Chẳng bao lâu.
Sau khi các đội ngũ đều đã bàn bạc xong với nhau.
Đội ngũ bên ngoài tiến vào trong một cánh rừng bi băng tuyết bao trùm.
Sở dĩ gọi là rừng rậm bởi vì bông tuyết nơi này đều lớn đến khoa trương, giống như từng gốc cây khổng lồ từ mặt đất kéo dài đến trên trăm thước, ở trên đỉnh nở ra hoa băng hình dạng khác nhau.
Phía dưới là những bông hoa tuyết trải rộng như những đóa thủy tinh, dưới ánh mặt trời chiếu rọi ra ánh sáng rực rỡ.
Nó trông giống như một khu rừng mơ ước được tạo thành từ tinh thể.
- Đẹp quá~
- Nơi này thật đẹp.
- Quả thực giống như thủy tinh vậy.
- Nếu có nam sinh nào ở đây thổ lộ với ta, chắc chắn ta sẽ lập tức đồng ý.
Chỉ liếc mắt mà những nữ phi công kia đã bị quang cảnh ảo mộng trước mắt hấp dẫn, ai nấy đều lộ ra vẻ mặt say mê.
Cho dù là Thẩm Ngưng Ngọc cũng không ngoại lệ, ánh mắt trong suốt hơi dao động.
Căn cứ theo tin tức ngày hôm qua đội trinh sát mang về, sinh vật nơi ở trong Thủy Tinh Sâm Lâm này ngoại trừ Báo Tuyết Băng Nguyên ra, còn có một loại quái vật giống như Dực Long, chuyên chiếm cứ hoa băng cao trăm thước trên bầu trời, muốn bay qua rất khó khăn.
Cho nên cuối cùng mọi người vẫn là lựa chọn phương pháp kết hợp đi bộ và bay tầm thấp, chậm rãi tiến lên.
Đúng lúc có thể cho các phi công nhanh nhẹn đi đánh những con Báo Tuyết Băng Nguyên kia.
- Thậm chí ngay cả Dực Long cũng có, quy tắc của khu vực biến dị này sẽ không giống như thời đại băng hà chứ?
Trong đội ngũ Lâm Dạ ngạc nhiên nói.
- Ngươi đoán đúng rồi, lúc trước ta đã nhận được tin tức, khu vực biến dị này giống như thế giới biển sâu mà chúng ta đã tiêu diệt lúc trước, đang hướng tới hình thái biến dị của thời đại băng hà.
Thẩm Ngưng Ngọc thu hồi ánh mắt, nhẹ giọng giải thích.
- Thật sự đúng à?
Lâm Dạ kinh ngạc nói.
Thẩm Ngưng Ngọc gật đầu:
- Lần đầu tiên ta nghe thấy vậy cũng rất kinh ngạc.
- Nghe nói là bởi vì ngọn nguồn biến dị của khu vực này đánh thức gen viễn cổ còn sót lại trong cơ thể chúng nên mới bắt đầu xuất hiện hiện tượng phản tổ, cuối cùng từ chim biến dị lột xác thành Dực Long, cho nên gặp phải sinh vật viễn cổ gì ở đây cũng không cần tò mò.
Gen phản tổ!
Lâm Dạ nghe xong giải thích thì trong lòng cả kinh.
Những điều như vậy nghe có vẻ đơn giản, nhưng làm thì không dễ.
Bởi vì theo thời gian trôi qua, gen của mỗi loài sẽ thay đổi rất nhiều và quá trình rất chậm, không phải nói trở lại là sẽ trở lại.
Huống chi trong quá trình tiến hóa, rất nhiều gen đều sẽ xuất hiện tình huống thất lạc hoặc bị đào thải.
Vậy ngọn nguồn biến dị làm sao có thể bổ sung cho những gen này?
Cũng không thể thông qua suy diễn chứ?
Điều này cũng quá buồn cười.
Dường như nhìn ra nghi hoặc của hắn, Thẩm Ngưng Ngọc lần nữa lên tiếng:
- Thật ra loại tình huống này chỉ mới xuất hiện gần đây, không biết có phải trùng hợp hay không mà gen của những quái vật này giống như đang tăng nhanh biến dị về cùng một phương hướng, thật giống như bị thứ gì đó dẫn dắt, thậm chí có người từ bên trong trích lấy ra gen cũng thấy nó rất giống với con người.
