Mây Của Trời , Còn Cậu Là Của Tôi...

Chương 3

"- Lam Lam, mau kể tôi nghe đi. Người bạn đó của cậu là ai vậy?!" - Giáo viên chỉ vừa bước ra khỏi cửa, cơn tò mò của Đan đã không thể kìm chế được nữa, liền quay xuống hỏi chuyện Lam.

"- Là lớp trưởng đó... "- Tình trạng có vẻ không khá lên bao nhiêu, mặt Hạ Lam vẫn chẳng có tí sức sống nào.

Lớp trưởng, lớp trưởng... à tên là Lâm Lâm gì ấy nhỉ, nhớ rồi, là Minh Lâm nha. Lớp trưởng cũng rất tốt mà, cũng soái nữa, Lam à... cậu bị cảm xúc ngược hay sao vậy. Nhìn khuôn mặt đần ra của Đan, Hạ Lam đành hỏi:

"- Cậu ta có đẹp không?!"

"-..." - Chuyện này cần phải hỏi sao. Đan nhà ta thật thà gật đầu mạnh một cái.

"- Cậu ta có tốt không?!"

"-..." - Lại tiếp tục hóa " Bồ câu thành phố "

* " Bồ câu thành phố " là cái icon từng rất hot trên Facebook. Nó là hình một con chim tím gật đầu lên xuống ấy. *

Nhìn người bạn cứ luôn gật đầu, Lam bỗng chốc suy sụp hơn bao giờ hết, mở miệng tức giận đến có thể hét ra cả lửa:

"- Thật ra cậu ta cũng chẳng tốt bụng như cậu nghỉ đâu. Chính xác là một tên nói một đằng lại làm một nẻo. Năm trước, chính cậu ta nói sẽ làm báo tường phụ tôi, nào ngờ, ngay ngày thi, chỉ có một mình tôi vừa làm vừa tự thuyết trình. Tôi vốn định sẽ không tính toán gì với cậu ta, nào ngờ hôm sau vào lớp, cậu ta vừa chia bánh kẹo cho các bạn vừa nói đi chơi về sẵn tiện mua bánh kẹo cho các bạn, thế sẽ chẳng là gì cho tới khi cậu ta bước đến trước mặt tôi đưa một nắm kẹo ra rồi hỏi tôi có phải là làm việc một mình cực lắm không, cậu ta định báo trước với tôi nhưng quên. Và cậu có biết điều khiến tôi nổi điên nhất là gì không, khi báo lớp mình có giải, cậu ta là người nhận hết tất cả mọi thứ, nào là tiền thưởng, nào là điểm cộng, cứ thể như cậu ta mới là người làm thật sự vậy."

" Ơ, thế cậu không báo cô sao?! "-

"- Lúc đó cô giáo chủ nhiệm nghỉ sinh em bé, mọi việc đều là Lớp phó văn thể mỹ phụ trách, nhưng trong tờ giấy đăng kí tham gia ấy không biết sao lại chẳng có tên của tôi mà thay vào đó lại là tên của lớp trưởng. Lớp phó cũng không biết giải quyết thế nào mà cô cũng chăng có ở đấy nên..." - Lúc đấy, Lam đã thấy rất bất công, tên kia đúng là ngồi mát ăn bát vàng mà.

Nghe Hạ Lam nói liên tục, mặt Nhã Đan đột ngột nghệt ra... Lớp trưởng thật sự là người như vậy sao?! Nhìn vẻ mặt của Nhã Đan hiện lên nét khó tin, Hạ Lam lại tiếp tục giải bày:

"- Cậu không biết, hôm nhận thưởng, cậu ta đã đi ngang qua mặt tôi vừa cười lại vừa nói cảm ơn!! " - Hạ Lam càng nói vẻ mặt lại càng xấu đi.

"Rầm", hình tượng nam chính thanh xuân vườn trường của lớp trưởng hoàn toàn sụp đổ. Đúng vậy, bây giờ Đan sẽ chỉ xem Khánh Minh là Idol to bự trong lòng mình nữa mà thôi.
Bình Luận (0)
Comment