Kỹ năng chiến đấu!
Lâm Dạ vừa mới khống chế thân người máy cân bằng trong lòng thầm kinh hãi, cầm theo lá chắn chắn đã có chút bị tàn phá nhanh chóng lui về phía sau.
- Thậm chí hắn lại có thể ép Sở Hà dùng kỹ năng chiến đấu!
- Vô dụng, Gió Lốc Hủy Diệt của Đao Phong Phủ Vương cũng không phải ai cũng có thể ngăn cản.
- Quả thật, Gió Lốc Hủy Diệt tiêu hao gấp đôi năng lượng bình thường, uy lực tuyệt đối có thể xếp hạng đầu.
- Có thể đánh với phi công trung cấp đến như vậy, chẳng lẽ tên kia là quái vật à?
- Chuyện này cũng quá mãnh liệt rồi!
Trên đài liên tục vang lên tiếng kinh hô, cả đám phi công đều đứng dậy, nín thở gắt gao nhìn chằm chằm trong sân.
Giờ này khắc này, bọn họ sớm đã không còn phẫn nộ cùng chửi bới đối với Lâm Dạ như ngay từ đầu nữa.
Thay vào đó ngược lại là kính nể từ đáy lòng.
Dù sao cũng không phải ai cũng có năng lực chiến đấu với phi công trung cấp đến loại tình trạng này.
Ngay lúc mọi người trên khán đài đang bàn tán thì trận chiến trên sân rốt cục tiến hành đến thời điểm mấu chốt nhất.
Lâm Dạ điều khiển Kẻ Sa Ngã cầm lá chắn dưới sự gia tốc của đôi cánh không ngừng lui về phía sau, đánh Búa Tướng Quân đang xoay tròn với tốc độ cao lệch ra ngoài.
Góc độ cực chuẩn, đón đỡ hơn phân nửa thế tấn công, làm cho Sở Hà đang cực lực khống chế thân máy giữ thằng bằng xoay tròn càng không nhịn được khiếp sợ.
Phải biết rằng Gió Lốc Hủy Diệt của hắn trực tiếp sử dụng hơn 20% năng lượng của hạch tâm người máy, lực phá hoại sớm đã đạt tới hơn 30 điểm, cho dù là các người máy phòng ngự trung cấp khác nhìn thấy cũng phải né tránh.
Nhưng khi hắn sử dụng chiêu này với Kẻ Sa Ngã của Lâm Dạ thì lại có một loại cảm giác nghẹn khuất nói không nên lời.
Thật giống như đánh trúng mục tiêu nhưng lại không hoàn toàn đánh trúng.
Tất cả đều bị lá chắn chuẩn xác kia ngăn cản đi phần lớn lực lượng.
- Nếu đã như vậy, vậy xin lỗi!
Trong lòng Sở Hà trầm xuống, mặc dù suy đoán có thể Lâm Dạ có thân phận không tầm thường, nhưng vì hoàn thành chuyện mà lão Trịnh dặn dò hắn cũng đành bất chấp.
- Năng lượng trên Đao Phong Phủ Vương tăng lên đến lớn nhất!
【Nhận được mệnh lệnh giải phóng giới hạn năng lượng, đang gia tăng năng lượng. 】
Sở Hà ra lệnh một tiếng, trên người Đao Phong Phủ Vương đột nhiên sáng lên một mảnh hồng qang nóng rực.
Chính là chức năng độc đáo của loại người máy này.
Giải trừ hạn chế!
Tiêu hao gấp đôi năng lượng để bộc phát ra động lực cường hãn không gì sánh kịp!
- Đùng!
Cuối cùng.
Dưới sự tăng cường năng lượng cung cấp, Đao Phong Phủ Vương trực tiếp hóa thành một cơn lốc xoáy màu hồng, tốc độ đột nhiên tăng lên gấp đôi.
Cho dù Lâm Dạ đã bằng vào cường hóa cảm giác cố hết sức năng cản nhưng vẫn bị đánh nát lá chắn.
Trong một mảnh tia lửa nổ tung, Kẻ Sa Ngã bị một đòn mạnh mẽ đánh lui, va chạm thật mạnh lên tường vây xung quanh sân đấu, đập ra một vết lõm thật lớn.
