Máy Móc Toàn Cầu Tiến Hóa (Dịch Full)

Chương 206 - Chương 206 - Mãnh Thú Trên Chiến Trường (1)

Chương 206 - Mãnh Thú Trên Chiến Trường (1)
Chương 206 - Mãnh Thú Trên Chiến Trường (1)

Nhưng trong quy tắc chiến đấu, nhất định không thể thời gian quá dài, bởi vì càng nổi tiếng thì người đặt cược càng nhiều, thắng đương nhiên cũng sẽ trở nên ít hơn.

Cho nên trong thời gian ngắn không thể đi đến đấu trường.

Và vấn đề mà hắn phải đối mặt cũng giống như “làm thế nào hắn có thể tìm một công việc cần kinh nghiệm mà hắn không có kinh nghiệm làm việc”.

Ở trong Liên Bang mà không có người máy sinh vật thì nửa bước cũng khó đi.

Bỏ đi.

Trước liên hệ với Lão Đa xem có đề cử người máy cao cấp nào rẻ không.

Bởi vì hắn có thể tin được cũng chỉ có Lão Đa.

Lâm Dạ vừa nghỉ đến đã gọi ra giao diện gọi điện thoại cho Lão Đa.

- Alo, Lâm Dạ à? Sao đột nhiên ngươi có thời gian rảnh để liên lạc với ta thế?

Vừa mới kết nối thì đầu dây bên kia đã truyền ra âm thanh quen thuộc của Lão Đa, còn kèm theo một trận gõ xem ra là đang sửa chữa người máy

- Gần đây làm ăn tốt như vậy à, hiện tại còn đang sửa đồ.

Lâm Dạ kinh ngạc nói.

- Vậy cũng không phải, gần đây không biết khu bảy bên này xảy ra vấn đề gì, luôn có sinh vật biến dị phát điên chạy ra nên sẽ chiến đấu nhiều hơn, danh sách sửa chữa đương nhiên cũng sẽ nhiều hơn.

Sinh vật biến dị ở khu bảy điên cuồng chạy ra?

Ánh mắt Lâm Dạ khẽ động, không khỏi hỏi:

- Xảy ra chuyện gì sao? Không phải lại có người âm thầm nghiên cứu hợp nhất gen chứ?

- Ngay từ đầu bộ đội người máy bên kia cũng nghĩ như vậy, nhưng phái người điều tra thật lâu cũng không điều tra được nguyên nhân, chẳng lẽ bên các ngươi không phải như vậy à?

Lão Đa cho rằng thế giới dị biến tạo thành ảnh hưởng, âm thanh rõ ràng có chút ngoài ý muốn.

- Bên ta tạm thời không phát hiện loại tình huống này.

Lâm Dạ nhớ lại:

- Quên đi trước không nói chuyện này, Kẻ Sa Ngã của ta thành phế liệu rồi, lão có đề cử loại hình nào có thể vượt quá giới hạn mà rẻ hơn một chút không?

Lão Đa ngạc nhiên:

- Kẻ Sa Ngã bị thành phế liệu? Ngươi đã làm gì?

Lâm Dạ có chút lúng túng:

- Ta đi đến khu vực biến dị bên ngoài tiền tuyến một chuyến ến.

- Tiểu tử ngươi lá gan cũng quá lớn rồi, nhanh như vậy đã chạy sang tiền tuyến, nói đi ngươi muốn loại hình gì?

- Ta cũng không có yêu cầu gì, chỉ cần mức độ biến dị trên 30%, trong vòng 120 ngàn là được.

- Ngươi nói bao nhiêu?

Âm lượng của Lão Đa hơi cao lên.

- 120 ngàn đồng Liên Bang.

- Không đúng, nói lại câu phía trước.

- Phía trước? Mức độ biến dị 30%, có vấn đề gì sao? Hay ngân sách quá thấp?

- Vấn đề lớn!

Giọng nói của Lão Đa đột nhiên cao hơn mấy đê-xi-ben:

- Ngươi đừng nói với ta bây giờ ngươi đã là phi công cao cấp rồi chứ.

- Thực ra cũng không phải.

Âm thanh của Lâm Dạ xuyên thấu qua máy thông tin truyền đến, Lão Đa không khỏi thở phào nhẹ nhõm.

- Bởi vì ta còn chưa kịp đi chứng thực.

- …

Vẻ mặt của Lão Đa cứng đờ, tiếp theo hai mắt đột nhiên mở to.

