Máy Móc Toàn Cầu Tiến Hóa (Dịch Full)

Chương 236 - Chương 237 - Cọng Rơm Cuối Cùng (2)

Chương 237 - Cọng Rơm Cuối Cùng (2)
Chương 237 - Cọng Rơm Cuối Cùng (2)

Lâm Dạ điều khiển Kẻ Sa Ngã theo đội mạo hiểm rời khỏi bộ đội, đi xung quanh khám phá.

Không ít người ôm cùng suy nghĩ giống hắn.

Nhất là những tiểu đội mạo hiểm và dong binh đoàn kia, căn bản không cần bộ đội dẫn dắt, bọn hắn cũng đã tự phát đi ra ngoài săn bắn, càn quét chân núi băng nguyên xung quanh gần đó.

Dù sao thì sinh vật biến dị sau này cũng không dễ đối phó.

Lâm Dạ không đi xa mà quay trở lại vùng ven rừng rậm Thủy Tinh Sâm Lâm, chuyên tìm Báo Tuyết Băng Nguyên để ra tay, cắn nuốt năng lượng biến dị của chúng.

Cho đến nửa tiếng sau.

Một âm thanh máy móc quen thuộc vang lên bên tai hắn.

【Tăng cường độ gen, độ thức tỉnh gen hiện tại: 35%】

Quả nhiên.

Tốc độ cắn nuốt năng lượng có độ biến dị cao thì sẽ tăng lên nhanh hơn.

Lúc trước bởi vì ở trên chiến trường, Lâm Dạ không dám quá mức công khai sử dụng năng lực.

Hiện giờ mượn rừng rậm yểm hộ, hắn cũng thoáng cái buông tay chân ra, trực tiếp chuyển tư thế tấn công xông vào trong bầy Báo Tuyết dạo chơi.

Mà hắn tăng tới 35%, cũng đã có thể khống chế hoàn toàn Kẻ Sa Ngã dưới hình dáng Nộ Long, dựa vào biện pháp lấy thương đổi thương xông thẳng vào, ở vùng ven rừng rậm tàn sát trắng trợn.

Hắn đều đắm chìm trong giết chóc suốt cả buổi chiều.

Sinh vật biến dị ngã xuống dưới công kích của hắn so với ngày hôm trước cộng lại còn nhiều hơn, năng lượng biến dị tất cả đều hóa thành chất dinh dưỡng cường hóa thân thể của hắn, lần thứ hai phá tan một tầng gông xiềng trong cơ thể.

【Tăng cường độ gen, thức tỉnh gen hiện tại: 36%】

36%!

Trong lòng Lâm Dạ kích động.

Tốc độ tăng lên này còn nhanh hơn nhiều so với tưởng tượng của hắn.

Nói không chừng, hắn thật sự có thể phá tan 40% khi chiến dịch tiêu diệt lần này kết thúc, trở thành một phi công cấp Thống Soái.

Năng lực hợp nhất gen này thật sự biến thái.

- Đợi thêm nửa tiếng nữa đi.

Nhìn thoáng qua sắc trời còn mờ sáng , Lâm Dạ lại tiếp tục xông về phía một đám Báo Tuyết Băng Nguyên gần đó dạo chơi.

Màn đêm buông xuống.

Trong các thành của Liên Bang Tinh Hoàn dần dần sáng lên từng mảnh ánh đèn.

Trên đỉnh một tòa nhà ở trung tâm tầng trên khu D01, một bóng người cao lớn chắp tay mà đứng, ngửa mặt lên nhìn tinh cầu xanh thẳm trên đỉnh đầu.

- Hắn là sắp bắt đầu rồi?

Người đàn ông thản nhiên lên tiếng, ánh mắt rơi về phía khu A, thâm sâu mà lại xa xôi.

- Đúng vậy.

Bên cạnh hắn léo lên ánh sáng, một loạt con số ngưng tụ thành hình dáng hư ảo dần dần hiện lên, rõ ràng là đội trưởng hậu cần của bộ đội số 7, Tống Huy!

- Chuyện ta giao cho các ngươi làm đã xong chưa?

- Đều đã sắp xếp thỏa đáng, có thể bắt đầu hành động bất kì lúc nào.

- Được.

Người đàn ông thấp giọng nỉ non, vẻ mặt không có chút thay đổi nào, vô cùng thờ ơ.

Vì ngày này, hắn đã chuẩn bị mấy chục năm rồi.

