Máy móc mất khống chế!
Chẳng lẽ là đang nói về mục tiêu nhiệm vụ kia à?
Lâm Dạ kinh ngạc quay đầu nhìn về phía khu vực nổ tung.
Suốt năm ngày, hắn cũng không nhận được bất kỳ tin tức gì liên quan đến nhiệm vụ, không ngờ lúc định rời khỏi lại bỗng nhiên gặp được.
Chẳng lẽ hai phi công bị công kích kia biết tung tích của máy móc thông minh mất khống chế kia à?
Nếu như thật sự là như vậy, hắn phải ở lại xem tình huống mới được.
Dù sao ai cũng muốn được phần thưởng của nhiệm vụ đó.
- Cho dù giết ta thì ta cũng sẽ không giao cho các ngươi!
Nhưng vào lúc này, một tiếng gầm giận dữ đến từ trung tâm của vụ nổ.
Trong khói bụi, một người máy phòng ngự màu trắng mở ra lá chắn năng lượng, dựa lưng vào tòa nhà, khó khăn ngăn cản tiến công từ ba phương hướng.
Mà ở phía sau, một người máy phòng thủ trên không đang dùng hỏa lực tấn công ba người để giữ chân.
Lâm Dạ nghi hoặc không thôi, nếu như hắn nhớ không lầm thì loại người máy này hẳn là chỉ có phòng thủ thành phố và một ít người có thân phận đặc biệt mới có thể điều khiển.
Chẳng lẽ là cướp được từ chỗ người khác à.
Cũng vừa vặn chứng thực lời đồn, máy móc thông minh kia sẽ công kích phi công đi ngang qua để cướp đoạt người máy.
Cho dù người điều khiển hai người máy này không biết vị trí cụ thể của máy móc thông minh kia, nhưng chắc chắn không thoát khỏi liên quan.
Đang suy nghĩ.
Trong người máy phòng ngự màu trắng kia lại truyền đến một tiếng gầm giận dữ:
- Vì sao, vì sao các ngươi đều muốn ép ta! Ta có làm sai điều gì không?
Vù vù ——
Lấy người máy phòng ngự làm trung tâm, một dòng điện khủng bố mạnh mẽ bộc phát ra.
Dòng điện lấy tốc độ mắt thường thấy được quét qua khu phố, gây ra một loạt các vụ nổ dữ dội và điện bắn tung tóe.
- Không tốt, mau lui lại!
Ba người máy kia đang công kích vui vẻ lại phát hiện hệ thống điều khiển lâm vào tê liệt ngắn ngủi, tất cả đều hoảng hốt từ trên không trung rơi xuống, đập sập mấy tòa nhà cao tầng.
- Đi!
Hai người bị vây công cũng không hiếu chiến, thu hồi lá chắn xoay người rời khỏi, chạy đến chỗ sâu hơn.
Hơn nữa bọn họ giống như vô cùng quen thuộc đối với địa hình khu thành này, mới có một lát mà đã biến mất ở cuối góc đường, chờ ba người lần nữa đuổi theo thì đã sớm biến mất không thấy đâu.
- Đáng chết, lại để bọn họ chạy trốn!
- Tiếp tục tìm, người máy của bọn họ bị hư hại rất nghiêm trọng, không chạy được bao xa nữa đâu!
Trong lúc nói chuyện, ba người máy phóng lên trời đuổi theo phương hướng hai người kia chạy trốn, rất nhanh hóa thành ba điểm nhỏ trên không trung, bay đi xa.
Tuy nhiên.
Bọn họ lại không biết, thật ra hai người kia cũng không có chạy xa mà trốn ở bên cạnh bãi đỗ xe ngầm.
Sau khi xác nhận bọn họ đi xa, hai người máy hư hỏng nặng nề mới chậm rãi đi ra khỏi mặt đất, cẩn thận cảnh giác xung quanh.
- Đi thôi, nơi này đã không an toàn, rời khỏi nơi này trước rồi nói sau.
Người máy phòng ngự dưới sự nâng đỡ của người máy phòng thủ trên không kia vội vàng xoay người chạy về hướng ngược lại, hiển nhiên đây không phải là lần đầu tiên làm như vậy.
