Nhưng ngoài dự đoán của họ là.
Biển máu tươi kia thật giống như vĩnh viễn đánh không nát.
Vừa mới nổ tung một lỗ hổng lại lập tức nhanh chóng lấp đầy, đừng nói cứu Lâm Dạ, ngay cả tạo thành thương tổn hiểu quả cũng không làm được.
Cấp bậc của ngọn nguồn biến dị này chắc chắn đã đạt tới hơn 35%!
- Không được, cứ tiếp tục như vậy căn bản không cứu được hắn, phải tìm người đến giúp!
Vương Đại Lực lo lắng hô to, âm thanh gần như bị hỏa lực che lấp.
Đúng vậy.
Lúc này duy nhất có thể cứu Lâm Dạ cũng chỉ có phi công cấp độ cao hơn bọn họ.
Dựa vào trình độ công kích này của bọn họ căn bản không làm được.
Từ Canh rất rõ ràng điểm này, nhìn thoáng qua Kẻ Sa Ngã trong máu cuối cùng cắn răng một cái.
- Ta sẽ dùng thiệp phát tín hiệu cầu cứu, tiêu tiền mời phi công cấp Thống Soái tới đây!
Cấp Thống Soái!
Những người khác nghe vậy đều kinh ngạc.
- Chi phí mời người cấp thống soái quá đắt, chúng ta không có nhiều tiền như vậy.
- Không sao, mấy năm nay ta tiết kiệm không ít, hẳn là đủ, bằng không trễ hơn nữa sẽ không kịp.
- Nhưng… Đó là tiền ngươi chuẩn bị dùng để mua nhà.
Vương Đại Lực chần chờ nói.
- Không quan tâm được nhiều như vậy, mạng này của chúng ta đều là Lâm Dạ cứu, hắn còn trẻ như vậy, còn có thanh xuân thật tốt, không thể chết ở đây như vậy được!
Từ Canh nói xong quay đầu nhìn Dương Tuyết Như ở bên cạnh, giống như như hỏi ý kiến của cô.
Dù sao đó là cũng tiền hai người bọn họ cùng nhau vất vả tiết kiệm.
- Đi đi.
Nhưng không ngờ Dương Tuyết Như trả lời vô cùng dứt khoát, âm thanh nhẹ nhàng xuyên qua buồng lái truyền ra bên ngoài:
- Tiền hết rồi có thể tích góp lại, ta cũng không muốn con cái của chúng ta tương lai biết ba mẹ mình là loại người thấy chết không cứu.
Con cái!
Hắn sắp làm cha rồi?
Từ Canh nghe vậy cả người chấn động, tiếp theo lập tức mừng rỡ.
- Được, các người chờ tin tức của ta!
Không nói thêm lời vô nghĩa nào, hắn lập tức điều khiển người máy vội vàng chạy ra bên ngoài.
Ba người còn lại tiếp tục phát động tấn công, tận khả năng quấy nhiễu hành động kinh khủng nước máu kia.
Lâm Dạ bị nhốt trong máu cũng không biết, chính mình liều chết một phen thuận tay cứu được mấy người, mấy người họ cũng không bỏ lại hắn rời khỏi.
Lúc này, hắn đã bị năng lượng máu tươi mãnh liệt mênh mông bao phủ.
Chỉ cảm giác mình giống như một chiếc thuyền trôi nổi trong biển, đảo mắt thì mọi thứ đã tan vỡ và rối loạn, cảm giác thân thể như muốn nổ tung bất cứ lúc nào.
Nếu thật sự muốn mô tả.
Vậy thì tình huống hiện tại của hắn cũng giống như cha của Bạch Phi Yến lúc trước!
…
Thật đau quá...
Trong buồng lái của Kẻ Sa Ngã.
Vẻ mặt Lâm Dạ tái nhợt, thân thể bị năng lượng máu tanh điên cuồng tràn vào làm hắn giống như quả bóng bay, cảnh báo trên giao diện điều khiển cũng điên cuồng lóe lên.
Đây tuyệt đối là năng lượng biến dị khổng lồ nhất mà hắn từng hấp thu cho đến nay.
