Máy Móc Toàn Cầu Tiến Hóa (Dịch Full)

Chương 131 - Chương 131 - Gió Lốc Hủy Diệt (1)

Chương 131 - Gió Lốc Hủy Diệt (1)
Chương 131 - Gió Lốc Hủy Diệt (1)

Trên khán đài im ắng một mảnh, tất cả đều ngây ngốc như gà gỗ nhìn Kẻ Sa Ngã vẫn đứng thẳng trong sân.

Bọn họ hoàn toàn không ngờ rằng Quang Diệu Chi Tử kia lại thua dứt khoát như vậy.

Đây là người máy tầm xa có áp chế cường đại đối với người máy phòng ngự mà bọn họ biết à?

Ngay cả mấy người Kiếm Hoa Hồng ở trong góc cũng đều ngưng trọng.

- Vừa rồi các ngươi thấy rõ chứ?

- Ừm, chuyển đổi hai tư thế hoàn mỹ, hắn đã khống chế Kẻ Sa Ngã đến trình độ này rồi à.

- Chỉ sợ chuyện này ngay cả phi công có độ thức tỉnh gen 20% cũng chưa chắc có thể làm được?

- Còn có tốc độ phòng ngự vừa rồi của hắn, các ngươi cảm thấy so với mấy át chủ bài phòng ngự trong đoàn như thế nào?

- Mức độ đỡ đòn có thể kém hơn một chút, nhưng độ chính xác rất khủng khiếp, nếu nói thật lòng thì là bằng nhau.

Xào xạc!

Ánh mắt mấy người tất cả đều tụ tập trên người nam người đàn ông. Phải biết rằng át chủ bài phòng ngự trong dong binh đoàn bọn họ đều là phi công có độ thức tỉnh gen gần 30%, trình độ phòng ngự có thể xếp hạng rất cao trong toàn bộ khu 7.

Hai người bọn họ bằng nhau là khái niệm gì?

Nói cách khác, người trẻ tuổi trước mắt này đã có được năng lực phòng ngự tương đương với trình độ phi công trung cấp.

Phải biết rằng bây giờ hắn chỉ mới thức tỉnh gen 15% mà thôi!

Hơn nữa còn là Kẻ Sa Ngã được xưng là trung cấp trở xuống khó điều khiển nhất!

- Ừng ực.

Các thành viên trong đội cuối cùng cũng không nhịn được nuốt nước miếng, ánh mắt chấn động nhìn về phía Lâm Dạ trong sân.

- Lão Trịnh rốt cuộc tìm đâu ra một con quái vật như vậy?

Hiển nhiên, bọn họ đã coi Lâm Dạ là người dưới tay lão Trịnh, chuyên phụ trách kiểm tra tính năng của người máy, trong lòng không dám có bất kỳ lòng xem thường nào nữa.

Yêu nghiệt như vậy nếu tiếp tục trưởng thành, sau này bảng xếp hạng phi công phòng ngự sợ là sẽ xảy ra thay đổi rất lớn.

Mà càng làm cho bọn họ khiếp sợ chính là.

Sau một thời gian im lặng, người đàn ông đột nhiên lên tiếng:

- Đợi chút các ngươi không cần phải lên, tự tay ta sẽ thử hắn!

- Thủ lĩnh, ngài chắc chắn chứ?

Mấy người không dám tin, kinh ngạc quay đầu lại nhìn hắn.

- Vậy các ngươi cảm thấy mình có nắm chắc có thể phá vỡ mấy vương bài phòng thủ trong dong binh đoàn à?

Người đàn ông hỏi ngược lại.

Lời này vừa nói ra, mấy người đều trầm mặc.

Bọn họ biết rõ thủ đoạn phòng ngự của các vương bài phòng ngự trong dong binh đoàn, cũng không chút nghi ngờ phán đoán của người đàn ông này.

Hiện tại, cho dù bọn họ có đi lên thì có lẽ cũng không lấy được bất kỳ chỗ tốt nào, thậm chí có khả năng bại trận, như vậy còn nói gì đến việc hoàn thành lời dặn dò của lão Trịnh?

Mặc dù bọn họ biết một phi công trung cấp khiêu chiến một phi công cấp thấp là có chút mất mặt, nhưng chỉ cần có thể đạt được lời hứa của lão Trịnh thì chút mặt mũi này cũng không tính là cái gì.

- Được, vậy chúng ta hủy bỏ tư cách khiêu chiến.

