Chương 947: Kim Loan (3)
Chương 947: Kim Loan (3)Chương 947: Kim Loan (3)
Phương Tri Hành gật đầu, cảm thấy mỹ mãn.
Cậu không quan tâm cái này nữa, hắn lần thứ lục đào, tìm kiếm thăm dò.
Rất nhanh, cách ba quyển <Kim; Cang Kinh> không xa, cậu tìm được một quyển trục màu vàng.
<B;àn Nhược Tâm Kinh>I
“Ha ha, tìm được rồi!”
Trong lòng Phương Tri Hành nhất thời mừng như điên, đây chính là phật hiệu đại thừa của Phật môn, phẩm cấp nằm trên Kim Cang Kinh nữa.
Rầm!
Đúng vào lúc này, cửa phòng đột nhiên bị một luồng lực mạnh đẩy ra. Cửa phòng bằng gỗ lập tức chia năm xẻ bảy, gió mạnh thổi quét.
Phương Tri Hành nghiêng đầu nhìn lại, ngoài cửa xuất hiện bốn bóng người, chính là Sửu Ngưu, Dần Hổ, Thân Hầu, còn có cơ giáp đầu heo.
“Ô, thì ra Long gia và Cẩu gia cũng tiến vào Kim Loan điện rồi.”
Cơ giáp đầu heo kinh ngạc cười hỏi: “Các ngươi có thấy Vị Dương đầu không?”
Phương Tri Hành bình tĩnh trả lời: “Ta vừa tới, không chú ý tới Vị Dương.”
Cơ giáp đầu heo từ chối cho ý kiến, nhìn quanh khắp phòng gật đầu nói: “Tiền triều đã từng xây dựng một kho vũ khí, sưu tập võ học thiên hạ. Nơi này hẳn là một bộ phận điển tàng đến từ kho vũ khí, phần lớn là bản đơn lẻ, tất cả đều là tuyệt học thất truyền có thể gặp không thể cầu!”
Phương Tri Hành đáp: “Đúng là như vậy, nếu như các ngươi cảm thấy hứng thú thì cứ việc lựa chọn, dù sao ta với Cầu gia mới xem được mấy bản.”
Cơ giáp đầu heo khoát tay nói: “Bọn ta cũng không thiếu công pháp, đi chính điện nhìn trước, quay về lại đến chọn một vài là được.”
Phương Tri Hành đáp: “Xin chư vị cứ tự nhiên.”
Cơ giáp đầu heo hơi im lặng, khó hiểu nói: “Ngươi không muốn đi chính điện nhìn à?”
Phương Tri Hành nghiêm trang trả lời: “Ta cảm thấy hứng thú với công pháp hơn.”
Vừa dứt lời, cơ giáp thân hầu đột nhiên cất bước vào cửa, tâm mắt rơi vào quyển trục trên tay Phương Tri Hành.
“Đây là, <B;àn Nhược Tâm Kinh>!”
Hơi thở cơ giáp thân hầu nặng nề hơn, đưa tay nói: “Đây là công pháp Phật môn, xin Long gia trả lại.”
Phương Tri Hành nhìn Thân Hầu đầy bình thản, không nói một lời, sau đó nhét quyển trục màu vàng vào trong lòng.
“Ngươi...”
Cơ giáp thân hầu sầm mặt xuống, cơn giận bốc lên. Thấy thế, cơ giáp đầu heo bật cười, mới vừa muốn nói gì.
Một tiếng cót két vang lên ~
Cửa lớn của chính điện theo đó mở ra.
Đại Hắc Phật Mẫu đi ra.
Cơ giáp đầu heo nhanh chóng thay hình đổi vị, bao vây Đại Hắc Phật Mẫu.
Bầu không khí chợt giương cung bạt kiếm!
Phương Tri Hành và Tế Cấu liếc nhau, đi tới cửa.