Nhưng hai người tuyệt đối không ngờ lại chính là.
Còn chưa đi được bao xa, một người máy màu đen hình dạng dữ tợn đã xuất hiện ở phía trước bọn họ, ngăn cản đường đi của bọn họ.
- Ai!
Phi công phòng ngự vẻ mặt nặng nề, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm người máy chưa từng thấy qua này.
Ngay cả người máy phòng thủ trên không bên cạnh hắn cũng trực tiếp nâng đại pháo lên, khởi động chương trình khóa chặt.
- Từ bỏ đi, dựa vào trạng thái hiện tại của hai người, không thắng được ta.
Âm thanh bình tĩnh của Lâm Dạ truyền ra từ buồng lái của Kẻ Sa Ngã.
Một trận kịch chiến vừa rồi cơ bản đã tiêu hao hết năng lượng của hai người máy, hơn nữa còn xuất hiện tổn thương nghiêm trọng, hắn đã suy đoán khả năng trốn không được bao xa.
Kết quả thật giống như hắn dự đoán, bọn họ chỉ tìm một chỗ trốn đi.
- Ngươi muốn thế nào?
Phi công phòng ngự rõ ràng cũng biết tình huống của mình, yên lặng tiến lên một bước, chuẩn bị liều chết một trận.
Trong buồng lái của người máy phòng thủ trên không phía sau, một cô gái khuôn mặt buồn bả nhìn người đàn ông đã bảo vệ mình thời gian dài như vậy.
- Minh, đủ rồi, anh vì em đã làm đủ rồi, từ bỏ đi.
- Không! Anh sẽ không bỏ cuộc trừ khi bọn họ bước qua xác anh!
Uông Minh lớn tiếng nói, không có chút ý nhượng bộ nào.
- Anh như vậy sẽ chết đó.
Giọng nói của cô gái run rẩy, trong khóe mắt bi thương lại không có cách nào chảy ra được nước mắt.
- Bọn họ chỉ cần em mà thôi, anh còn có cuộc sống tốt đẹp, không đáng trả giá vì người như em mà, em đã rất thỏa mãn.
- Không thể, anh tuyệt đối không cho phép bọn họ mang em đi!
Uông Minh vừa hô to vừa lui về phía sau, giống như một con sư tử bị thương, xem ra có chút điên cuồng, lúc nào cũng có thể nhào tới cắn người.
Lâm Dạ im lặng không nói gì.
Hắn chỉ muốn tới hỏi tin tức máy móc mất khống chế kia mà thôi, kết quả bị cho ăn một miếng cơm chó.
Làm như hắn là loại người cực kỳ hung ác, cường đạo chuyên chia rẽ người khác vậy.
Có điều hắn lại nghe ra một tin tức mấu chốt từ trong đối thoại của hai người.
Người phụ nữ này là mục tiêu mà những người đó đang tìm kiếm!
Hơi lạ một chút.
Vừa rồi, hắn rõ ràng nghe được ba người kia nhắc tới máy móc mất khống chế.
Không phải nó ở ngay trên người người phụ nữ này chứ?
Hoặc cô ta biết máy móc được giấu ở đâu?
Hai người này xem ra cũng không phải rất ngốc, tuy phần thưởng nhiệm vụ rất cao, nhưng cũng không đến mức mạo hiểm tính mạng của mình.
Lâm Dạ nghi ngờ, cuối cùng cũng mở miệng nói:
- Yên tâm đi, ta đến đây chỉ là vì tin tức của máy móc thông minh, các ngươi chỉ cần nói cho ta biết, ta có thể đảm bảo cho an toàn của các ngươi rời khỏi nơi này.
- Hừ! Nói thật dễ nghe, cuối cùng còn không phải muốn mạng vợ ta à!
Uông Minh hừ lạnh ra tiếng, vẻ mặt nhìn thấu Lâm Dạ.
???
Ai muốn vợ ngươi?
Ta cũng không phải Tào tặc.
Vẻ mặt Lâm Dạ lần này càng thêm kì lạ, thậm chí còn bắt đầu hoài nghi có phải đầu óc hai người này có bệnh hay không.