Chương 943: Suối nước nóng (2)
Chương 943: Suối nước nóng (2)Chương 943: Suối nước nóng (2)
Thân Hầu trả lời hùng hậu: “Chết rồi, ta đã thấy thi thể của hắn.”
Cơ giáp đầu heo hiểu ra, hắn lại cười hỏi: “Các ngươi tập trung ở nơi này làm gì, sao không vào cửa?”
Sửu Ngưu vội vàng nói: “Nơi này có ba cánh cửa, bọn ta đang thương lượng nên tiến vào cái nào?”
Cơ giáp đầu heo vỗ tay nói: “Điều này mà còn cần thương lượng à, đương nhiên là đến Kim Loan điện rồi, nơi ấy chắc chắn có nhiều tiền tài nhất.”
Sửu Ngưu đáp lại: “Bọn ta cũng nghĩ như vậy, nhưng Kim Loan điện là chỗ nguy hiểm nhất, một người thăm dò thì quá nguy hiểm.”
Cơ giáp đầu heo đã hiểu, hắn cười nói: “Liên thủ là điều cần thiết, tiền tài có nhiều hơn nữa cũng không quan trọng bằng tính mạng.”
Sửu Ngưu phấn chấn nói: “Được, chi bằng bảy chúng ta cùng nhau xông vào Kim Loan điện, thấy thế nào?”
Cơ giáp đầu heo nhìn về phía Phương Tri Hành, dò hỏi: “Long gia, ngươi thấy thế nào?”
Phương Tri Hành hơi im lặng, rồi thận trọng nói: “Kim Loan điện rốt cuộc có bao nhiêu nguy hiểm, vẫn chưa biết trước. Suy nghĩ của ta là đến Thang Tuyền cung hoặc là Ngự Hoa Viên xem xem đi.”
Mọi người lập tức chìm vào im lặng.
Cơ giáp đầu heo suy nghĩ, sau đó gật đầu nói: “Cũng đúng, ví dụ chúng ta không vượt qua Thang Tuyền cung hoặc là Ngự Hoa Viên được, vậy cũng không cần đến Kim Loan điện nữa.”
Bốn người Sửu Ngưu chần chờ.
Phương Tri Hành thấy thế thì cười nhạt, trực tiếp đi về phía Thang Tuyền cung, giơ tay đẩy cánh cửa ra.
Cửa lớn từ từ mở ra, bên trong cánh cửa kim quang vạn trượng chói mù mắt người.
“Các ngươi từ từ thương lượng, ta đi trước một bước.”
Phương Tri Hành đỡ lấy ánh sáng vàng, bước một bước vào trong cửa.
Tế Cẩu không lề mề, mà nhanh chóng bước vào.
“Điều này...”
Cơ giáp đầu heo hơi chần chờ. Kết quả hắn không đi cùng.
Dù sao Thang Tuyền cũng cũng là chỗ để tắm, có bảo vật gì chứ?
Chi bằng đến Ngự Hoa Viên!
Ngay sau đó, cửa lớn chậm rãi đóng lại.
Ánh sáng vàng trước mắt Phương Tri Hành giảm đi, cậu lập tức nhìn quanh một vòng.
Lúc này, cậu đang ở bên cạnh suối nước nóng.
Hồ nước không lớn, chỉ dài rộng một trượng.
Bên ngoài hồ nước, chưa đến một mét chính là vách tường. Phương Tri Hành ngồi xổm xuống, quan sát kỹ hồ nước, tầng nước trên cùng đã là màu vàng, cứ như đọng lại.
“Không phải đấy chứ, đây là nơi hoàng đế tắm gội à?”
Tế Cầu chạy quanh hồ một vòng, cảm giác hơi nhỏ, cạn lời: “Còn không bằng đến nhà tắm nữa.”
Nhưng Phương Tri Hành lại tò mò nói: “Tại sao bọn họ lại xây Thang Tuyền cung ở nơi này?”
Tế Cẩu suy nghĩ rồi đáp lại: “Không phải là hoàng đế tiền triều thích tắm đấy chứ?”
Phương Tri Hành trừng mắt.
Tế Cẩu vội vàng nói: “Tạm thời đừng quan tâm đến điều này, mày phải tiến vào suối nước nóng tắm hơi, phải cởi bỏ cơ giáp trên người, vậy thì mày nhất định sẽ bại lộ trong phóng xạ, nghĩ đến nguy hiểm cỡ nào chứ.”
Phương Tri Hành im lặng, cậu quan sát một lát, đột nhiên phất tay, nhấc lên gió mạnh.
Hồ nước chợt nổi lên gợn sóng, tầng chất lỏng màu vàng ở mặt ngoài cuồn cuộn về phía trước.
Hồ nước xanh biếc trong veo lộ ra dưới đáy mắt.
Hồ nước xanh biếc sáng bóng như ngọc đẹp, óng ánh trong suốt, không cách nào nói rõ được.
Lúc này, tầm mắt của Phương Tri Hành ngưng tụ, nhìn thấy bên cạnh hồ có viết một dòng chữ: “Thang Tuyền linh dịch có thể trì hoãn hoàng kim ăn mòn.”
Phương Tri Hành nhíu mày lại, tỉnh ngộ ra.
Khó trách Vương mỹ nhân lại nói hoàng thượng và hoàng hậu có khả năng còn sống.
Thì ra Thang Tuyền cung có tác dụng kỳ diệu!
Phương Tri Hành không chần chờ nữa, cậu tiến vào hồ nước, nằm xuống.
Ngay sau đó, cậu vỗ ngực.
Cơ giáp Thần Long lập tức mở ra, thoát ly khỏi cơ thể của Phương Tri Hành, lần nữa biến thành một pho tượng thần long. Nước hồ vọt lên, bao trùm toàn thân của Phương Tri Hành.
Giao diện hệ thống lấp lóe ánh sáng, xuất hiện một cái đồng hồ đếm ngược.
[01:00:00]
[00:59:59]
Cùng lúc này, trước ba cánh cửa.
Năm người Sửu Ngưu vẫn đang cân nhắc, cuối cùng có quyết đoán.
Bọn họ cùng nhau tiến vào Ngự Hoa Viên.
Cánh cửa vừa mở ra, kim quang vạn trượng đã bắn ra ngoài. Năm người Sửu Ngưu đỡ lấy kim quang đi vào.
Không bao lâu sau, ánh sáng vàng yếu đi.
Đập vào mi mắt là một không gian vô cùng trống trải, dài rộng vượt qua nghìn mét, độ cao cũng đạt đến hơn trăm mét.
Trong không gian này có lầu các mái đình nghỉ mát, có vườn hoa chằng chịt, có cổ bách tử đằng, hòn non bộ hồ nước, thuộc về phong cảnh lâm viên cung đình cổ điển.
Dưới chân của năm người họ là một vườn hoa đẹp đếẽ với trăm hoa đua nở.
Chỉ có điều, tất cả đóa hoa đầu biến thành màu vàng giống như từng tác phẩm điêu khắc thuộc kim không có sinh mệnh.
Trong không khí đã sớm không còn hương hoa, hoàn toàn tính mịch.
“Cẩn thận chút...”
Năm người Sửu Ngưu hết sức cẩn thận, thong dong thăm dò về phía trước.
[00:00:03]
[00:00:02]
Đã đến giời
[6, Vào Thang Tuyền cung ngâm toàn thân 1 tiếng trở lên (Đã hoàn thành .)]