Sau đó Kẻ Sa Ngã nửa quỳ trên mặt đất, hắn phải cắm thanh kiếm trong tay xuống mặt đất mới miễn cưỡng chống đỡ được thân người máy không ngã, toàn bộ khán đài cũng theo đó mà yên tĩnh đến lạ thường.
【Trận chiến kết thúc, thời gian chiến đấu 3 phút. 】
【Người chiến thắng: Đao Phong Phủ Vương đời thứ năm】
Trên sân chỉ là một mảnh yên tĩnh.
Tất cả mọi người đều nhìn Kẻ Sa Ngã đã bị tàn phá không chịu nổi nhưng vẫn sừng sững không ngã kia, một cảm giác kính nể sinh ra trong đáy lòng.
Mặc dù Lâm Dạ thua trận này nhưng thua cũng là thua phi công trung cấp mà ngay cả bọn họ cũng phải ngưỡng mộ, đã giành được sự tôn kính của bọn họ.
Yên tĩnh một lát, trên khán đài đột nhiên vang lên một mảnh hô to nhiệt liệt, thoáng cái đã làm cho toàn bộ trong ngoài sân trở nên sôi trào.
Sở Hà ở trong buồng lái nhìn thoáng qua hai mươi mấy điểm năng lượng còn sót lại cùng với độ bền chưa đến một phần ba, trong lòng vừa chấn động vừa cảm khái.
Không ngờ rằng một phi công trung cấp như mình lại bị một người mới thức tỉnh gen 15% ép đến loại tình trạng này.
Hắn đã có thể thấy trước.
Trong tương lai không xa, người trẻ tuổi trước mắt này sẽ trưởng thành đến trình độ khủng bố cỡ nào, thậm chí nói không chừng có thể làm chấn động cả Liên Bang Tinh Hoàn.
- Thế nào rồi? Ngươi không sao chứ?
- Không sao, chết không được.
Trong một trận tia lửa lóe lên, Lâm Dạ khống chế Kẻ Sa Ngã chậm rãi đứng lên, trong đầu không ngừng hồi tưởng lại trận chiến vừa rồi, hắn đã được hưởng lợi không nhỏ.
Tuy rằng chỉ là vài phút ngắn ngủi nhưng loại chiến đấu áp lực cao này lại làm cho hắn lực phản ứng cảm giác và lực khống chế thân thể của hắn đều mạnh hơn rất nhiều.
Ngay cả cảm giác cứng ngắc khi điều khiển Kẻ Sa Ngã cũng giảm bớt không ít.
Chẳng lẽ nói.
Lâm Dạ bỗng nhiên nghĩ đến một khả năng, sau đó hắn lập tức mở bảng thông tin cá nhân của mình ra nhìn thoáng qua.
【Công dân】: Lâm Dạ
【Giới tính】: Nam
【Tuổi】: 18
【Số hiệu】:D 78-5430
【Thức tỉnh gen】: 16%
【Quyền hạn】: Công dân tầng thấp
【Tài sản】: 6950 đồng Liên Bang
【Sơ yếu lý lịch】: Không cha mẹ, không người thân, không vợ.
Quả nhiên độ thức tỉnh gen đã lên 16%!
Thời gian dài điều khiển Kẻ Sa Ngã chiến đấu dưới áp lực cao đã làm cho thân thể hắn đột phá cực hạn, thức tỉnh gen tăng thêm 1%.
Chuyện này đơn giản là nằm ngoài mong đợi của hắn.
Xem ra là bởi vì Kẻ Sa Ngã ảnh hưởng quá lớn đối với thân thể, tương đương với một mực mang nặng chiến đấu trong tiềm thức rèn luyện thân thể, nên rốt cục hắn trong trận chiến này đánh với phi công trung cấp đã thành công phá vỡ rào cản.
Nhờ vậy mà hắn điều khiển Kẻ Sa Ngã càng thuận buồm xuôi gió hơn.
- Cảm ơn đã chỉ giáo.
Lâm Dạ ngẩng đầu nhìn về phía Sở Hà.
- Không cần, ta chỉ là được người ủy thác mà thôi.
Sở Hà cắm Búa Tướng Quân xuống đất, cười nói.
Được ủy thác?
Lâm Dạ nghe vậy thì ánh mắt khẽ động.
Chẳng lẽ có người nào đã để mắt tới hắn à?
Nhưng hắn cũng không có cảm nhận được ác ý từ trên người đối phương, hiển nhiên cũng không phải đơn giản là trả thù bình thường.