-Ngươi chắc chắn chứ? Tiểu tử ngươi là uống thuốc cải tạo gen thay cơm, hay là ăn sinh vật cấp Quân Vương mà tăng nhanh như vậy!

Lần này, Lão Đa thật sự bị kinh hãi.

Phải biết rằng lúc Lâm Dạ vừa ra khỏi cửa cũng chỉ có 20% mà thôi.

Thời gian hơn một tháng mà hắn trực tiếp từ phi công trung cấp vượt qua đến phi công cao cấp, độ thức tỉnh gen lên đến 10%, cho dù thế giới dị biến tăng nhanh tốc độ thức tỉnh thì như vậy cũng không phải là quá vô lí rồi sao.

Nếu chuyện này truyền ra ngoài nhất định sẽ nổi lên một mảnh sóng to gió lớn, cũng làm cho Lão Đa thoáng cái bừng tỉnh lại.

Lão hạ giọng và nói:

- Có ai khác biết vấn đề này không?

- Không có, người đi mạo hiểm cùng ta ta cũng không nói.

Lâm Dạ trả lời.

- Vậy là tốt rồi.

Lão Đa hung hăng thở phào nhẹ nhõm:

- Loại chuyện này càng ít người biết càng tốt, tránh phải om sòm ra gây phiền toái gì.

- Về phần người máy, lúc trước ngược lại có người tới hỏi qua, hỏi ngươi có hứng thú điều khiển thử cỗ như Kẻ Sa Ngã mới hay không, khi đó ngươi còn ở trong khu vực biến dị cho nên ta chưa kịp nói với ngươi.

- Kẻ Sa Ngã mới?

Trong lòng Lâm Dạ kinh ngạc, loại người máy này không được chào đón, hiện tại trên Trung Tâm cũng chỉ có chiếc mô hình đời đầu mà thôi.

Chẳng lẽ là người thiết kế ra Kẻ Sa Ngã lại nghiên cứu ra loại hình năng cấp mới à?

Nếu thật sự là như vậy thì đó là một tin tốt cho hắn.

Dù sao lúc trước hắn cũng mơ hồ cảm thấy thân người máy của Kẻ Sa Ngã đời đầu đã có chút chịu không nổi bộ phận sinh vật cao cấp hơn.

Chờ hắn thăng lên cao cấp có lẽ cũng phải đổi một loạt người máy khác.

Về phần vì sao đối phương lại biết được thân phận của hắn, hắn ngược lại cũng không để ý lắm, dù sao thì lúc trước hắn tham gia nhiều hoạt động như vậy, chỉ cần người có chút năng lực cũng có thể tra được.

Lâm Dạ nghĩ thông suốt chuyện này lập tức đưa ra quyết định:

- Ta có thể điều khiển thử nhưng cần tiền thì thôi.

Điều khiển thử còn muốn hắn trả tiền?

Hắn không cần tiền thì đã khá lắm rồi.

Dù sao ai biết có thể hay không nhà thiết kế vô lương tâm nào thiết kế ra người máy không hoàn thiện, nếu có nguy hiểm không phải chỉ có cơ sư hắn gành chịu sao.

Hơn nữa hắn cũng nghe nói qua trong Liên Bang quả thật có nghề nghiệp điều khiển thử người máy, chuyên điều khiển thử người máy mới cho những nhà thiết kế người máy sinh vật kia, nghe nói đãi ngộ còn không thấp.

Sở dĩ Liên Bang Tinh Hoàn có nhiều loại người máy như vậy, cũng chính là bởi vì sản nghiệp này nổi lên, làm cho các phi công có nhiều lựa chọn hơn.

Đáng tiếc nhà thiết kế Kẻ Sa Ngã che giấu thân phận và tên tuổi của mình, bằng không hắn thật đúng là muốn nhìn xem là người thế nào mà có thể thiết kế ra người máy kỳ lạ như vậy.

- Hắt xì!

Trong một nhà máy cơ khí ở khu D10, lão Trịnh đang cầm bảng điều khiển kỹ thuật số kiểm tra tính năng người máy hắt hơi một cái.

- Mẹ nó, lại là tiểu tử nào đang nguyền rủa ta vậy.

Lão Trịnh xoa xoa mũi ngẩng đầu nhìn về phía một người máy khí phách giống như hồng hoang cự thú trước mắt, lộ ra vẻ mặt hài lòng.

Bình Luận (0)
Comment