Hóa ra hai người này là vợ chồng.
Lâm Dạ nghe được bọn họ đối thoại thì lộ ra vẻ bừng tỉnh, đồng thời lại có chút xúc động.
Mua nhà ở khu vực thành phố, mục tiêu đơn giản như thế, nhưng đây có lẽ là động lực thúc đẩy họ mạo hiểm vào khu vực biến dị.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại giá nhà ở khu A01 này cũng quá đắt, ngay cả phi công cao cấp cũng phải tích góp đến hơn ba mươi tuổi mới có thể mua nhà, mà còn là phòng ở ngoài cùng.
- Các người có định mua nhà ở khu thượng tầng không?
Lâm Dạ lên tiếng hỏi.
- Thượng tầng? Nơi đó bây giờ vẫn không thể mua.
Vương Đại Lực bên cạnh bĩu môi nói.
- Không thể mua được sao? Tại sao?
- Còn không phải bởi vì quy định mới gần đây sao, tư cách tối thiểu để trở thành công dân thượng tầng đã tăng lên tới 40%, nếu tất cả phi công trong vòng ba tháng không có biện pháp đạt được sẽ bị giáng xuống công dân tầng thấp hơn.
- Còn có việc này nữa à?
Lâm Dạ kinh hãi một chút, đây là lần đầu tiên hắn nghe nói chuyện này.
Nhưng nghĩ lại hình như cũng đúng.
Thế giới dị biến nên tài nguyên trở nên nhiều hơn, thăng cấp cao cấp trở nên dễ dàng hơn, đương nhiên không có khả năng để cho nhiều người đạt được tư cách thượng tầng như vậy.
Trừ phi giống như những tân sinh của học viện Người Máy, từ nhỏ đã bày ra thiên phú gen kinh người mới có thể sớm đạt được.
Điều này làm cho hắn không khỏi nhớ tới Phó đội trưởng đội hậu cần Viên Hồng Nguyệt, nếu như người kia biết tin tức này chắc sẽ bị ảnh hưởng rất lớn chứ?
Dù sao mục tiêu của cô chính là tiến vào thượng tầng tìm càng nhiều tài nguyên trị liệu cho em trai.
- Quên đi không nói chuyện này nữa, dù sao chúng ta cũng không đến thượng tầng được, vẫn là nói tình huống nhiệm vụ lần này trước đi, phía trước đã sắp đến U Hồn Thấp Địa rồi.
Giọng nói của Từ Canh lần thứ hai kéo mọi người trở về.
Vừa nghe đến mấy chữ U Hồn Thấp Địa, mấy người Hầu Tuấn trong lòng căng thẳng lộ ra biểu tình lo sợ.
Nơi đó sở dĩ gọi là U Hồn Thấp Địa chính là bởi vì hai chữ “U Hồn”.
Lượng lớn sinh vật biến dị tụ tập năng lượng ở nơi đó, hành tung kì lạ, thủ đoạn công kích khó lòng phòng bị là nơi rất nhiều người không muốn đặt chân đến.
Nếu không phải nhiệm vụ lần này thưởng đủ cao thì bọn họ cũng sẽ không lựa chọn đến nơi này mạo hiểm.
Ngay cả Lâm Dạ trên đường tới đây đã nghe các phi công khác nhắc tới cũng đề cao cảnh giác.
- Đến rồi!
Trải qua hơn nửa giờ đồng hồ đi đường rốt cục thì năm người Lâm Dạ cũng đến được mục tiêu của chuyến đi này, trước mặt là một vùng đất ngập nước với âm khí cực nặng.
Mặc dù đã tìm hiểu sơ sơ trên đường, nhưng Lâm Dạ vẫn kinh ngạc với cảnh tượng trước mắt.
Chỉ là mới vừa tới gần thôi mà hắn đã có thể cảm thấy cảnh tượng xung quanh dường như không ngừng vặn vẹo, làm ảnh hưởng nghiêm trọng đến giác quan cùng phán đoán của hắn.
Hắn nhìn thấy vài bộ hài cốt vô cùng to lớn đứng ở các nơi.
Hơn nữa trên hài cốt này còn lưu lại một lớp da bên ngoài, xem ra giống như là rút khô máu trong cơ thể khi còn sống.
