- Đùng!
Một cú va chạm điếc tai, nổ tung hỗn loạn trên dải băng.
Kẻ Sa Ngã trong trạng thái năng lượng mất kiểm soát va chạm kịch liệt với con Thú Tuyết khổng lồ kia, nhấc lên một luồng khí lạnh mãnh liệt.
Lực lượng cuồng bạo trong nháy mắt đập nát tầng băng phòng hộ trên người Thú Tuyết khổng lồ, dùng một quyền đánh nó bay ra ngoài.
Lâm Dạ thức tỉnh gen đạt tới 34%, đã có thể miễn cưỡng khống chế tư thế tấn công
Và cũng vào lúc này.
Mấy vị phi công cấp Quân Vương đang ở trung tâm chỉ huy tạm thời thông qua video giám sát trực tuyến, cũng đều nhận được hình ảnh chiến trường truyền về.
- Ồ? Người máy này là…
Trong mắt La Kình lộ ra một tia kinh ngạc, gắt gao nhìn chằm chằm chiếc người máy màu đen trong hình.
- Như thế nào, La đoàn trưởng nhận ra người máy này à?
Viện trưởng của học viện Người Máy khu C nghi hoặc hỏi, mấy vị khác cũng đều thông qua video kết nối nhìn về phía hắn.
- Ừm, quả thật có chút ấn tượng.
La Kình gật đầu nói:
- Lúc trước khi ta đi mời lão Trịnh hỗ trợ cải tiến bộ phận, đúng lúc đã đã gặp hắn đang nghiên cứu chế tạo một loại người máy mới.
- Người máy mới? Ý ngươi là cái này?
Mấy người nghe vậy đều kinh ngạc, lại không khỏi nhìn về phía hình ảnh chiến trường.
- Không sai được, tuy rằng bề ngoài có chút thay đổi, nhưng hẳn là cái này.
- Hình như lão Trịnh vô cùng để ý đến người máy này, ta đến đó mời hắn nhiều lần nhưng hắn cũng không muốn tới, không ngờ lại sẽ nhìn thấy ở đây.
Trong giọng nói của La Kình tràn ngập cảm xúc, lại có chút ngoài ý muốn.
Nhưng rơi vào trong tai mấy người này lại càng làm cho vẻ mặt bọn họ thay đổi.
- Nói như vậy, người điều khiển người máy này là lão Trịnh sắp xếp à?
- Nhưng cường độ của người máy này xem ra cũng chỉ mới đạt tới cấp Thống Soái mà thôi, hoàn toàn không đáng để coi trọng như vậy chứ?
Phải biết rằng lão Trịnh chính là một số ít người trong Liên Bang có thể thiết kế ra người máy cấp Quân Vương, chỉ là cấp Thống Soái, quả thật không lọt vào mắt của hắn.
Tuy biểu hiện của người máy trước mắt này quả thật cực kỳ chói mắt, cũng tôn trọng phong cách cải tạo lớn mật cuồng dã của lão Trịnh, nhưng tính năng tối đa bày ra ở đó.
- Nếu như ta nói đây là một người máy có độ biến dị chỉ có 30% thì sao?
- Ngươi nói cái gì?
- Chuyện này không thể nào!
Lời nói của La Kình có thể nói là nhất thời khơi dậy ngàn tầng sóng gió, làm cho mấy người đứng ở đỉnh phong của Liên Bang này không khỏi xúc động.
Ngay cả ánh mắt nhìn chiếc người máy kia cũng trở nên không giống nhau.
Một lúc lâu rồi.
Viện trưởng học viện khu B mới bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, nói:
- Đây không phải là Kẻ Sa Ngã lúc trước đã bị lão Trịnh từ bỏ chứ?
Nếu như nói, trong Liên Bang có loại người máy nào có thể đạt tới loại hiệu quả này thì tuyệt đối không thể nghi ngờ chính là Kẻ Sa Ngã.
Nhưng vấn đề là loại người máy này bởi vì điều khiển quá khó khăn, không thể đạt được nhiều thông số hơn nên đã sớm bị từ bỏ mới đúng.
Bây giờ làm thế nào có thể bỗng nhiên xuất hiện một mô hình nâng cấp của loại này?
