Nhưng ngoài dự liệu của tất cả mọi người là.
Ngay khi bọn họ cho rằng Lâm Dạ sẽ làm ra hành động kinh người gì đó thì Kẻ Sa Ngã do hắn điều khiển bỗng nhiên trong tiếng động cơ gầm rú đâm thẳng vào tòa nhà bên cạnh.
- Ầm ầm…
Một tiếng nổ lớn vang vọng trên chiến trường.
Tòa nhà bỏ hoang kia trực tiếp bị thân máy móc khổng lồ của Kẻ Sa Ngã đụng sập, dẫn đến một mảng lớn khói bụi nồng đậm.
- Hả…
Khán giả há hốc miệng, trong đầu đầy dấu chấm hỏi.
Đây không phải là cảnh tượng giống như lần đầu tiên bọn họ điều khiển Kẻ Sa Ngã à?
Tên đó sợ không phải đến đây để làm trò cười chứ.
Ngay cả Hứa Mậu đang điều khiển người máy lướt trên đường đi cũng là một cái tát vỗ vào mặt, vẻ mặt đừng nói có bao nhiêu ngại ngùng.
Hắn ta lại có thể lo lắng vì loại đối thủ này, thậm chí dùng ra chiến thuật bảo thủ nhất.
Điều này cũng quá là đáng xấu hổ rồi!
Nếu truyền về chẳng phải là sẽ bị đám người trong dong binh đoàn cười chết à?
- Quả nhiên là ghép đôi bị lỗi sao? Nếu đã như vậy thì đừng trách ta thừa dịp người ta gặp nguy hiểm.
Đối mặt với một đối thủ ngay cả khống chế bình thường cũng không làm được, Hứa Mậu thật sự không thể nhấc lên hứng thú quá lớn.
Máy đẩy dưới chân bộc phát, hắn trực tiếp xoay quanh thân máy xẹt qua đường phố, vọt thẳng vào trong đám bụi khói nồng đậm, đồng thời dụng cụ thăm dò quét xung quanh, chuẩn bị tốc chiến tốc thắng.
Khán giả trên đài nhìn thấy hắn quả quyết như thế cũng là nhấc lên một trận xôn xao, có người thì vui sướng khi người gặp họa nhìn về phía tên xui xẻo đụng vào tường kia.
Không đúng!
Hứa Mậu đang ở trong sương khói vẻ mặt đột nhiên biến đổi.
Sau khi tiến vào phạm vi khói bụi, hắn phát hiện máy dò xét không quét được tung tích của đối phương, thật giống như đột nhiên biến mất.
Không, hẳn là tắt động cơ để tránh thăm dò của hắn!
Lượng lớn kinh nghiệm chiến đấu tích lũy được làm cho hắn lập tức đoán được ý đồ của Lâm Dạ, vội vàng điều khiển người máy dừng lại, nhanh chóng lui về phía sau.
Nhưng đúng lúc này, một mảnh hồng mang quỷ dị bỗng nhiên sáng lên phía sau hắn, hóa thành một đạo lưu quang bạo lược bay đến.
- Keng!
Tiếng kim loại va chạm đinh tai nhức óc vang lên, Hứa Mậu chỉ cảm giác có một luồng cự lực trước nay chưa từng có thông qua trên đao của Võ Giả Hoàng Kim truyền đến trên cánh tay của hắn, sau đó hắn bị đánh bay ra ngoài, đụng sập mấy tòa nhà phía sau.
- 17
- 3
- 2
- 1
Chỉ một kích, người máy của Võ Giả Hoàng Kim đã giảm 25 điểm, thân máy xuất hiện tổn hại nghiêm trọng.
Màn sương mù dần tan đi Lâm Dạ điều khiển Kẻ Sa Ngã chậm rãi hiện thân, trong mắt giống như người máy tản ra quang mang quỷ dị.
Chính là tinh thần đột biến của hắn sau khi thức tỉnh năng lực.
Cường hóa nhận thức!
…
Ngay cả Lâm Dạ cũng không ngờ rằng cường hóa cảm giác lại có thể tăng lên năng lực khống chế của hắn đối với Kẻ Sa Ngã.
Tuy rằng vẫn có chút cứng ngắc nhưng đã có thể miễn cưỡng khống chế.
