Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 99 - Chương 99: Điều Tra (2)

Chương 99: Điều tra (2) Chương 99: Điều tra (2)

Phương Tri Hành không thể không làm theo.

Đoàn người ra khỏi chùa Tùng Lâm, xuyên qua rừng cây, đi tới vách đá dựng đứng.

Trời tờ mờ sáng, sương sớm đọng lại, vết máu trên mặt đất nhớp nháp, những thi thể không đầu nằm la liệt.

Đinh Chí Cương cẩn thận kiểm tra hiện trường, đột nhiên hỏi: “Lúc sự việc xảy ra, ngươi đi một mình à?”

Phương Tri Hành lắc đầu nói: “Trừ ta còn có hai người đồng hành khác, bọn họ là đệ tử của Thiết Sơn môn, làm hộ vệ trên thuyền buôn của Tiền Ký Vân, tên là Lâm Tử Quang và Mã Vĩnh Đường.”

Lư An Phủ vội vàng quay đầu, hỏi: “Bọn họ đang ở đâu?”

Phương Tri Hành trả lời: “Lâm Tử Quang bị tên loạn bắn chết rồi, Mã Vĩnh Đường nhảy vực chạy trốn, sống chết chưa biết.”

“Cái gì, nhảy vực chạy trốn?”

Lư An Phủ vừa nghe thấy lời này, thì cạn lời, da mặt không khỏi co giật.

Đệ tử Thiết Sơn môn không chiến mà chạy?

Phương Tri Hành quan sát sắc mặt nói: “Mã Vĩnh Đường cũng không phải là sợ chết, hắn là bị ép bất đắc dĩ, dám từ nơi này nhảy xuống, dũng khí đáng khen ngợi.”

Lư An Phủ cúi đầu nhìn dưới vách núi, từ chối cho ý kiến.

Một lát sau, bọn họ trở về chùa Tùng Lâm.

Trên đường, Phương Tri Hành hỏi: “Hai vị đại nhân, các ngài có biết tình huống hiện tại của lý chính La Khắc Hoành như thế nào không?”

Đinh Chí Cương thản nhiên nói: “Mất tích rồi, còn đang tìm kiếm.”

Trong lòng Phương Tri Hành nhanh chóng sáng tỏ.

Bất giác, đã tới thời gian mặt trời lên cao.

Cùng với tiếng khua chiêng gõ trống, một đội nhân mã chậm rãi đi tới chùa Tùng Lâm.

Vân Trần đại sư dẫn theo một đám tăng nhân, vẻ mặt nghiêm túc xếp thành hàng nghênh đón.

Đinh Chí Cương, Lư An Phủ còn có Phương Tri Hành cũng cùng nhau đi tới, đứng thành một hàng, cung nghênh huyện lệnh La Bồi Vân.

Xa xa nhìn lại, La Bồi Vân ngồi trong một chiếc xe ngựa tinh xảo xa hoa, chung quanh có 200 hộ vệ, 100 nha dịch cường tráng, 100 đệ tử Thiết Sơn môn bưu hãn.

Xe ngựa chậm rãi dừng lại, La Bồi Vân đi xuống xe.

“Bái kiến huyện lệnh đại nhân!” Mọi người đồng loạt hành lễ.

“Miễn lễ.” La Bồi Vân cười ha hả, giả vờ nâng tay.

Đinh Chí Cương lập tức đi đến bên cạnh La Bồi Vân, nói gì đó vào lỗ tai của ông ta.

Sau khi La Bồi Vân nghe xong, thì nhìn chằm chằm Phương Tri Hành.

Rồi ông ta nghênh ngang tiến vào chùa Tùng Lâm, trong tiếng chúng tăng thì thào niệm kinh, gõ mõ, ông ta đi vào thắp hương cầu nguyện.

“Phương Tri Hành, huyện lệnh đại nhân muốn gặp ngươi.” Đinh Chí Cương vẫy tay.

Phương Tri Hành lập tức đi lên trước, lại hành lễ, cúi đầu chắp tay nói: “Thảo dân Phương Tri Hành bái kiến huyện lệnh đại nhân.”

La Bồi Vân đứng ở trên bậc thang, trên cao nhìn xuống, cúi đầu nhìn Phương Tri Hành, ông ta nhíu mày nói: “Phương Tri Hành đúng không, năm nay ngươi bao nhiêu tuổi rồi?”

Phương Tri Hành trả lời: “18, sắp 19 rồi.”

“Ừm, đúng là anh hùng xuất thiếu niên!”

La Bồi Vân cảm khái, cười nói: “Trong nhà còn cha mẹ người thân nào không?”

Phương Tri Hành lắc đầu, trả lời: “Không có, cha mẹ đều mất, chỉ còn lại một mình ta.”

La Bồi Vân hiểu rõ, gật đầu nói: “Từ trước đến nay bản quan thưởng phạt phân minh, ngươi giết cướp sông có công, cử báo có công, sẽ được thưởng!”

Phương Tri Hành liền nói: “Thảo dân không xin được thưởng, chỉ mong đại nhân có thể cho thảo dân một cơ hội dốc sức cho ngài.”

La Bồi Vân cười ha ha, nghiền ngẫm nói: “Ái chà, ngươi cũng hiểu xem xét thời thế đó chứ.”

Phương Tri Hành nghiêm trang hô: “Tuy thảo dân bất tài, nhưng có lòng son dạ sắt, nguyện dốc sức vì triều đình, trung thành với đại nhân, mong đại nhân minh giám.”

“Ha ha ha, thú vị!”

La Bồi Vân ngửa đầu cười to, liên tục gật đầu: “Hiện tại ngươi là cảnh giới gì? Có năng lực đặc biệt gì không?”

Phương Tri Hành trả lời: “Đại Mãng cảnh - Thiết Sơn công, hơn nữa tinh thông bắn tên!”

La Bồi Vân ồ lên.

Đinh Chí Cương nhắc nhở: “Những cướp sông đều bị tên bắn chết không có ngoại lệ.”

La Bồi Vân giật mình, nghiêng đầu nói: “Người đâu, lấy Hắc Đàn cung của ta tới.”

Không bao lâu, một gã nha dịch nơm nớp lo sợ mang tới trường cung màu đen, nâng qua đỉnh đầu.

La Bồi Vân nói: “Phương Tri Hành, nhìn thấy người nộm gỗ cuối sân không, nếu ngươi có thể một mũi tên bắn trúng đầu của nó, bản quan sẽ cho ngươi một cơ hội thăng chức rất nhanh.”

Phương Tri Hành nhận lấy Hắc Đàn cung, nhìn người nộm gỗ ngoài trăm mét, chợt kéo cung bắn tên.

Một mũi tên, hai mũi tên, ba mũi tên!

Liền mạch lưu loát!

Vù vù vù!

Ba mũi tên xẹt qua sân, người nộm gỗ phát ra tiếng phập phập phập nặng nề.

Tầm mắt mọi người ngưng đọng, trong thế giới chợt vang lên tiếng hít ngược khí lạnh.

Chỉ thấy toàn bộ ba mũi tên kia đều trúng vị trí ấn đường của người nộm gỗ.

Hơn nữa, toàn bộ ba mũi tên xuyên qua đầu của người nộm gỗ!

Chính xác như vậy, có sức lực như vậy!

Không phí tên nào, toàn trúng hốc mắt!

Đây tuyệt đối là xạ thuật của cấp bậc Phá Giá!
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0