Nhìn thoáng qua độ bền, lại giảm gần 20 điểm, các bộ phận đã xuất hiện biến dạng nhẹ.
May mắn sau khi đạt tới cao cấp, năng lực tự chữa trị của bộ phận sinh học rất mạnh, nên ảnh hưởng cũng không lớn.
Lúc này.
Các phi công khác bên cạnh cuối cùng cũng phản ứng lại, hai mắt trợn tròn.
- Là Kẻ Sa Ngã mới kia!
- Thì ra hắn cũng ở bên này.
- Vậy mà ngay cả lực đạo mạnh như vậy cũng có thể ngăn trở, sao hắn có thể làm được như vậy?
Trải qua hai ngày công bố, mọi người đều biết Lâm Dạ điều khiển như Kẻ Sa Ngã mới, rất nhiều người đều nghe nói qua sự tích huy hoàng một mình hắn vọt vào chiến trường.
Hiện giờ chính mắt nhìn thấy, trong lòng càng rung động không thôi.
Điều này còn khoa trương hơn cả lời đồn!
Nhưng Lâm Dạ cũng không có tâm tư để ý tới bọn họ.
Sau khi ôn định người máy, động cơ đẩy sau cánh đột nhiên bộc phát lại xông lên.
Hai mắt Viễn Cổ Long Thú đỏ ngầu, dường như đã mất đi lý trí, bàn chân đạp trên tuyết phát ra tiếng nổ ầm ầm, một đầu đâm về phía Lâm Dạ.
- Cho rằng ta ngốc à?
Lâm Dạ cười lạnh một tiếng, điều khiển người máy nghiêng người tránh va chạm, hai tay chuyển đổi tư thế tiến công hóa thành long trảo, mạnh mẽ xẹt qua sườn bụng không có lân phiến bao trùm của Viễn Cổ Long Thú.
- Ngao---
Viễn Cổ Long Thú đau đớn gầm thét, bông tuyết trải rộng cái đuôi cực lớn xen lẫn cơn lốc gào thét mà đến.
Phanh!
Lại là một tiếng vang lớn.
Lâm Dạ chuyển Tư Thế Phòng Ngự ngăn cản một cú quét đuôi này, mượn lực bay lên giữa không trung.
Một kích vừa rồi máu tươi theo cánh tay máy móc chui vào thân người máy, làm cho tính năng của Kẻ Sa Ngã lại tăng lên.
Lúc này, hắn đã có thể dễ dàng chuyển đổi qua lại giữa Tư Thế Phòng Ngự và Tấn Công, hoàn toàn có thể dựa vào tư thế tiến công kéo gần chênh lệch tốc độ của hai bên, tránh né công kích.
Mắt thấy Viễn Cổ Long Thú bởi vì vung đuôi quay lưng lại, cánh sau lưng hắn lại phun trào, mang theo thân người máy khổng lồ của Kẻ Sa Ngã từ trên không trung rơi xuống.
- Chết đi!
Trong tiếng quát lớn, hai tay hắn cầm lấy Hắc Long Kiếm từ trên xuống dưới tàn nhẫn cắm vào trong đầu Viễn Cổ Long Thú, phun ra một mảng lớn máu tươi.
Lần này, trực tiếp làm cho điểm sinh mệnh của Viễn Cổ Long Thú giảm xuống một đoạn, gầm thét đụng vào băng trùy ở bên cạnh, liên tục phát ra tiếng ầm ầm vang dội.
Có điều dù sao nó cũng được các phi công xem thành một trong những quái vật khó giải quyết nhất.
Cũng không có bởi vì loại trình độ này công kích ngã xuống, ngược lại càng thêm cuồng bạo.
Lâm Dạ cũng không sốt ruột.
Điều khiển Kẻ Sa Ngã giả ở bên cạnh nó công kích xung quanh, từng chút từng chút chậm rãi tiêu hao điểm sinh mệnh của nó.
Toàn bộ sân là một mảnh hỗn loạn, nhưng dưới sự hợp lực của bộ đội người máy và các phi công khác, cuối cùng vẫn dần dần khống chế cục diện, dùng hình thức tiểu đội tiến hành vây giết những Viễn Cổ Long Thú khác.
Rốt cục hơn hai mươi phút sau, Lâm Dạ một kiếm chặt đứt cổ Viễn Cổ Long Thú, cái đầu cực lớn lăn xuống.