Hơn nữa không giống với năng lượng khác, trong biển máu tươi này còn lưu lại gen của những sinh vật đã chết trước đó làm năng lượng càng thêm cuồng bạo, cứ như vậy một luồng năng lượng biến dị khổng lồ tràn vào trong cơ thể như muốn xé rách toàn thân hắn.
Thống khổ kia gần như có thể so sánh với quá trình cải tạo gen lúc trước của hắn.
Nhưng hắn lại không thể ngất đi, bởi vì một khi hắn mất đi ý thức thì tất cả đều xong.
Cường hóa nhận thức!
Hai mắt Lâm Dạ mở to hết cỡ, bộc phát một tia âm u kì lạ, hắn tập trung tinh thần trước nay chưa từng có, hàm răng cắn chặt gần như đều thấm máu.
Bằng vào ý chí cường đại này hắn liều mạng khống chế cơ bắp khắp người, làm cho nó vẫn duy trì ở trạng thái căng thẳng, để triệt tiêu năng lượng trùng kích.
- Phốc!
Nhưng hắn lại không ngờ, lúc này mạch máu trên cánh tay hắn nổ tung, máu tươi phun ra như mưa.
Nhưng trong nháy mắt tiếp xúc với năng lượng huyết tinh đã hóa thành sương máu dung hợp vào trong đó.
Sau đó lại liên tiếp vang lên, mạch máu bị căng phồng đến nổ tung càng ngày càng nhiều, máu tươi từ thần kinh cảm giác truyền vào trong buồng lái, làm cho thanh năng lượng của Kẻ Sa Ngã dần dần biến thành màu đỏ.
Chỉ có thể kiên trì đến đây thôi sao?
Mắt thấy ý thức càng ngày càng mơ hồ, trong lòng Lâm Dạ bừng tỉnh, từng cảnh ngày xưa phát lại giống như đèn kéo quân trong đầu hắn.
Hắn biết rằng đó là một dấu hiệu của cái chết.
Bởi vì hắn đã trải qua một lần.
Hiện giờ trải qua lần thứ hai, tâm trạng ngược lại bình tĩnh hơn dự kiến rất nhiều, chính là hắn cảm thấy có chút thiệt thòi, sống lại mà cũng chết nhanh như vậy, thật là cũng vô ích.
Hắn vẫn còn rất nhiều việc chưa làm.
Không đúng.
Năng lượng trùng kích hình như đã yếu hơn rồi?
Lâm Dạ bỗng nhiên cảm nhận được cái gì, ý thức bừng tỉnh lại.
【Phát hiện cường độ gen thay đổi và đang quét. 】
【Quét thành công, thức tỉnh gen hiện tại: 28%]
28%!
Nghe được nhắc nhở bên cạnh, trong lòng Lâm Dạ chấn động.
Không ngờ lại hắn lại trực tiếp thức tỉnh dưới luồng năng lượng trùng kích này, lại vượt lên một bước về phía trước.
Thức tỉnh gen tăng lên thì cường độ thân thể của hắn cũng tăng lên theo.
Tuy rằng vẫn không cách nào chịu đựng được năng lượng khổng lồ kia, nhưng tình huống còn tốt hơn so với vừa rồi nhiều, làm cho hắn khôi phục một chút cảm giác.
Vẫn còn cơ hội!
Nếu như hắn có thể tiếp tục thức tỉnh như vậy, nói không chừng thật sự có thể ngăn cản năng lượng trùng kích, lại tìm được cơ hội điều khiển Kẻ Sa Ngã lao ra ngoài.
Dù sao hắn cũng đã là người đã chết một lần rồi, thì tại sao lần này phải sợ?
Khoảnh khắc này.
Lâm Dạ dường như dâng lên một loại niềm tin nào đó, ý thức trở nên kiên định.
Nắm chặt hai nắm tay, cắn chặt răng, gắt gao ngăn cản năng lượng cuồng bạo tràn vào, độ thức tỉnh thân thể của hắn cũng ở nhờ nguồn năng lượng này mà càng ngày càng cao.
【Cảnh báo! Vận chuyển hạch tâm người máy quá tải, đã đến điểm tới hạn】
Không đủ!
Trong lòng Lâm Dạ rống giận, dốc hết toàn lực khống chế người máy mở kho chứa đồ, lấy ra hai Hạch Tâm Năng Lượng mới.
Đúng vậy.
Chính là trước đó hắn hấp thu còn dư lại!