- Chuyện này…
Lâm Dạ há miệng, không biết vì sao đột nhiên hắn lại có loại cảm giác sởn tóc gáy.
Ở bên trong thân thể quái vật kia lại chiết xuất được gen tương tự của con người?
Nếu tin tức này bị truyền ra ngoài thì có lẽ sẽ dẫn đến một sự khủng hoảng và các loại thuyết âm mưu.
- Chuyện này có rất ít người biết, ngươi cũng không nên truyền loạn.
Thẩm Ngưng Ngọc nhỏ giọng dặn dò.
Lâm Dạ dở khóc dở cười:
- Vậy mà cô còn nói cho ta biết chuyện quan trọng như vậy.
Thẩm Ngưng Ngọc hiếm khi lộ ra vẻ mặt vui tươi:
- Bởi vì ta tin tưởng ngươi.
- Được rồi, ta sẽ không nói với những người khác.
Hắn còn không có thú vui ác còn về truyền tin tức này lung tung, có điều vẫn âm thầm để mắt đến, có lẽ cái này có liên quan với hợp nhất gen.
Chuyện liên quan đến bí mật thân thể của hắn, hắn đương nhiên phải chú ý nhiều hơn mới được.
Có trời mới biết gen của hắn có thể bởi vì lần cải tạo kia mà trở nên giống như những quái vật này hay không.
- Chú ý cảnh giác!
Đột nhiên, một tiếng hét lớn vang lên trong bộ đội người máy phía trước.
Các phi công đang vừa đi vào rừng rậm vừa nói chuyện phiếm cũng đột nhiên chấn động, nhao nhao bày ra tư thế nghênh chiến.
- Rống!
- Tranh----
Cùng với hai âm thanh hoàn toàn không giống nhau, toàn bộ Thủy Tinh Sâm Lâm bỗng nhiên bắt đầu chấn động kịch liệt, thậm chí mơ hồ truyền đến một trận ầm ầm.
Lâm Dạ đem tầm mắt kéo gần đã lập tức nhìn thấy một đám Báo Tuyết cả người đầy băng tinh, cùng với Cánh Rồng Răng Nanh bay đầy trời, đang từ trên bầu trời mãnh liệt hướng về phía mặt đất bọn họ.
Chúng đi tới đâu, chỉ còn lại một mảnh tàn ảnh màu trắng, thậm chí ngay cả sinh vật thăm dò của người máy tầm xa cũng không thể tập trung.
- Tốc độ thật nhanh!
- Là Báo Tuyết Băng Nguyên, mọi người cẩn thận!
- Bày trận!
Từng tiếng hô to qua đi, người máy phòng ngự của bộ đội người máy dẫn đầu tiến lên, xây dựng chiến tuyến phòng ngự ở trong rừng rậm cùng với bầu trời.
Người máy tầm xa phía sau nhao nhao nâng vũ khí lên, phát động công kích mãnh liệt đối với những quái vật xông lên kia, toàn bộ cảnh tượng có trật tự, tiếp tục tiến vào trong rừng rậm.
- Đi, trước tiên đi tìm xem có Báo Tuyết Băng Nguyên nào bị lạc bầy hay không, những người các ngươi khác phụ trách điều tra phương hướng thể biến dị.
- Cứ giao cho chúng ta!
- Lần này nhất định phải lấy được hạch tâm thể biến dị!
Thẩm Ngưng Ngọc còn có mấy đội viên trong tiểu đội cùng Lâm Dạ gia nhập chiến đấu, bắt đầu đi khắp nơi trên chiến trường trợ giúp.
Tuy nhiên, không ai nhận thấy.
Theo góc độ ánh mặt trời tăng lên, hoàn cảnh bên trong Thủy Tinh Sâm Lâm đang lặng lẽ thay đổi.
…
- Một con thể biến dị cách ba trăm thước, hướng mười giờ ba mươi!
Một nơi nào đó trên chiến trường rừng rậm hỗn loạn, một tiếng hô to dồn dập vang lên trong đội ngũ của Lâm Dạ.
Lâm Dạ và mấy người Thẩm Ngưng Ngọc theo tiếng nhìn lại, quả nhiên phát hiện một con Báo Tuyết Băng Nguyên trên lưng băng tinh ngũ sắc sặc sỡ, tốc độ so với Báo Tuyết bình thường còn nhanh hơn vài phần.