Nếu Lâm Dạ ở đây lúc này nhất định sẽ vô cùng bất ngờ.
Bởi vì trên báo cáo này, rõ ràng ghi lại sơ yếu lý lịch cá nhân rất chi tiết của hắn.
Từ bãi rác đến khu vực nội thành, đến các biểu hiện khác nhau của khu vực biến dị và kiểm tra tinh thần không bình thường, tất cả đều được liệt kê.
Đương nhiên, những chuyện này đều là tin tức nổi lên mặt ngoài, lấy năng lực của quân đội tự nhiên có thể dễ dàng tra được.
Sau khi Mạc Vân Hải xem xong vẻ mặt cũng kinh ngạc.
- Ngắn ngủi một tháng đã trở thành phi công trung cấp?
Loại tiền lệ này ở trong Liên Bang cũng không phải không có, nhưng cơ bản đều là xuất hiện ở khu vực thượng tầng.
Một người sống ở bãi rác, lại có thể đạt được thành tích này trong thời gian ngắn như vậy, tuyệt đối là khó có thể tưởng tượng được.
Có điều điều khiến hắn kinh ngạc nhất chính là biểu hiện của Lâm Dạ trong chiến dịch tiêu diệt, từng hàng ghi chép hành động kia, khiến hắn không nhịn được tán thưởng.
- Ta nói làm sao lão già kia sẽ để ý như vậy, thì ra là muốn ta đào người!
Mạc Vân Hải thầm mắng một tiếng, đào người thế nhưng đào tới địa bàn khu bảy chúng ta.
Nào còn có thể có vẻ mặt tốt, trực tiếp cúp điện thoại từ chối trả lời, sau đó tiếp tục xem xét tư liệu.
Nhưng một giây sau, hắn lại bỗng nhiên ngây ngẩn cả người.
- Từng tiếp xúc ngắn ngủi với Thẩm Ngưng Ngọc, con gái của Thẩm Hạc Tổng tư lệnh khu D, cũng cùng nhau hoàn thành việc đánh chết sinh vật biến dị?
Hí!
Tiểu tử này từ khi nào thông đồng với nha đầu Ngưng Ngọc kia?
Mạc Vân Hải hít một hơi khí lạnh, không ngờ lại lại còn có loại phát hiện ngoài ý muốn này, hơn nữa còn xảy ra lúc hắn chỉ huy chiến đấu.
Nếu bị Tổng tư lệnh biết được, không phái một quân đội người máy tới lột da hắn mới lạ.
- Không đúng.
- Nha đầu Ngưng Ngọc kia, lúc trước vẫn luôn không phải tìm tiểu tử này chứ?
Mạc Vân Hải nhíu mày thật sâu.
Là chiến hữu cũ của Thẩm Hạc, hắn rất rõ tính tình của vị Tổng tư lệnh này.
Mặc dù ngày thường không quan tâm, một lòng lao đầu vào công việc, nhưng vẫn vô cùng để ý con gái của mình.
Nếu không trước lúc chiến dịch tiêu diệt cũng sẽ không cố ý gọi hắn hỗ trợ chăm sóc.
Mạc Vân Hải càng nghĩ tiếp, lại càng cảm thấy đau đầu.
Cuối cùng vẫn bất đắc dĩ lắc đầu.
Bỏ đi.
Chuyện của người trẻ thì cứ để người trẻ tự giải quyết.
Chỉ hy vọng tiểu tử kia tương lai có chút tiền đồ, biểu hiện tốt một chút.
- Đi, niêm phong văn kiện này lại, thuận tiện điều tra một chút hướng đi gần đây của hắn ở khu A.
Hắn đưa tư liệu cho cấp dưới, rồi mở giao diện thông tin xem xét.
Hắn ngược lại muốn nhìn xem, tiểu tử này lại ở khu A bên kia làm ra động tĩnh lớn gì, thế nhưng lại để cho chỉ huy bên kia đều vội vàng liên lạc với mình như vậy.
Trong khi đó, khu vực biến dị của cuộc thi săn bắn.
Một đám đội ngũ người máy cùng U Linh Cá Voi chiến đấu cũng đã tiến hành đến giai đoạn cuối cùng.
Dưới tất cả hợp lực tiến công, điểm sinh mệnh của U Linh Cá Voi cũng giảm xuống điểm đóng băng, thân thể khổng lồ màu lam bắt đầu lúc sáng lúc tối.