Hiện giờ cuối cùng cũng đến lúc thực hiện kế hoạch, lại giống như không có cách nào làm cho tâm trạng hắn dao động nửa phần, trong mắt chỉ còn lại tinh cầu đục ngầu bị biến dị bao phủ.

Im lặng hồi lâu, hắn mới lên tiếng một lần nữa:

- Đi đi, đảm bảo tất cả các mảnh gen nguyên thủy đều được vận chuyển đến vị trí được chỉ định, chờ ta ra lệnh.

- Vâng!

Tống Huy đáp lại một tiếng, thân ảnh hư ảo lập tức nhanh chóng ảm đạm rồi biến mất, đảo mắt cũng chỉ còn lại người đàn ông đứng một mình trên sân thượng, giống như điêu khắc vậy.

Phía bên kia.

Tống Huy cắt đứt liên lạc, ý thức rất nhanh trở về thân thể trở lại trong văn phòng của mình.

Mà ở bên cạnh hắn, Viên Trăng Máu đã sớm chờ lâu.

- Thế nào rồi? Hắn đã nói gì?

- Chúng ta hãy chuẩn bị sẵn sàng, chờ đợi mệnh lệnh.

Tống Huy xoa xoa huyệt thái dương chua xót, nói.

Viên Trăng Máu nhíu mày, có chút chần chờ.

- Kế hoạch này. Nó thật sự có thể tạo ra thứ điều trị ô nhiễm biến dị à? Ta luôn cảm thấy có điều gì đó không ổn.

Hợp nhất gen vẫn luôn là cấm kỵ của Liên Bang Tinh Hoàn.

Bọn họ trợ giúp đối phương tiến hành nghiên cứu phương diện này là đã hoàn toàn phạm vào luật pháp của Liên Bang, một khi bị phát hiện thì chỉ có con đường chết.

Nhưng vì cứu em trai của mình, cô cũng bất chấp tất cả.

- Thật ra ta cũng không nắm chắc bao nhiêu.

Tống Huy thở dài một tiếng, trong mắt tràn ngập bất đắc dĩ:

- Chúng bây giờ ta có thể làm cũng chỉ có thể đánh cược một phen, hy vọng sau khi kế hoạch thành công hắn có thể thực hiện lời hứa, bằng không cũng chỉ là chờ chết mà thôi.

- Nhưng những gì ngươi yêu cầu chúng ta làm thật sự không ảnh hưởng đến khu vực D chứ?

- Cho dù có thể như thế nào? Cô hẳn là biết người làm việc dưới tay tên kia cũng không chỉ có một hai người, cho dù chúng ta không làm cũng có người khác làm, nhân vật nhỏnhư chúng ta căn bản không thay đổi được cái gì.

- …

Viên Trăng Máu há miệng, lại không biết nên nói cái gì.

Trước khi chết, ai cũng liều mạng bắt lấy cọng rơm cuối cùng, cho dù trên cọng rơm kia mọc đầy gai hoặc là nối liền địa ngục.

Đừng nhìn thân phận của bọn họ ở trước mặt người thường thì sáng sủa.

Nhưng nhìn toàn bộ Liên Bang cũng chẳng qua là nhân vật nhỏ ở tầng dưới chót mà thôi, muốn có được tài nguyên để khống chế, thậm chí trị liệu ô nhiễm biến dị gần như không thể.

Cuối cùng thì chuyện bản thân có thể làm được chỉ có trơ mắt chờ chết, hoặc là nhìn người thân rời khỏi mình.

Bọn họ.

Không còn đường lui nữa!

Chiến dịch tiêu diệt vẫn tiếp tục.

Trải qua một đêm chính sửa, bộ đội người máy của các khu vực cơ bản đều đã tiến tới chân núi tuyết ở khu vực trung tâm, thành lập căn cứ tạm thời và mở đường vận chuyển vật tư.

Cuối cùng vào sáng ngày thứ ba.

Mười chi bộ đội người máy đã tập hợp ở núi tuyết, mang các đội mạo hiểm và đội ngũ dong binh đoàn chậm rãi tiến lên phía trước.

Trên bầu trời, bộ đội người máy tinh anh dốc toàn lực ra, quét sạch sinh vật phi hành xoay quanh bầu trời trên núi tuyết.

- Nghe nói ngọn nguồn biến dị lần này ở trên đỉnh băng sơn cao nhất kia, người máy được trang bị thiết bị phi hành mới có thể tham chiến, những người khác ở lại phía dưới tùy thời trợ giúp.

Bình Luận (0)
Comment