Phía trước chiến đấu, đội trưởng bộ đội số 1 cau mày cùng một con Ếch Độc Thối cao cấp lượn quanh nhìn sinh vật biến dị không ngừng xuất hiện bốn phương tám hướng.
Mới chưa tới nửa giờ mà bọn họ đã tổn thất hơn trăm người máy, bị bức lui ra ngoài mấy km.
- Đội trưởng, ngươi mau nhìn bên kia!
Lúc này, phía sau đột nhiên truyền đến kinh hô một tiếng.
Mọi người ngẩng đầu nhìn theo tiếng nói lại phát hiện những sinh vật biến dị kia giống như điên cuồng xông về phía máu thịt cự thụ, hợp nhất thành một thể cùng với cây khổng lồ đã cao tới độ cao ngàn thước kia.
...
Trên bầu trời.
Quân đoàn trưởng điều khiển Thần Thái Dương cùng với Mảnh Hổ Hào của đoàn trưởng đoàn kỵ sĩ Đinh Nghiêm đang nhanh chóng phi hành chạy tới, dẫn đầu bộ đội tinh anh điên cuồng công kích cự thụ, nhưng vết thương lại ngay lập tức khôi phục như lúc ban đầu.
Ngay cả công kích của phi công cao cấp cũng không có cách nào bắt kịp tốc độ tự chữa trị của nó.
- Vô dụng, các ngươi không ngăn cản được ta đâu!
Tiếng cười điên cuồng vang lên trên bầu trời.
Trên vị trí trung tâm của tổ hợp máu thịt cự thụ, một bóng người cơ bắp bành trướng chậm rãi hiện lên hợp thành một thể với tổ hợp máu thịt, hắn đang tham lam hấp thu năng lượng từ bốn phương tám hướng truyền tới, vẻ mặt vừa dữ tợn vừa sung sướng.
- Các ngươi căn bản không hiểu gì cả.
- Chỉ có hợp nhất tất cả gen cường đại trên thế gian này mới có thể vượt qua tất cả, triệt để thay đổi thế giới này.
- Ta là đang giải cứu thế giới này!
Lời nói của lão già giống như âm thanh của ma quỷ rót thêm năng lượng nổ tung khắp khu vực biến dị.
Trên bầu trời đang chiếu ra hình ảnh của từng máy móc lao ra khỏi phạm vi biến dị.
Sau khi thoát khỏi khu vực nhiễu điện từ, rốt cục đã có thể chiếu hình ảnh trên chiến trường lên màn ảnh rộng của kênh Liên Bang và các thành phố xung quanh, khiến cả Liên Bang lâm vào trong một mảnh xôn xao.
Hiện giờ, cả Liên Bang Tinh Hoàn xem như một tổ chức có cùng chung một vận mệnh, bọn hắn cũng sẽ không quá mức kiêng dè đối với loại chuyện này.
Bởi vì chỉ bằng cách này thì mọi người mới biết mức độ nguy hiểm bên ngoài, biết mối đe dọa mà họ phải đối mặt, sẽ không gây ra quá nhiều bạo loạn.
Nhưng ngay cả như vậy.
Khi bọn họ nhìn thấy đống máu thịt đứng sừng sững từ màn ảnh, có người kinh hô, cũng có người quay đầu lại nôn thốc nôn tháo.
- Rốt cuộc đây là quái vật gì vậy?
- Những gì hắn vừa nói có nghĩa là gì? Hợp nhất gen ư?
- Thứ kia là thông qua hợp nhất gen tạo ra à?
- Không phải kỹ thuật này đã bị Liên Bang phong tỏa rồi hả?
Phàm là người có tin tức tương đối linh hoạt, cơ bản đều nghe nói qua chuyện liên quan đến hợp nhất gen, càng biết rõ đó là điều cấm kỵ của Liên Bang Tinh Hoàn.
Ban đầu chính là bởi vì kỹ thuật này mà phạm vi sinh tồn của trên mặt bọn họ đất nhanh chóng bị thu hẹp lại, phải trở thành bộ dáng như hiện tại.
Thậm chí hơn 20% dân số đã chết bởi công nghệ này, có thể nói là một thứ bị tẩy chay bởi tất cả các công dân Liên Bang.
