Máy Móc Toàn Cầu Tiến Hóa (Dịch Full)

Chương 201 - Chương 201 - Chiến Thuật Song Tăng (2)

Chương 201 - Chiến Thuật Song Tăng (2)
Chương 201 - Chiến Thuật Song Tăng (2)

Một chút không cẩn thận thậm chí có thể sụp đổ ngay lập tức.

- Không còn biện pháp nào khác, với tốc độ của chúng nó thì chúng ta muốn chạy trốn là chuyện không thể, trừ phi có thể chạy ra khỏi vùng đầm lầy này.

- Vậy được rồi, ta phụ trách dùng điện áp cao hạn chế chúng, các ngươi tự mình cẩn thận.

Nói xong, ba người phía sau liếc nhau rồi nhanh chóng khởi động vũ khí tầm xa trên người.

Hầu Tuấn thu hồi Cưa Xích, đổi thành một cái bánh răng xoay tròn.

Kẻ phá hoại của Vương Đại Lực lại phình ra cánh tay to, hóa thành hai nòng súng máy hạng nặng.

Khả năng ứng biến tốt như vậy, quả nhiên không hổ là tiểu đội mạo hiểm chuyên nghiệp.

- Ra tay!

Từ Canh ra lệnh một tiếng, tốc độ chạy trốn của đội ngũ chậm lại, sau đó nhao nhao xoay người, vừa đối mặt với quái vật máu bay đầy trời, vừa nhờ động cơ đẩy sau cánh trượt về phía sau.

- Chết đi! Lũ sâu bọ!

Vương Đại Lực hét lớn một tiếng, hỏa lực phía trên nòng pháo cánh tay khổng lồ đồng loạt nổ ra vô số viên đạn lửa trút xuống.

Xe Bánh Răng của Hầu Tuấn bắn ra một trận, bánh răng xoay tròn tốc độ caolướt lên cao xoắn nát từng mảng lớn sương máu.

Nhưng cho dù như vậy thì vẫn còn có hơn mười con quái vật hóa thành dòng thác máu tươi lướt tới trước mặt bọn họ, chém xuống từng liêm đao.

- Tới đây!

- Bên phải giao cho ta!

Từ Canh hô to với Lâm Dạ một tiếng, ngăn cản lưỡi liềm công kích không cho chúng cơ hội công kích phía sau.

Nhưng công kích dày đặc mà mãnh liệt này vẫn làm cho Từ Canh cảm giác cố hết sức, dây thần kinh gần như căng đến cực điểm, không dám xuất hiện chút sai sót nào.

Loại cường độ tấn công này, khiến hắn có chút lo lắng tình huống bên phía Lâm Dạ.

Dù sao hắn với tư cách đội trưởng, đảm bảo mỗi đội viên còn sống trở về là nhiệm vụ của hắn, cho dù Lâm Dạ chỉ là đồng đội tạm thời của bọn họ mà thôi.

Tuy nhiên.

Khi hắn tranh thủ thời gian liếc nhìn về phía Lâm Dạ thì cả người đều bị kinh hãi.

Chỉ thấy lúc này Kẻ Sa Ngã đang vừa di động lá chắn vừa trượt về phía sau, cơ bản mỗi một động tác đều có thể chính xác thành thạo ngăn cản một đạo công kích dưới sự vây công của một đám Câu Hồn Huyết Dõng, thậm chí thỉnh thoảng còn có thể rút kiếm phản kích.

Dưới tác dụng của lá chắn màn nước thì tốc độ của Câu Hồn Huyết Dõng đã chậm lại, đúng là không có cách nào phát huy ra được hiệu quả, ngược lại bị hạn chế gắt gao.

- Mẹ kiếp! Đây là loại quái vật gì vậy?

Vương Đại Lực phía sau cuối cùng cũng không nhịn được phát ra một tiếng thô lỗ.

Một người máy đồng thời ngăn cản gần mười con quái vật tấn công.

Loại năng lực phòng ngự trình độ đỉnh cao này, sợ là át chủ bài phòng ngự trong dong binh đoàn cỡ lớn cũng không nhất định có thể làm được?

Lần này bọn họ rốt cuộc đã chiêu mộ được yêu nghiệt gì vào đội vậy?

Ầm ầm ——

Bên trong Đầm Lầy U Hồn một tiếng nổ kịch liệt vang vọng khắp vùng đất.

Trong huyết khí đầy trời năm chiếc người máy xuyên vào bên trong, không ngừng công kích quái vật máu tươi trên bầu trời, cảnh tượng cực kỳ kịch liệt.

