Mà không cần giống như các học viên khác, phải đợi đến khi tốt nghiệp hoặc thức tỉnh 30% mới có tổ chức thống nhất tới tiến hành mời chào.
Khoảng cách giữa hai bên không nói cũng hiểu.
- Hy vọng lát nữa có thể được chọn đi.
Một học viên khẩn trương nói.
- Cái này thật đúng là khó nói, dù sao bên trong cũng là tổ chức đứng đầu Liên Bang, yêu cầu không phải là nghiêm khắc bình thường.
- Ta nghe nói lúc trước có rất nhiều học trưởng thức tỉnh gen hơn 30% đưa lý lịch cá nhân cho bọn họ, đều bị từ chối.
- Ngươi nói vậy ta càng khẩn trương hơn.
Trong nghị luận, bọn họ cũng rất nhanh rời khỏi người máy đi vào trong trung tâm khống chế.
Đi theo đạo sư xuyên qua cửa liếc mắt một cái đã lập tức nhìn thấy các đại nhân vật đang chờ ở bên trong, cầm đầu rõ ràng chính là La Kình và Phương viện trưởng học viện khu A.
- Tất cả đều đến rồi.
Phương viện trưởng là một lão già cường tráng khuôn mặt hiền lành, nhìn thấy mọi người tiến vào nhất thời lộ ra một tia tươi cười.
Ánh mắt của những người khác không ngừng nhìn lướt qua trên người bọn họ, một bên thấp giọng nghị luận, giống như đang tìm kiếm cái gì đó.
Mọi người cảm nhận ánh mắt của thân thể của bọn họ liền căng thẳng, trong lòng càng thêm khẩn trương.
Chỉ có La Thiên Thắng và mấy con cháu quan gia quen với cảnh tượng lớn này, mới vẫn luôn giữ nguyên một bộ dáng bình thản tự nhiên.
Tất nhiên rồi.
Cũng có một người rất bình tĩnh.
Chỉ lẳng lặng đi theo phía sau đội ngũ không nói một lời, tò mò đánh giá La Kình đứng ở phía trước.
- Đây là đệ nhất cơ sư Liên Bang sao?
Ánh mắt Lâm Dạ kinh ngạc, từ trên người đối phương cảm nhận được một luồng khí tức hoàn chỉnh, mười năm ám sát nói cho hắn biết người này không dễ chọc.
Ít nhất không phải bây giờ hắn đang có thể chọc được.
- Ừm?
La Kình đang đánh giá mọi người thì phát hiện gì đó, đưa mắt nhìn về phía hắn.
Bốn mắt nhìn nhau, lông mày La Kình cũng khẽ nhíu theo.
- Ngươi chính là người điều khiển cỗ Kẻ Sa Ngã kia đúng không?
Lời này vừa nói ra khiến tất cả mọi người đều kinh hãi, nhao nhao nhìn theo ánh mắt của hắn, liếc mắt một cái liền phát hiện Lâm Dạ đứng ở phía sau đội ngũ.
Sau khi nhìn thấy bộ dạng của hắn, một đám đại biểu tổ chức đều thay đổi.
Trẻ hơn nhiều so với họ nghĩ!
Thậm chí đã vượt xa mong đợi của họ.
Vốn tưởng rằng ý thức chiến đấu lão luyện như vậy, cùng năng lực phối hợp chiến trường, cơ sư của Kẻ Sa Ngã kia tuổi sẽ không quá nhỏ, bọn họ còn phải suy nghĩ một chút có nên mời chào hay không.
Nhưng hôm nay vừa thấy, thì bọn họ lập tức xác định được.
Hôm nay cho dù như thế nào cũng phải bắt được người này!
Thậm chí có người trực tiếp ném bỏ thể diện lướt qua mọi người đi tới trước mặt Lâm Dạ, vẻ mặt ý cười trực tiếp nói.
- Tiểu tử, không biết ngươi bây giờ có đi đâu hay không? Nếu không có thì có thể đến Chiến Nhận dong binh đoàn chúng ta, ta thay đoàn trưởng chúng ta mở cho ngươi đãi ngộ đội viên cao cấp nhất.
- Mẹ kiếp, lão Lục thối không biết xấu hổ! Có quy tắc xấu nào như ngươi không?