- Độ… Đội trưởng, chúng ta thật sự phải đi vào đó à? Ta dường như nghe thấy tiếng khóc.
- Mẹ kiếp! Đừng làm ta sợ!
Giọng nói của hai người Hầu Tuấn ở bên cạnh có chút phát run, đầu người máy không ngừng chuyển động cảnh giác xung quanh.
- Chắc chắn là ở gần đây, lúc trước người truyền về tin tức có nói là đã gặp phải những quái vật bên cạnh hài cốt, nên các ngươi hãy cẩn thận.
Vẻ mặt Từ Canh nghiêm trọng, điều khiển Nham Hùng đi ở phía trước đồng thời cánh tay máy móc két két lạch cạch biến thành lá chắn có hai mặt nham thạch, bàn tay bật ra móng vuốt bằng hợp kim thép sắc bén.
Lâm Dạ hơi kinh ngạc, loại cánh tay khảm nạm này khá nhỏ và yêu cầu độ phòng ngự chuẩn xác rất cao, phi công phòng ngự bình thường căn bản không khống chế được.
Từ Canh này không hổ là đội trưởng đội mạo hiểm, lại có đến hai bộ vuốt.
Tiếp theo hắn lại nhìn về phía những người khác, tất cả đều tiến vào trạng thái đề phòng, nhao nhao khởi động vũ khí phía trên người máy.
Nhưng mà bọn họ cũng không tùy tiện bay lên không trung, bởi vì chiến đấu trên không trung còn khó khống chế hơn dưới mặt đất, như thế ở bên trong U Hồn Thấp Địa vô cùng nguy hiểm.
Chẳng bao lâu.
Tiểu đội đã chuẩn bị đầy đủ, đội hình phòng thủ chậm rãi xuyên qua từng tòa hài cốt khổng lồ được xưng là long cốt, cẩn thận tiến vào trong đầm lầy.
Vèo vèo!
Một tiếng phá không bỗng nhiên vang lên.
Có một rắn dài cách bọn họ không đến năm mươi thước mạnh mẽ lao ra, nó mở cái miệng to như chậu máu rồi nhào tới bọn họ.
Đúng là một con Thủy Mãng khổng lồ ẩn núp ở đây!
- Cẩn thận!
Từ Canh phản ứng trước tiên, nhanh chóng bộc phát động cơ đẩy lao về hướng phía trước, hai tay đan xen triển khai một mặt lá chắn loại hình phòng ngự bằng nham thạch.
Bụp!
Thủy Mãng hung hăng va chạm vào trên lá chắn lập tức bị đánh bay ra ngoài, người máy của Từ Canh cũng trượt về phía sau vài thước.
Động tác của Hầu Tuấn và Vương Đại Lực không hề chậm, trong một trận động cơ nổ vang, người máy từ hai bên trái phải bay qua, nấm đấm của Kẻ Phá Hoại và cưa xích của Xe Bánh Răng đồng thời hạ xuống, ầm ầm một tiếng đánh Thủy Mãng bị thương.
Thủy Mãng vừa định giãy giụa đứng dậy thì một nguồn điện cường đại cũng đã từ trên không trung bổ xuống, thoáng cái làm nó tê dại tại chỗ.
Mấy người thành thạo vây công giết nó.
Thậm chí Lâm Dạ không có cơ hội ra tay.
- Thì ra là một con Thủy Mãng máu lạnh 29%, khó trách máy dò không phát hiện được.
Giải quyết xong uy hiếp, bọn họ lập tức thu hồi vũ khí vây quanh Thủy Mãng.
- Đáng tiếc loại vật liệu sinh vật này không bán được mấy đồng, các ngươi ai muốn tự mình cắt xén đi.
Từ Canh tiếc nuối nói.
- Chỉ là loại nơi này xuất hiện sinh vật máu thịt cũng rất kỳ lạ, không phải nói sinh vật máu thịt vừa tới gần sẽ bị phát hiện à?
Hầu Tuấn ở bên cạnh tùy tiện nói.
Nhưng cũng vì lời vô ý như vậy mà vẻ mặt của những người khác lập tức thay đổi.
Ngay cả chính Hầu Tuấn cũng ý thức được cái gì, vẻ mặt bỗng nhiên cứng đờ.