Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 982 - Chương 983: Vừa Hiện Lên (2)

Chương 983: Vừa hiện lên (2) Chương 983: Vừa hiện lên (2)Chương 983: Vừa hiện lên (2)

Còn Nho môn thì càng không trông cậy nổi, trăm việc không dùng được nhất chính là thư sinh.

Âm Thi lão nhân trước giờ luôn coi thường những người đọc sách, nên khinh thường sưu tầm thi thể của bọn họ.

“Hừ, phế vật, toàn là phế vật!”

Âm Thi lão nhân mặt trầm như nước, quơ ống tay áo, mây đen trước mặt tản ra, lộ ra thân hình của ông ta.

Phương Tri Hành thấy vậy thì cười giêu: “Thế nào, hất chiêu rồi à, dự định tự mình ra trận?”

Âm Thi lão nhân hừ hừ, cảm thán nói: “Cuối cùng đáng tin cậy nhất vân là bản thân lão phu!”

Lúc nói chuyện, ông giơ mạnh bàn tay phải lên, năm ngón tay mở ra, lòng bàn tay hướng lên trời.

Âm đùng đùng!

Mây đen trên bầu trời quay cuồng kịch liệt cứ như sóng to gió lớn phập phồng bất định.

Từng tia chớp thô to mà méo mó xuyên qua tầng mây, tê liệt đất trời, chiếu toàn bộ thế giới lúc là một mảng trắng, lúc là một mảng đen. Biểu cảm của Âm Thi lão nhân càng dữ tợn, cười như điên nói: “Nào nào nào, nấm thử Âm Lôi mà lão phu đích thân ngưng luyện cho ngươi, chuyên bổ linh hồn con người.” “Rơi!”

“Âm Lôi cuồn cuộn!”

Thuận theo tiếng gào thét, toàn bộ bầu trời cứ như nứt ra.

Ngay sau đó, từng Âm Lôi giống

như trường xà từ trên trời giáng xuống, nhanh chóng bổ về phía mặt đất.

Chợt nhìn, như thác nước chảy thẳng xuống dưới 3000 thước, đẹp đẽ còn tràn ngập khí tức hủy diệt. Đối với việc này, Phương Tri Hành chỉ cười khẩy, thản nhiên nói: “Không chút mới mẻ...”

“Thần La Thiên Chinh!”

Trong nháy mắt, lấy cậu làm trung tâm, tất cả Âm Lôi tập kích đến cuốn ngược trở về, bị đẩy lùi toàn bộ! “Khặc!”

Hai mắt của Âm Thi lão nhân trừng lớn, lộ ra biểu cảm gặp quỷ. Sau nháy mắt, ông ta bị vô số Âm Lôi nuốt hết.

Giữa không trung, tiếng sét đánh mãnh liệt, kinh động đất trời.

Một mùi khét lẹt hôi thối tràn ngập ra ngoài, đầy rẫy giữa đất trời.

Một lúc lâu sau, Âm Lôi cuối cùng cũng tán loạn.

Âm Thi lão nhân quỳ hai đầu gối xuống, thở hổn hển.

Áo bào đen của ông ta đã rách, như tên ăn mày, khắp nơi trên người đều bị cháy đen.

Còn nữa, trên đỉnh đầu nhẫn bóng có thêm một vết thương méo mó, không ngừng rướm máu. “Ngươi, ngươi...”

Âm Thi lão nhân thở hổn hển, nhìn trên dưới toàn thân, mình đầy thương tích.

Bết bát hơn là linh hồn của ông ta bị Ẩm Lôi tẩy lễ, như bị tách rời, chia năm xẻ bảy, rải rác.

Lúc này, thậm chí ông ta khó có thể tập trung tinh thần.

“Thân thể này không tốt nữa.”

Âm Thi lão nhân giơ tay lên sờ về mây đen ở phía sau, kéo ra bên ngoài.

Phần phật!

Mây đen cuồn cuộn tản đi!

Một cỗ quan tài đen phá mây mà ra. Âm Thi lão nhân tiện tay xốc nắp quan tài lên, sau đó giơ tay, vô mạnh lên thiên linh cái của mình. BichI

Thiên linh cái trực tiếp nổ tung! Âm Thi lão nhân ngã xuống bên cạnh quan tài.

Nhưng sau một khắc, một bàn tay ngọc mềm mại thò ra từ bên trong quan tài đen.

Phương Tri Hành ngửa đầu nhìn, đuôi lông mày không khỏi nhíu lại. Chỉ thấy một nữ nhân trẻ tuổi xinh đẹp đứng lên, ngũ quan tỉnh xảo, vóc người có lồi có lõm, mặc áo cưới đỏ thầm như là tân nương tử đang xuất giá. Tân nương tử xinh đẹp vặn cổ, lại hoạt động gân cốt, thân thể vang lên tiếng kèn kẹt.

Sau đó, cô ta nắm Âm Thi lão nhân lên, cắn chặt thiên linh cái vỡ nát của ông ta, hút mạnh.

Lập tức, toàn thân của Âm Thi lão nhân run rẩy kịch liệt, cơ thể của ông ta cứ như trải qua 10 năm hư thối, biến thành tro với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được. “Ừm, lão phu sống lại rồi!”

Tân nương tử tiện tay vứt bỏ Âm Thi lão nhân, phát ra tiếng cười điên cuồng non nớt nhẹ nhàng.

Tình cảnh này!

Phương Tri Hành tấc tắc kêu lạ, sợ hãi nói: “Thì ra đây chính là con đường sống lại của ngươi, đã chuẩn bị sẵn một cỗ thi thể, chết rồi thì thay đổi.”

Tân nương tử hừ lạnh nói: “Ai nói cho ngươi biết lão phu chuẩn bị một cỗ thi thể?”

Phương Tri Hành hiểu rõ, chắp tay nói: “Xem ra ta và ngươi, ai cũng không giết chết đối phương được!” Tân nương tử nghe vậy, không khỏi lộ ra vẻ do dự.

Song phương giao chiến một hồi, đánh thành như hiện tại, rõ ràng cho thấy ông ta bị tổn thất rất nặng. Có nên đánh tiếp hay không? Phương Tri Hành hơi im lặng, đột nhiên thỉnh giáo: “Nói ra thì ta và ngươi đều là người bất tử, ta rất ngạc nhiên, người bất tử và chủng trường sinh đến cảnh giới Quy Chân, có phải đều trăm sông đổ về một biển hay không?”

Tân nương tử trả lời: “Có thể nói như vậy, nhưng cũng không hẳn là vậy.

Người bất tử theo đuổi bất tử bất diệt, cho nên trọng điểm của Quy Chân chúng ta là tạo ra con đường sống lại vững vàng.

Chỉ cần vẫn còn con đường sống lại, vậy chúng ta mãi mãi không thể bị giết được.

Mà chủng trường sinh là theo đuổi trường sinh bất lão, cho nên trọng điểm Quy Chân của bọn họ là duy trì chân ngã.”

Tinh thần của Phương Tri Hành khẽ động, nghi ngờ nói: “Chân ngã không phải là ta hoàn mỹ nhất ở thời điểm nào đó trong quá khứ à?”
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0