Bây giờ đã trôi qua nhiều năm.
Vốn tưởng rằng phương pháp này đã sớm không còn thì nay lại sống lại, khiến cho bọn họ làm sao có thể không khiếp sợ.
Nhưng mà kinh hãi nhất vẫn là Bạch Phi Yến ở trong khu ổ chuột.
Lúc này, cô nhìn bóng dáng hòa làm một thể với đống máu thịt trên màn ảnh quả thực giống như ma quỷ, cả người đều ngây ngốc tại chỗ.
Ngay sau khi phản ứng lại, cô vội vàng từ trong ngăn kéo bên cạnh lấy ra một tấm ảnh cũ kỹ đặt ở trước mặt màn ảnh tiến hành so sánh.
Có ba người trong bức ảnh.
Một đôi nam nữ mặc áo blouse trắng và dắt theo một cô bé chỉ có bốn năm tuổi trên mặt lộ ra nụ cười hạnh phúc, ba người đứng bên ngoài viện nghiên cứu di truyền.
Mà người đàn ông trong ảnh rõ ràng giống hệt với bóng người xuất hiện trên màn ảnh lúc này!
- Cha!
Ánh mắt Bạch Phi Yến rung rung, thân ảnh trong đầu đã sớm trở nên vô cùng mơ hồ bắt đầu dần dần rõ ràng làm cho cô càng không dám tin.
Không phải cha mẹ cô đã bị bắn chết trong biến cố mười mấy năm trước rồi à?
Tại sao bây giờ cha vẫn còn sống?
Nhìn video chiếu trên màn hình, Bạch Phi Yến như bị xi măng đổ vào hai chân, đứng yên tại chỗ.
Sau đó, cô rốt cục bừng tỉnh lại, cắn răng rồi cầm lấy ảnh chụp lao ra khỏi phòng, tiếp đó cô nhanh chóng xoay người nhảy vào bên trong một người máy lắp ráp cũ nát.
- Nhị Mao, mượn người máy của ngươi dùng một chút!
Nhị Mao là hàng xóm của cô, cũng là bạn tốt lúc trước điều khiển chiếc người máy này cùng cô xông vào trung tâm thành phố.
Dứt lời, cô lập tức khởi động động cơ chạy ra ngoài thành.
- Cô đi đâu vậy? Bây giờ bên ngoài rất nguy hiểm!
Nhị Mao từ bên trong phòng chạy ra, lớn tiếng hỏi.
- Đi làm một chuyện, ta rất nhanh sẽ trở về.
Âm thanh Bạch Phi Yến dần dần xa, chỉ chốc lát sau đã biến mất giữa những tòa nhà dày đặc trong khu ổ chuột.
Loại người máy do bọn họ tự lắp ráp này không có chứng thực thân phận, mà có thì cũng không lắp đặt nổi.
Bạch Phi Yến biết rõ chuyến đi này nguy hiểm muôn phần cho nên cũng không nói chuyện này cho Nhị Mao và biểu cô của cô biết.
Bởi vì đó là việc riêng của cô.
Bất kể như thế nào, cô đều phải tìm được người kia, trực tiếp hỏi rõ ràng lúc trước vì sao phải làm như vậy, vì sao rõ ràng còn sống lại chưa bao giờ chịu gặp cô một lần!
Nghĩ tới đây, cô càng tăng tốc hết mức chạy trên quốc lộ ngoài thành.
...
Mà lúc này, chiến đấu trên chiến trường đồng bằng cũng đã tiến hành đến thời khắc kịch liệt nhất.
Một số lượng lớn các phi công từ những khu vực lân cận cũng nhận được tin tức chạy tới, cuối cùng dần dần ổn định thế cục, ngăn cản những sinh vật biến dị điên cuồng kia ở bên ngoài, không cho chúng đến gần thành phố nửa phần.
Phóng mắt nhìn lại, toàn bộ đồng bằng rộng lớn vô biên hỏa lực ngất trời, tất cả đều là người máy sinh vật đang kịch chiến với quái vật.
Ngay cả những người dân gần đó cũng lái xe đến để cứu chữa những người bị thương.