- Tăng thêm sức lực, quái vật này lập tức sẽ không kiên trì được nữa!
Các tân sinh của học viện khu D vô cùng kích động, nỗ lực nhiều như vậy, bọn hắn cuối cùng cũng phải nghênh đón chiến dịch tiêu trừ ngọn nguồn biến dị đầu tiên trong đời, nên công kích càng thêm ra sức.
Nhất là những phi công phòng ngự đi theo Lâm Dạ, cho dù thân máy bay đã bị tổn hại nghiêm trọng, nhưng vẫn chứa đầy nhiệt huyết, không ngừng chống đỡ thương tổn, tạo cơ hội tiến công cho những người khác.
Cũng bởi vì sự can đảm và phối hợp kinh người này, khiến bọn hắn trở thành đội ngũ có tỷ lệ lưu giữ nhiều nhất trên sân.
- Không được, nếu cứ tiếp tục như vậy điểm tích lũy ở ngọn nguồn biến dị sẽ bị bọn hắn cướp hết, tuyệt đối không thể để cho đám người kia thực hiện được!
Mắt thấy điểm sinh mệnh của U Linh Cá Voi chỉ còn lại một tia, động cơ của các học viện và đội ngũ mạo hiểm khác bộc phát, toàn bộ xông lên, muốn lấy được điểm chém giết.
Nhưng đúng lúc này, U Linh Cá Voi đang trên bờ vực tử vong bỗng nhiên ngửa mặt lên trời mở miệng, bộc phát một mảnh sóng âm khủng bố.
Sóng âm xuyên thấu hơi nước bao trùm xung quanh, mở ra từng vòng gợn sóng mắt thường có thể thấy.
Cho dù là người máy được trang bị bảo hộ cách âm, đều bị chấn động đến không ngừng lui về phía sau, ngay cả đả kích tầm xa cũng theo đó toàn bộ mất hiệu lực, đạn pháo từ giữa không trung rơi xuống.
Đây là tiếng rên rỉ của một con U Linh Cá Voi trước khi chết.
Giống như sóng lớn trong biển sâu, bao trùm người máy bọn họ như một chiếc thuyền nhỏ.
Nhưng đó cũng là bài hát cuối cùng của nó.
Sau khi bộc phát ra trùng kích mạnh nhất, sóng gợn xung quanh bắt đầu dần dần yếu đi.
Một cơ hội tuyệt vời!
Tất cả cơ sư trong lòng chấn động, động cơ trên người bỗng nhiên nhiên bộc phát xông về phía U Linh Cá Voi nổ vang một trận.
Mọi người học viện khu D cũng vô cùng lo lắng, nhưng vừa định công kích tầm xa, lại phát hiện tất cả vũ khí năng lượng đều bởi vì sóng âm quấy nhiễu xuất hiện ngắn ngủi không khống chế được, căn bản không thể phóng ra như bình thường.
- Lâm Dạ, mượn lá chắn của ngươi dùng một chút!
Thẩm Ngưng Ngọc cắn răng một cái, tất cả động cơ đẩy của Ám Dạ Yêu Cơ phun trào nhảy mạnh về phía Kẻ Sa Ngã.
Lâm Dạ liếc mắt một cái đã đoán ra tính toán của cô, thân máy hạ xuống, Lá Chắn Đọa Lạc giơ lên đỉnh đầu dùng hết toàn lực đẩy lên trên.
- Kế tiếp liền giao cho ngươi!
Hét lớn một tiếng, Ám Dạ Yêu Cơ liền giẫm lên lá chắn của hắn nhảy lên trời cao, ở động cơ đẩy trợ hóa thành một đạo tàn ảnh màu đen.
Keng!
Tiếng rít chói tai nổ tung trên không trung.
Quang nhận màu đen vốn chỉ có ba thước bạo phát lên tới mười mét, lưỡi dao sắc bén dường như như xẹt qua chân trời, ở bụng U Linh Cá Voi chợt lóe qua.
- Phốc!
- Ô---
Âm thanh U Linh Cá Voi không cam lòng quanh quẩn trên bầu trời, thân thể vốn chậm rãi bay lên bỗng nhiên dừng lại, từng vòng gợn sóng trên người nó mở ra.