Mấy người mở giao diện ra, trực tiếp chọn hủy bỏ khiêu chiến với Lâm Dạ, tiếp tục quan sát trận chiến tiếp theo.

Lần này họ nhìn rất cẩn thận.

Tuy không có thị lực như thủ lĩnh, nhưng mấy người vẫn tận lực nhìn chằm chằm từng động tác Kẻ Sa Ngã của Lâm Dạ.

Dần dần, trên khán đài lại trở nên sôi trào, tiếng hò hét cổ vũ không ngừng vang lên.

Từng người máy cải tiến các loại khác nhau lên sân khấu, bọn hắn ai cũng muốn đánh Lâm Dạ xuống đài.

Nhưng kết quả Lâm Dạ lại giống như chiến thần bất bại, vẫn đứng sừng sững không ngã.

5 trận chiến thắng liên tiếp, 10 trân chiến thắng liên tiếp và 20 trận chiến thắng liên tiếp.

Chỉ trong một giờ ngắn ngủi mà hắn đã giành được 20 trận thắng liên tiếp, hơn nữa nếu tính luôn ngày hôm qua thì vừa vặn đạt tới 50 trận thắng liên tiếp, thậm chí còn không xuất hiện trở ngại quá lớn.

Mọi người trên đài hai mặt nhìn nhau, trong lúc nhất thời không ai dám lên sân đấu khiêu chiến.

Vừa rồi những người kêu gào tàn nhẫn nhất cũng đều ngậm miệng lại, vẻ mặt giống như gặp quỷ vậy.

- Tiểu huynh đệ, ta đến đánh với ngươi một trận được không?

Ngay khi mọi người đang do dự cân nhắc có nên lên sân đấu hay không thì một giọng nói vang dội bỗng nhiên vang lên trong đám người.

Mọi người nhìn theo hướng giọng nói vang lên thì phát hiện một người đàn ông cao lớn đang đi tới phía trước, ánh mắt bình tĩnh nhìn chăm chú vào trong sân.

- Đó là ai vậy?

- Hình như ta đã gặp ở đâu đó rồi.

- Đúng rồi, Kiếm Hoa Hồng dong binh đoàn! Hắn là tiểu đội trưởng của Kiếm Hoa Hồng, Sở Hà!

- Sở Hà? Không phải hắn là phi công trung cấp à?

- Thậm chí ngay cả phi công trung cấp cũng đến?

Kiếm Hoa Hồng dong binh đoàn có cấp bậc đứng đầu và danh tiếng ở khu D cũng không thấp, cơ bản rất nhiều người đều nhận ra thành viên của bọn họ, huống chi còn là một nhân vật cấp bậc tiểu đội trưởng.

Nhưng mà làm cho bọn họ khiếp sợ nhất vẫn là thực lực của Sở Hà, nghe nói từ hai năm trước thì độ thức tỉnh gen của hắn cũng đã vượt qua 20%, hiện giờ đạt tới trình độ nào càng không ai biết.

Nhân vật như vậy lại có thể muốn khiêu chiến một người mới thức tỉnh gen 15%?

Đừng nói, thật đúng là làm cho bọn họ không nhịn được chờ mong.

- Phi công trung cấp ra trận, lần này tên kia không có cách nào kiêu ngạo nữa rồi.

- Được rồi! Cuối cùng cũng có người có thể trị được hắn.

- Tuy rằng có chút khi dễ người, nhưng ai bảo hắn tự đại như vậy, vậy mà không thiết lập giới hạn khiêu chiến.

- Kiêu ngạo lâu như vậy thì cũng nên bị đá xuống đài rồi.

Một loạt thao tác hai ngày nay của Lâm Dạ hiển nhiên đã chọc giận mọi người, tất cả đều hận không thể lập tức đá hắn xuống, hung hăng phun ra một ngụm ác khí.

Nhưng mà hắn cũng không có để ý đối với việc này mà chỉ nhìn về phía người đang đi tới, ánh mắt ngưng trọng lại, còn có chút nóng lòng muốn thử.

Hắn đã chuẩn bị rất nhiều, con mồi chân chính rốt cục cũng dính câu rồi.

Kế tiếp phải xem chênh lệch giữa hắn và phi công trung cấp rốt cuộc lớn bao nhiêu mà thôi.

Nghĩ xong, hắn trực tiếp mở giao diện người khiêu chiến xóa hết, cuối cùng tìm được cái tên Sở Hà.

Bình Luận (0)
Comment