Các đại biểu khác nhìn thấy cảnh này mặt đều tái mét, xông lên đẩy hắn ra, sau đó đi tới trước mặt Lâm Dạ.
- Tiểu tử ngươi đừng nghe hắn nói, ai không biết trong Chiến Nhận dong binh đoàn tất cả đều là các ông già, đến Côn Luân dong binh đoàn chúng ta, không chỉ có thể mở đãi ngộ cao cấp nhất cho ngươi, còn bố trí cho ngươi một người vợ, muốn xinh đẹp như thế nào cũng có!
- Tránh sang một bên cho bà đây! Nói về số lượng thành viên nữ, công ty thuê Mai Hoa chúng ta mới là nhiều nhất, muốn tới cũng phải tới chỗ của chúng ta.
- Chỉ có đám hấp huyết quỷ các ngươi, đi vào hai ba ngày không bị ép khô mới lạ? Điều quan trọng nhất của cơ sĩ là tài nguyên, đội mạo hiểm Lẫm Phong của chúng ta thường xuyên xuất hiện trong khu vực ô nhiễm nặng, ngươi muốn bất cứ tài nguyên gì chúng ta cũng có thể tìm được cho ngươi!
So với bộ đội người máy Liên Bang kỷ luật nghiêm minh, thì những tổ chức tư nhân thành lập này rõ ràng trực tiếp hơn một chút, vừa lên đã ném cành ô liu vào Lâm Dạ, điều kiện đưa ra càng kinh ngạc hơn.
Cảnh tượng hỗn loạn kia, khiến mí mắt các học viên khác nhìn đến nhảy dựng lên, trong lòng cực kỳ chấn động.
Đây thật sự là đại diện của các tổ chức hàng đầu mà bọn họ biết sao?
Sao xem giống như chú bác mua đồ ăn trong chợ?
Hơn nữa lại có thể vì một người mà cãi nhau, quả thực đã làm đảo lộn nhận thức của bọn họ.
Chứ đừng nói La Thiên Thắng cả khuôn mặt đều âm u, gắt gao nhìn chằm chằm Lâm Dạ được các đại biểu của những tổ chức lớn vây quanh ở giữa.
Vinh quang này vốn nên thuộc về hắn.
Nhưng hiện tại lại bị tiểu tử không biết từ đâu đột nhiên xuất hiện cướp đi, thì làm sao hắn có thể nhịn được!
Đùng.
Một bàn tay lớn bỗng nhiên đặt lên vai hắn.
Âm thanh uy nghiêm của La Kình cũng ngay sau đó vang lên:
- Không được kiêu căng và nóng vội, bình thường ta dạy con như thế nào? Đã quên rồi sao?
- Cha.
La Thiên Thắng hoảng sợ quay đầu lại nhìn về phía La Kình.
Im lặng một lúc, cuối cùng cũng thấp giọng nói:
- Con đã biết.
- Biết là tốt rồi, con phải nhớ kỹ, chỉ có tấm lòng rộng lớn mới có thể trở thành một lãnh tụ ưu tú, ta không hy vọng con lạc lối.
La Kình nặng nề nói.
Lại không chú ý tới, trong mắt La Thiên Thắng rũ xuống, một tia âm hiểm lặng lẽ hiện lên, dựa theo dư quang liếc mắt nhìn bên cạnh Lâm Dạ.
Các cuộc đàm phán bằng mọi cách nhanh chóng kết thúc.
Ngoài dự đoán của mọi người, Lâm Dạ cũng không lựa chọn gia nhập bất kỳ tổ chức nào.
Lý do được đưa ra cũng rất đơn giản.
Thực lực của hắn quá yếu, vẫn không chịu nổi yêu thích như vậy, muốn thăng lên cao cấp để có được năng lực gánh vác một mình.
Các đại biểu suy nghĩ kỹ quả thật cũng là như vậy.
Tuy nói Lâm Dạ đã bày ra đủ tiềm năng kinh ngạc, nhưng dù sao cũng chỉ là một phi công trung cấp mà thôi, sau này trưởng thành vẫn không biết được.
Nếu ngay từ đầu đã được hưởng đãi ngộ cao như vậy, đối với hắn mà nói chưa chắc là chuyện tốt, cho nên cũng không tiếp tục cưỡng cầu nữa.