Một kích vừa rồi chính là do hắn chuyển đổi tư thế tấn công tạo thành, thoáng cái đã làm thiệt hại nặng lên người máy của đối phương, uy lực quả nhiên khủng bố.
Mà biến hóa đột ngột này cũng làm cho khán giả trên khán đài xôn xao một mảnh.
- Vừa rồi xảy ra chuyện gì?
- Hình như ta nghe thấy một tiếng nổ lớn.
- Khói quá dày nhìn không rõ lắm.
- Chẳng lẽ đụng phải Kẻ Sa Ngã kia?
- Hẳn là không sai được, lấy thực lực của Hứa Mậu, có lẽ đánh hai ba cái là có thể giải quyết xong trận chiến này rồi.
Khán giả vẫn cực kỳ tin tưởng đối với thực lực của Hứa Mậu, huống chi đối thủ vẫn là một Kẻ Sa Ngã đầy tai tiếng.
Từ biểu hiện đụng tường vừa rồi mà xem, muốn sống sót dưới tay Võ Giả Hoàng Kim của Hứa Mậu là rất khó.
- Đùng!
Đang lúc mọi người nghị luận, giữa chiến trường lại truyền đến một tiếng nổ lớn, đồng thời còn kèm theo một trận máy móc va chạm và tia lửa văng khắp nơi.
Trong khói bụi cuồn cuộn, một thanh đao Võ Giả Hoàng Kim cắt ra không khí, bộc phát ra ánh sáng màu vàng chói mắt.
Mơ hồ đã có thể nhìn thấy hai bóng đen thật lớn đang chiến đấu kịch liệt.
- Sắp tới rồi!
Mọi người nín thở ngưng thần, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm trung tâm sương mù không buông, chờ đợi Võ Giả Hoàng Kim tư thế thắng lợi trở về.
Nhưng một giây sau, một thân ảnh rách nát bay lao ra khỏi đám khói, ầm ầm đụng vào tòa nhà bên cạnh.
Mà ở trên hạch tâm người máy ở vị trí ngực của hắn, đang cắm một thanh Song Trì Trọng Kiếm, trực tiếp từ phía trước xuyên qua phía sau, hình ảnh cũng giống như tĩnh lặng vào giờ khắc này.
Nhìn kỹ thì người máy kia rõ ràng là Võ Giả Hoàng Kim của Hứa Mậu!
- Tình huống này là thế nào?
Tất cả mọi người ngơ ngác nhìn thanh cự kiếm xuyên qua thân cơ thể Võ Giả Hoàng Kim, vẻ mặt tất cả đều ngưng đọng trên mặt.
Có người lại trợn tròn hai mắt, khó có thể tin nhìn một màn này.
Thua rồi.
Võ Giả Hoàng Kim có được chiến tích kinh khủng thắng liên tiếp 49 trận, thật sự đã bại.
Hơn nữa còn bại bởi người máy Kẻ Sa Ngã.
Chuyện này làm sao có thể xảy ra được!
Giờ này khắc này bọn họ đã không biết nên hình dung tâm tình của mình như thế nào, tất cả đều đứng ở trên đài hai mặt nhìn nhau, hoàn toàn không biết vừa rồi ở trong sương mù đã xảy ra chuyện gì.
Kèm theo một tiếng nhắc nhở chiến đấu chấm dứt, thanh cự kiếm cắm ở trên Võ Giả Hoàng Kim cũng đột nhiên rút ra, cùng một đạo hắc ảnh khổng lồ biến mất trong sương khói, chỉ lưu lại mọi người ngây ngốc cùng vẻ mặt Hứa Mậu hoảng sợ.
Này!
Hào quang sáng lên, Lâm Dạ lại xuất hiện ở trong đại sảnh.
So với mọi người khiếp sợ, lúc này, hắn lại không có chút cao hứng nào, ngược lại cau mặt.
Chiến đấu vừa rồi hắn quả thật đã cảm nhận được sự cường đại của Kẻ Sa Ngã.
Nhưng thành thật mà nói thì hắn không hài lòng với biểu hiện của mình, giành chiến thắng có chút thủ đoạn.
Bởi vì nếu như không phải ngay từ đầu mượn khu vực mù tầm nhìn, tạo thành thương tích nặng đối với Võ Giả Hoàng Kim kia thì chỉ sợ hắn không thể thắng dễ dàng như vậy.