- Thông tin ta nhận được cũng không nhiều, chỉ biết thượng tầng khu 70 bên kia xuất hiện vô số quái vật máu thịt, hai vị cấp Quân Vương đang dẫn đội từ hai hướng triển khai tấn công.
- Lại là khu 70?
Lâm Dạ hơi ngẩn ra:
- Cũng là mặt đất khu 70 bên kia xảy ra chuyện, không phải có liên quan gì chứ?
- Ta đoán vậy. Điều này hẳn là có liên quan đến sự cố trí não trước đó truyền đến khu 70.
- Sự cố trí não truyền đến khu 70?
Lâm Dạ nghe vậy vẻ mặt lập tức biến đổi.
Lúc trước do tình cờ mà hắn đã biết được chuyện điều khiển trí não liên ban bị trục trặc.
Không ngờ lại ảnh hưởng lớn như vậy, trực tiếp chuyển đến một khu vực khác, là bởi vì trung tâm điều khiển bị nhiễm virus? Hay là bởi vì sớm đã có mưu đồ?
Nếu như là vế thứ hai thì chuyện này sẽ không đơn giản như vậy.
- Vì vậy, mục tiêu chính của những người gây ra tất cả việc này là kiểm soát trung tâm điều khiển trí não?
- Hẳn là không sai đâu.
Thẩm Ngưng Ngọc thấp giọng đáp lại:
- Nghe cha ta nói, trong trí não ẩn chứa số liệu tuyệt mật của cả khu D, ảnh hưởng đến vận chuyển cơ bản của khu D, một khi bị khống chế thì hậu quả không thể tưởng tượng nổi.
- Cha cô? Cô đã gặp Tổng tư lệnh sao?
- Ừm, gặp rồi, chẳng qua bởi vì trung tâm khống chế bị tập kích đột ngột, hiện tại cha ta đang ở trong bệnh viện, tạm thời không thể chỉ huy chiến đấu.
- Bị thương không nặng chứ? Sao cô không ở lại chăm sóc cha cô?
- Không cần, vết thương không phải là quá nặng, nghỉ ngơi một thời gian là tốt lại thôi, hiện tại là lúc thiếu nhân lực ta cũng phải đến hỗ trợ!
Trong lời nói của Thẩm Ngưng Ngọc tràn đầy sự kiên định, có lẽ cô muốn ngay cả cha mình cũng phải cùng cố gắng.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại.
Ngay cả trung tâm khống chế cũng bị tập kích, còn làm Tổng tư lệnh bị thương, là ai có năng lực lớn như vậy ở trong Liên Bang?
Tự mình sắp đặt một tình huống lớn như vậy chắc chắn không phải là người đơn giản.
Quả nhiên mọi thứ vẫn phải chờ khi đến với khu 70 bên kia, sau khi giải trừ phong tỏa mới có thể biết được.
Sau khi trao đổi những tin tức cơ bản thì hai người mới ngắt máy, bắt đầu chuẩn bị cho hành động kế tiếp.
…
Cùng lúc đó.
Khu thượng tầng gần một con đường nào đó gần khu D70, một thân ảnh đang khập khiễn, chậm rãi đi về phía trước, ánh mắt xuyên qua mái tóc lộn xộn, gắt gao nhìn chằm chằm bộ đội người máy qua lại trên đường.
Cuối cùng, tầm nhìn của người đàn ông di chuyển lên và nhìn về phía vị trí của D70.
- Lisa, anh sẽ đến cứu em ngay, đợi anh nhé.
Sau khi lẩm bẩm xong thì hắn lại cúi đầu, rồi bước đi trên lề đường như chốn không người.
Người này không phải ai khác.
Chính là tên tội phạm bị truy nã mà Lâm Dạ đã gặp ở thành phố bị biến dị đợt trước, Uông Minh.
Cũng là một chuyên gia nghiên cứu trí tuệ nhân tạo, chồng của Lisa.
Hắn vốn nên trốn ở trong khu vực biến dị, lúc này lại một mình đi tới nơi đây, giống như kẻ mất hồn vậy.
- Nhanh lên! Khu thương mại xuất hiện rất nhiều quái vật máu thịt, nhanh chóng đi qua hỗ trợ!
- Thêm một đội ngũ nữa theo ta đến cửa thang máy vũ trụ bên kia!
