư uy vũ, Phật pháp vô biên, vẫn bối bội phục.”

Huyễn Minh cười lớn: “An thí chủ tuổi còn trẻ, tu vi đã cao thâm khó lường, bần tăng vô cùng bội phục.” Trong lúc nói chuyện, vì Bách Quỷ Thực Hồn đại trận không có ai điều khiển nên đã sụp đổ tan rã.

Đám người Liên Tuyền cuối cùng cũng thoát ra được.

Ra đến bên ngoài, ba người hai thú thở phào nhẹ nhõm, toàn thân thả lỏng, lộ rõ vẻ mệt mỏi.

Liên Nguyệt lập tức lấy hai tấm phù trị liệu ra rồi dán lên người hạc trắng và Tế Cẩu.

Phù trị liệu phát ra ánh sáng xanh lục, bao phủ toàn thân hai thú, nhanh chóng cầm máu, thúc đẩy vết thương lành lại.

“Ôi chao, mát lạnh, thật thoải mái...” Tế Cẩu tấm tắc khen ngợi, thực ra vết thương của nó không quá nặng, liếm vài cái là có thể lành lại rồi.

Tuy nhiên, có sự trợ giúp của phù trị liệu, đương nhiên tốc độ chữa lành được tăng lên rất nhiều.

Sau đó, hai bên tự giới thiệu.

Huyễn Minh chắp tay nói: “Bần tăng cứu viện chậm trễ, mong ba vị quý khách Thái Ất tông đừng trách tội.” Liên Tuyền đáp: “Đại sư nói gì vậy, Tà Thần Ma Phật lòng dạ bất chính, chúng ta và bọn chúng thề không đội trời chung, đã sớm coi nhẹ sự sống chết, thà chết chứ không hối hận.”

“Nói hay lắm!”

Bốn người Huyễn Minh cảm động, bọn họ đều chắp tay.

“Chư vị, xin mời lên Tường Vân, bần tăng đưa các ngươi đến chùa Tích Hỏa nghỉ ngơi.”

Huyễn Minh gọi một đám Tường Vân, đưa tay ra hiệu mời.

Cái gọi là Tường Vân, nhìn bên ngoài giống như một đám mây, thực chất chính là một loại pháp khí phi hành được Phật môn rèn luyện. Tường Vân chia làm ba loại: Tam Thải, Ngũ Thải, Thất Thải!

Màu sắc càng nhiều, tốc độ bay càng nhanh. Thất Thải Tường Vân là tốt nhất. Nhưng mà, đương nhiên bốn người Huyễn Minh không có Thất Thải Tường Vân, bọn họ đang cưỡi Ngũ Thải Tường Vân.

Phương Tri Hành vô cùng tò mò, cậu đưa tay sờ Tường Vân.
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0