- Tuyết Như, kích điện trở lại!

- Nhận được!

Lưới điện giữa đội ngũ nổ tung hóa thành một luồng năng lượng hội tụ vào bốn người máy khác, năng lượng vốn sắp tiêu hao không còn gì lập tức khôi phục hơn phân nửa.

- Đại Lực, thiêu cháy những huyết khí kia!

- Cứ giao cho ta!

- Hầu Tuấn…

Dưới mệnh lệnh của Từ Canh, cả đội ngũ phối hợp chiến đấu một cách cực kỳ nhịp nhàng.

Vốn gần ba mươi con Câu Hồn Huyết Dõng cũng chỉ còn lại không tới hai mươi con, mức độ uy hiếp giảm đi rất nhiều.

Nhưng…

- Không thích hợp, từ đầu đến giờ ta vẫn chưa thấy lực từ trường biến dị do những quái vật này sinh ra, chẳng lẽ chúng còn chưa thức tỉnh hay sao?

Dương Tuyết Như đang nạp năng lượng mở miệng nói với những người khác.

Nghe thấy lời nói của cô thì đám người Lâm Dạ đang chiến đấu cũng thay đổi.

Theo lý thuyết.

Sau khi sinh vật biến dị biến dị đến 30%, cường độ khí tức biến dị trên người đều sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến hoàn cảnh xung quanh, đạt tới ở một mức độ nhất định thậm chí sẽ trở thành ngọn nguồn biến dị.

Chẳng qua khác nhau ở phạm vi lớn nhỏ mà thôi.

Nhưng chiến đấu lâu như vậy mà bọn họ lại không nhìn thấy lực trường biến dị của Câu Hồn Huyết Dõng, cũng không phát hiện hoàn cảnh xung quanh không bình thường, thật sự quá kì lạ.

- Các ngươi có phát hiện mùi máu tanh nồng đậm trong không khí không?

Lâm Dạ ở trạng thái cường hóa cảm giác, nhạy cảm cảm nhận thấy được cái gì mở miệng nói.

- Mùi máu tanh?

- Nghe ngươi nói như vậy hình như thật đúng.

- Mỗi khi những quái vật kia chết một con mùi máu tươi hình như đều sẽ nồng đậm hơn một chút.

Mấy người khác nhao nhao phản ứng lại, kinh ngạc nhìn xung quanh.

Nguyên bản chỉ là sương mù màu xám sậm, lúc này đã nhiễm một tầng màu đỏ tươi mắt thường nhìn thấy được, làm cho trong lòng bọn họ dần dần dâng lên một tia bất an.

Hơn nữa càng thêm kì lạ chính là mùi máu này thật giống như không thể tiêu tán, vẫn tụ tập ở xung quanh Câu Hồn Huyết Dõng còn lại, quả thực vô cùng kì lạ.

- Có vấn đề, tuyệt đối có vấn đề.

- Không phải là vừa mới biến dị ra lực từ trường biến dị chứ?

- Hẳn là không phải, lực từ trường biến dị chỉ cần độ biến dị đạt tới sẽ xuất hiện, ta hoài nghi là đặc tính sinh vật nào đó mà chúng ta không biết.

Trong lúc nói chuyện, động tác của mấy người cũng không chậm lại, công kích từ xa nổ tung trên không trung, lại giết chết hai con Câu Hồn Huyết Dõng còn sót lại điểm sinh mệnh.

Quả nhiên đúng như bọn họ dự liệu.

Sau khi hai con nhộng chết thì máu tươi xung quanh thân thể chúng nổ tung, hóa thành một mảnh sương máu dung nhập vào môi trường xung quanh, lại làm cho màu đỏ trong không khí trở nên dày đặc hơn vài phần.

Kể cả hơn mười con Câu Hồn Huyết Thần còn lại cũng bởi vì cùng màu sắc bao trùm, nên càng thêm khó nắm bắt, làm tăng độ khó cho việc phòng thủ của Lâm Dạ và Từ Canh.

Điều này làm cho Lâm Dạ không khỏi nhớ tới một bức tranh.

Khi đối mặt với vòng tròn lửa vờn quanh, đám kiến tụ tập thành hình cầu lăn vào trong lửa, hy sinh tính mạng của kiến thợ ngoài cùng để bảo vệ tầng trong cùng của kiến, cuối cùng lao ra khỏi biển lửa.

Bình Luận (0)
Comment