Nương theo từng tiếng hô to dồn dập, đội ngũ trên đường hành động giống như chưa từng nghe thấy hắn, điều khiển người máy chạy về các phương hướng.
Tiếng nổ đinh tai nhức óc từ xa truyền đến, không ngừng vang vọng khắp đường phố.
…
Ngày hôm sau.
Hoạt động bên ngoài khu thành dần dần dừng lại.
Lâm Dạ vừa tỉnh lại từ trong giấc ngủ, chợt nghe thấy tiếng xe bọc thép đi qua đường phố, cùng âm thanh của người máy chiến đấu xẹt qua.
Ra khỏi cửa vừa nhìn, quả nhiên là đại bộ đội trợ giúp của Liên Bang đến.
Trên đường phố vốn bị bỏ hoang vì chiến tranh, một số lượng lớn các đoàn xe người máy xuất hiện, sớm đã thay đổi thành một cảnh tượng náo nhiệt.
Hơn nữa xem ra cũng không có ý dừng lại, đang chạy tới hướng bên khu thành, giống như muốn hợp tác đối với các khu thành khác triển khai cứu viện.
- Vừa lúc, không cần phải tiếp tục chờ đợi.
Lâm Dạ mặc quần áo xong vội vàng ra cửa, điều khiển Kẻ Sa Ngã đuổi theo bộ đội, dòng người bắt đầu khởi động, rất nhanh đã đi tới khu vực ngoại thành.
Liếc mắt một cái nhìn lại, đều là đội ngũ tập kết từ khắp nơi tới.
Thậm chí không ít dong binh đoàn và tiểu đội mạo hiểm nổi tiếng đều ở bên trong, rất nhiều phi công cấp Thống Soái.
Phi công vừa thăng cấp như hắn trà trộn vào trong cũng không dễ để thấy, lại không bị chú ý.
Có vẻ như không gặp phải quá nhiều quái vật trên đường.
Con đường giữa mấy khu vực trước đã bị bọn họ dọn dẹp không còn lại mấy, cho nên đại bộ đội chạy tới tự nhiên thoải mái hơn rất nhiều.
Tất nhiên.
Lấy thực lực của những người này, chút tấn công kia đối với bọn họ cũng không mấy ảnh hưởng.
- Lâm Dạ.
Lúc này, ở xa xa vang lên một tiếng hô.
Thẩm Ngưng Ngọc đi theo đại bộ đội cũng cùng nhau chạy tới, rốt cục cũng chạm mặt với hắn.
- Chỉ có một mình cô sao?
Lâm Dạ nhìn về phía Thẩm Ngưng Ngọc rồi hỏi.
- Những người khác đều ở trong bộ đội, lần này chúng ta thành lập một tiểu đội cứu viện, chuyên phụ trách tiến hành cứu viện công dân bình thường trong thành phố, cho nên tạm thời không thể hành động với ngươi rồi.
Thẩm Ngưng Ngọc tiếc nuối nói.
Thật ra cô rất muốn được hành động cùng với Lâm Dạ.
- Dù sao cũng xuất phát cùng nhau, đến lúc đó có tin tức gì mới sẽ dùng máy thông tin liên lạc.
- Cũng đúng.
Nghe Lâm Dạ nói, Thẩm Ngưng Ngọc ít nhiều cũng phần nào yên tâm.
Sau đó cô nhìn về phía Kẻ Sa Ngã của Lâm Dạ, vừa định nói đây có phải là người máy mới sau khi hắn thăng cấp hay không, lại đột nhiên sửng sốt, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào biểu tượng khiên màu vàng hiển thị trên giao diện điều khiển, còn có 9002 khắc trên đó.
- Lâm Dạ, dấu hiệu khiên trên người ngươi xảy ra chuyện gì vậy?
Thẩm Ngưng Ngọc không dám tin hỏi.
- À, cô nói cái này à, có vẻ như nó là dấu hiệu được hiển thị tự động sau khi vào Đại Sảnh Danh vọng, cô thấy nó à?
Vẻ mặt Lâm Dạ buồn rầu, hắn nghiên cứu nửa ngày cũng không hiểu nên làm thế nào để loại bỏ dấu hiệu này, hết lần này tới lần khác mạng lưới bên này lại không ổn định.