Chỉ nghe thấy cơ giáp đầu heo chậm rãi nói: “Đại Hắc Phật Mẫu, đúng không? Ta đã sớm đoán được ngươi sẽ mơ ước Cấm Khu Cổ Hoàng, chỉ là không ngờ ngươi dễ dàng xông vào như thế.”
Đại Hắc Phật Mẫu bình tĩnh nói: “Để cho ta đoán xem, ngươi không phải Dương Bạch Kỳ đúng không?”
Cơ giáp đầu heo im lặng không nói SỈ
Đại Hắc Phật Mẫu cười lạnh nói: “Tuy ngươi cực lực mô phỏng theo Dương Bạch Kỳ nhưng mùi thúi huyết mạch tản ra từ người ngươi mãi mãi không thay đổi được.”
Bà gẳn từng chữ một: “Đừng giả bộ nữa, Sở Quán Vương!”
Lời này vừa nói rai
Trong lòng Phương Tri Hành chợt hãng, nhìn chằm chằm cơ giáp đầu heo. “Ha ha ha ~”
Cơ giáp đầu heo xoa đầu, ngửa mặt lên trời cười to, giọng điệu đột nhiên biến đổi, có thêm mấy phần uy nghiêm, trầm giọng nói: “Không hổ là công chúa tiền triều, nhanh như vậy đã xác định được thân phận của ta rồi.”
Đại Hắc Phật Mẫu cười lạnh nói: “Đường đường một vị thân vương mà lại giấu đầu lòi đuôi, đúng thật là chê cười!”
Sở Quán Vương lơ đễnh, cười nhạt nói: “Ngươi là công chúa vong quốc, bản vương không chấp nhặt với ngươi.”
Hắn vươn tay, trịnh trọng nói: “Bản vương cho ngươi một lần cơ hội hoà đàm, chỉ cần ngươi giao ngọc tỷ truyền quốc ra đây.” “Người sỉ nói mộng!”
Đại Hắc Phật Mẫu xùy một tiếng, lạnh giọng nói: “Ngọc tỷ truyền quốc nằm ngay trên người của ta, có bản lĩnh ngươi tự đến lẫy đi.”
“Haizz, hà tất phiền toái như vậy chứ?”
Sở Quán Vương thở dài, đột nhiên quay đầu, nhìn chằm chằm vào Phương Tri Hành.
Hắn hỏi: “Long gia, ngươi còn không đi à?”
Phương Tri Hành hơi im lặng, hỏi ngược lại: “Tại sao trước đó ngươi không hạ sát thủ với ta?”
Sở Quán Vương cười ha ha nói: “So với giết chết ngươi, bản vương càng tò mò việc ngươi rốt cuộc là ai.”
Phương Tri Hành thản nhiên nói: “Vậy ngươi nhìn ra được không?”
Sở Quán Vương gật đầu đáp: “Nói thật, bản vương cũng vô cùng bất ngờ, không nghĩ tới thiên kiêu nhân tài kiệt xuất An Bão Phác do Ngũ Hành tông phái ra thế mà lại mang theo chú ấn đại nghịch.”
Nghe xong lời này, Sửu Ngưu, Dần Hổ và Thân Hầu không khỏi biến sắc.
“Haizz, đúng là vẫn bị bại lộ...” Phương Tri Hành thầm nghĩ một tiếng quả nhiên, đạm mạc nói: “Tuy ta không có hứng thú làm phản tặc, nhưng bây giờ hình như ta không có
lựa chọn nào khác.”
Sở Quán Vương hừ lạnh nói: “Những năm gần đây, người dám giết huyết mạch hoàng thất lác đác không có mấy, lấy tuổi và trải nghiệm của ngươi, tên thật của ngươi không phải An Bão Phác, phải gọi là Phương Tri Hành, đến từ Đam Châu, ngươi chính là hung thủ sát hại thế tử Sắc An Vương, đúng không?”