【Xin chúc mừng, nhận được 500 ngàn cống hiến, 25 công lao. 】
【Giá trị công lao đạt tới 1000, quyền hạn cá nhân tăng lên. 】
Quyền hạn cuối cùng đã được nâng cấp?
Nghe được nhắc nhở, vẻ mặt Lâm Dạ lập tức vui vẻ.
Cứ như vậy, hắn đã không còn cách biệt quá lớn với công dân thượng tầng, có thể mua được tài nguyên cao cấp hơn.
Lập tức tiêu hao 50 ngàn cống hiến, gửi thi thể của con Viễn Cổ trước mắt Long Thú này dưới danh nghĩa của mình về, dự định chờ lần này thăng lên 40% trở về sẽ dùng để chế tạo bộ phận người máy mới.
Một con quái vật lớn như vậy, hẳn là đủ để thay thế tất cả bộ phận trên người Kẻ Sa Ngã, hơn nữa còn là thuộc tính băng vô cùng hiếm thấy, cũng không thể lãng phí vô ích.
Sau khi làm xong, lúc này hắn mới điều khiển Kẻ Sa Ngã gia nhập chiến đấu với những con Viễn Cổ Long Thú khác.
Buổi trưa.
Khi bọn họ tiêu diệt xong quái vật trên núi tuyết, đi tới trước mặt tòa băng sơn cao nhất kia, bộ đội khu vực khác cũng đều nhao nhao chạy tới, thuận lợi hội tụ ở dưới tảng núi băng.
Trong khi đó.
Năm vị phi công cấp Quân Vương cũng lần thứ hai gặp mặt, mặt lộ vẻ nghiêm trọng nhìn chăm chú lên trên ngọn núi, nơi bị mây mù cùng khí lạnh bao phủ.
- Con quái vật đã đánh ngươi bị thương ở ngay trên đó sao?
Viện trưởng khu A thấp giọng nói.
- Ừm.
La Kình gật đầu, vẻ mặt nghiêm trọng trước nay chưa từng có:
- Lần trước ta chỉ mang theo một chi bộ đội tinh anh tới, thiếu chút nữa đã bị tiêu diệt toàn bộ, lần này nhất định phải giải quyết nó mới được.
Mức độ biến dị là 59%, đã đe dọa nghiêm trọng đến an ninh của Liên Bang và phải được diệt trừ càng sớm càng tốt.
Nếu cứ để nó thăng cấp đến 60% thì hậu hoạn vô cùng!
Dù cho các phi công tụ tập xung quanh cũng đều cảm nhận được không khí thay đổi, vẻ mặt nghiêm nghị.
Mất ba ngày, lại đi qua băng nguyên dài như vậy.
Cuối cùng cũng phải nghênh đón trận chiến cuối cùng!
…
- Nhanh, nhanh lên! Mang tất cả những vật tư này lên đó!
- Bên kia còn có một đám sinh vật biến dị, qua đó tiêu diệt sạch sẽ!
- Bên này không đủ nhân thủ, cần thêm mấy người trợ giúp!
Trên núi tuyết xung quanh băng sơn, khắp nơi đều là thân ảnh bận rộn chạy qua lại, chuẩn bị cho trận chiến sắp tới.
Ngọn nguồn biến dị cấp Quân Vương, ít nhất phải là phi công cấp Thống Soái mới có thể đối mặt.
Nhiệm vụ của các phi công cao cấp chính là quét sạch chướng ngại vật cho bộ đội chủ lực, tận lực cung cấp trợ giúp bên ngoài.
Hơn nữa ở trong dãy núi tuyết mênh mông này còn tồn tại lượng lớn sinh vật biến dị, nên không thể có nửa phần buông lỏng, nhất định phải phái ra lượng lớn đội ngũ quét sạch mới được.
Lâm Dạ là phi công cao cấp, đương nhiên cũng ở trong đội ngũ này.
Có điều lần này không giống lúc trước.
Bởi vì gió tuyết trên núi che khuất tầm nhìn nênLiên Bang còn phải điều động chia sẻ số liệu truyền hình ảnh chiến đấu của bộ đội chủ lực cho tất cả nhân viên tham chiến, để cho bọn họ hiểu rõ tình hình, thuận lợi tiến hành trợ giúp hiệu quả hơn.