- Ngươi đoán đúng rồi, chính là loại Kẻ Sa Ngã, xem ra có lẽ lão Trịnh tìm được nguồn dữ liệu thích hợp, lại khởi động lại dự án này.
Giọng nói của La Kình trầm thấp, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào Kẻ Sa Ngã đang xông thẳng trên chiến trường trên màn hình.
Hắn dường như.
Đã đoán được người điều khiển Kẻ Sa Ngã này là ai.
Nghĩ đến đây, hắn không khỏi nhìn thoáng qua màn ảnh của viện trưởng khu D, trong lòng âm thầm tính toán.
…
Chiến trường khu A02.
Cuộc chiến giữa bộ đội người máy và Thú Tuyết biến dị vẫn tiếp tục.
Các đệ tử học viện Người Máy cũng đã được các đạo sư dẫn đầu gia nhập chiến đấu, thông qua phương thức tạo thành tiểu đội hợp lực ngăn cản quái vật tấn công.
Bởi vì có bộ đội khu 1 đến giúp đỡ nên chiến cuộc cuối cùng cũng ổn định lại.
Từng bầy Thú Tuyết biến dị và Chim Cánh Băng bị đánh chết, chậm rãi bức lui chúng về.
Lâm Dạ thừa dịp này lại điều khiển Kẻ Sa Ngã xông thẳng vào trong đống quái vật, long trảo phủ đầy lưỡi dao sắc bén xuyên qua thân thể từng con Thú Tuyết, thông qua năng lực cắn nuốt năng lượng biến dị của chúng.
Tất nhiên.
Thú Tuyết bị thôn phệ không có cách nào tính toán được điểm cống hiến, cho nên điểm cống hiến của hắn cũng không tăng lên bao nhiêu.
Đối với chuyện này hắn cũng không đau lòng.
Bởi vì năng lượng trong cơ thể một sinh vật biến dị không khác gì Hạch Tâm Năng Lượng cùng cấp, nhưng trên chiến trường lại chỉ có hơn 10 ngàn cống hiến.
Cái này lời hơn so với hắn trực tiếp mua Hạch Tâm Năng Lượng để hấp thu nhiều.
Hơn nữa bởi vì là người máy mới nên người hiểu biết cũng không nhiều lắm, cũng sẽ không có người nghi ngờ hắn đang thôn phệ năng lượng, cùng lắm thì tất cả đều đẩy qua cho hạch tâm có được hiệu quả thôn phệ.
Hắn còn đặc biệt mua một cái hạch tâm giống nhau, phòng ngừa trước tình huống bất ngờ.
- Không thể duy trì hình dáng này nữa.
Mắt thấy Kẻ Sa Ngã càng ngày càng mạnh mẽ, không khống chế được tư thế tấn cống, Lâm Dạ cuối cùng cũng không tiếp tục xâm nhập nữa.
Thừa dịp năng lượng sinh mệnh phía trên bộ phận người máy còn chưa tiêu tán, hắn khởi động cánh phóng lên trời bay về mặt trận.
Thay đổi này nhất thời làm cho những phi công một mực chú ý hướng đi của hắn trong lòng chấn động, lần thứ hai nhìn lại.
- Tranh…
Lâm Dạ vừa mới bay lên cao thì không ngờ bầy Chim Cánh Băng trên không trung lập tức nhìn chằm chằm vào hắn, băng trùy bén nhọn chi chít bắn nhanh về phía hắn, trong nháy mắt phong bế tất cả đường lui của hắn.
Mọi người phía dưới kinh hô một mảnh, có không ít người muốn tiến hành trợ giúp từ xa.
Nhưng đúng lúc này, chuyện khiến mọi người trợn tròn mắt đã xảy ra.
Chỉ thấy thân người máy của Kẻ Sa Ngã kia bỗng nhiên chấn động, lưỡi thép trên cánh tay máy móc nhanh chóng tháo rời rồi tổ chức lại, biến thành một bộ kiếm thuẫn hình rồng.
Động cơ đẩy sau cánh phun ra, thân người máy bay về phía sau, dùng lá chắn ngăn cản một mảng lớn băng trùy, đồng thời một cái lá chắn năng lượng xuất hiện, băng trùy còn lại toàn bộ đụng vào phía trên đó, nổ tung thành vô số mảnh vụn.