Bình thường mà nói, nơi có thể xuất hiện loại nhân tài này, cơ bản đều là học viện người máy khu A và khu B, bởi vì bên trong có không ít con cái nối dõi của lãnh đạo khắp nơi, tạo ra mấy phi công có thiên phú cũng không có gì lạ.
Cho dù không phải thì cũng phải là học viện khu C và khu D, nơi đó tài nguyên và chất lượng giảng dạy sẽ không kém hơn bao nhiêu.
Dù sao thì tân sinh của bốn đại học viện này gần như đều là phi công thiên tài trong Liên Bang Tinh Hoàn, thực lực tổng thể thì không còn gì để nói…
Bằng không thì bọn họ cũng sẽ không từ xa xôi tới đây chọn người.
Chỉ hy vọng phi công Kẻ Sa Ngã kia không phải thế hệ sau của lãnh đạo chính thức nào, bằng không chỉ e rằng bọn họ sẽ không có cơ hội.
- Viện trưởng, đó không phải là người trong học viện chúng ta.
Bị nhiều người nhìn chăm chú như vậy, vị đạo sư trẻ kia nuốt nước miếng một cái, cuối cùng vẫn không nhịn được, nói.
- Không phải người của khu A chúng ta à? Chẳng lẽ là người của các học viện khác?
Viện trưởng nhíu mày, nhân tài ưu tú như vậy lại không phải người của khu A bọn họ, làm cho mặt mũi hắn có chút không nhịn được.
Mà đại biểu của ba đại học viện Người Máy còn lại nghe nói như vậy, ánh mắt cũng sáng lên.
Chẳng lẽ nói…
- Thật đáng tiếc, cũng không phải của ba đại học viện khác.
Người đạo sư trẻ tiếp tục nói.
Lần này, tất cả mọi người đều đứng ngồi không yên.
Nhất là đại biểu dong binh đoàn và tiểu đội mạo hiểm, ai nấy đều vui mừng.
Không phải học viện Người Máy, vậy gần như loại trừ khả năng con cháu cấp cao, cơ hội của bọn họ đã tới!
- Ý ngươi là, hắn chỉ là một công dân bình thường của Liên Bang?
Một người phụ nữ dáng người nóng bỏng rốt cục không nhịn được hỏi.
- Ách, xem như là vậy đi, thông tin đại khái đã bị trí não Liên Bang mã hóa nên sẽ không công khai thông tin cụ thể của người dự thi ra bên ngoài, chỉ biết hắn đến từ khu D78.
Đạo sư trẻ tuổi hoảng hốt nói, đây cũng là nguyên nhân vì sao hắn không dám mở miệng.
- Khu D78? Một khu vực hẻo lánh như vậy?
Lần này, một đám đại biểu tổ chức đã chính thức đứng ngồi không yên, cả đám đều kinh ngạc.
Bình thường thì số hiệu khu vực của Liên Bang Tinh Hoàn đều dựa theo cấp bậc ô nhiễm xung quanh của khu vực biến dị để xếp hạng.
Số càng lớn thì cấp độ ô nhiễm ở khu vực đó càng thấp, mà sinh vật biến dị cũng càng thấp.
Khu D78 quả thật đã được coi là tiểu khu hẻo lánh, chỉ riêng tài nguyên đã không thể so sánh với các khu vực lớn khác.
Loại nơi này lại có thể xuất hiện nhân tài ưu tú như vậy, quả thực làm cho bọn họ có chút ngoài ý muốn, nhất là các đạo sư đại biểu của học viện khu D và những tổ chức của khu D kia, ánh mắt cũng sáng lên theo.
Có tầng liên hệ này thì cơ hội của bọn họ có lẽ sẽ lớn hơn rất nhiều.
Bây giờ chính là lúc phi công thiên tài khan hiếm nhất, sao bọn họ có thể bỏ qua cơ hội như vậy được chứ?
- Mau, mai chiếu hình ảnh của Kẻ Sa Ngã kia lên đầu màn hình chính đi, xếp cùng với các học viên, đặt thấp như vậy không sợ chúng ta không nhìn thấy à?
- Được, ta lập tức đi an bài.
Toàn bộ trung tâm khống chế lập tức tích cực trở lại, tính toán nhìn lại biểu hiện của Kẻ Sa Ngã kia.
Nhưng mà bọn họ lại không biết, một vị tổng chỉ huy bộ đội người máy trong đó đã đi vào trong góc, lặng lẽ mở thiết bị liên lạc r rồi bấm một dãy số.
- Này, Vân Hải, ta có chuyện cần hỏi ngươi.
Khu D70.
Bên trong bộ chỉ huy của một căn cứ quân sự.
Mạc Vân Hải, tổng chỉ huy quân đoàn số 7, trên mặt tràn đầy nghi hoặc buông thiết bị liên lạc xuống.
- Tên già này thế lại gọi điện thoại cho ta, thật đúng là hiếm thấy.
- Khu D78? Lâm Dạ? Sao ta cứ thấy cái tên này nghe quen tai vậy chứ?
Mạc Vân Hải vuốt cằm, cau mày tự hỏi.
Tuy vừa rồi trong cuộc điện thoại không nói rõ ràng, nhưng có thể để cho ông bạn già thuộc bộ chỉ huy khu A bên kia tự mình gọi điện thoại tới hỏi thì chắc chắn không đơn giản.
Tên đó.
Khẳng định có chuyện gì đang lừa hắn!
Ánh mắt Mạc Vân Hải chợt lóe lên, lập tức mở ra giao diện thông tin.
- Đi, kiểm tra cho ta về một phi công phòng ngự tên là Lâm Dạ ở khu D78, nhanh lên.
- Đã rõ.
Người đối diện đáp lại một tiếng, vội vàng chấp hành mệnh lệnh.
Nhìn giao diện trước mắt, Mạc Vân Hải đắc ý cười:
- Lão già này hỏi thế nào cũng không chịu nói, chẳng lẽ không biết khu 7 là ai quản lý à? Ta muốn xem lão đang giấu ta chuyện gì.
Nói xong thì hắn đứng dậy rời khỏi phòng chỉ huy ra bên ngoài làm chuyện khác.
Lâm Dạ cũng không biết hành động điên cuồng của mình đã gây ra phản ứng lớn cỡ nào.
Lúc này, hắn đã chiến đấu với Cự Giải Giáp Thép đến giai đoạn quyết liệt.
Mười một con Cự Giải Giáp Thép đã bị hắn diệt chết tám con, chỉ còn lại ba con cuối cùng còn đang không ngừng truy đuổi, diễn một tiết mục Tần Vương Vây Cột ở xung quanh rạn san hô.
Chính là lúc này… kết thúc rồi.
Chớp thời cơ hai con cua lớn đang tìm cơ hội chuyển hướng, Lâm Dạ chuyển đổi tư thế tấn công lao ra, Trọng Kiếm Đọa Lạc mang theo một mảnh kim loại ầm ĩ chợt chém xuống.
Máu tươi bắn ra tung tóe, một bên chân cua bị chém đứt rơi xuống, thân hình khổng lồ giống như phi thuyền ngoài hành tinh mất đi năng lượng, đập xuống mặt đất kéo ra một vết lõm thật dài.
Mắt thấy nó đã không còn bất kỳ uy hiếp nào, Lâm Dạ nhanh chóng chuyển về Tư Thế Phòng Ngự, lá chắn đập mạnh vào mặt một con cua khác.
Ầm ầm!
Vỏ giáp vốn đầy thương tích trong nháy mắt bạo phát, kể cả một con khác đuổi theo phía sau cũng bị đánh bay ra ngoài, đè sập một mảng lớn tảo biển san hô.
Két két két.
Trong một loạt tiếng máy móc, kiếm thuẫn lại hợp thành một, hóa thành một thanh trọng kiếm sắc bén đâm thẳng xuống nước, giống như xuyên qua làn nước.
Con cua kia cảm nhận được uy hiếp tử vong, trong miệng bỗng nhiên phun ra một mụn nước thật lớn, bao bọc toàn bộ thân thể vào bên trong.