Tuyệt vọng.
Vào lúc này nó đã lấp đầy trong lòng của tất cả mọi người.
Mấy người La Kình cắn răng một cái, lần nữa xông lên chiến đấu với hắn, ngăn cản tốc độ mở rộng của hắn.
Nhưng bọn họ lại biết, đây chẳng qua là trứng chọi với đá mà thôi, bởi vì bọn họ chiến đấu cường độ cao trong thời gian dài nên đã hít vào lượng lớn huyết khí, thân thể sớm đã đạt tới bờ vực sụp đổ.
- Ha ha, không ngờ lại chúng ta cũng có một ngày chết trận trên sa trường.
Đoàn trưởng Chiến Hồn sảng khoái cười to, âm thanh hàm chứa một tia run rẩy.
- Có thể cùng chư vị đi đến đoạn đường cuối cùng này, rất xứng đáng!
Không nhìn ra, Lão viện trưởng đã hơn năm mươi tuổi, mặc dù lá chắn trong tay đã tràn đầy vết nứt nhưng vẫn hăng hái.
La Kình nghe vậy cũng hào khí ngút trời:
- Ít nhất chúng ta chết trên con đường xung phong!
Âm thanh vang dội truyền khắp trời đất, rốt cục cũng làm cho không ít người bị cảm hóa, khống chế người máy chống đỡ thân thể gian nan ngăn cản năng lượng kia ăn mòn.
Dù sao cũng là chết, vậy chi bằng liều mạng một phen.
Chứng minh rằng họ đã sống trong thế giới này!
Dần dần.
Càng ngày càng nhiều người đứng dậy, ánh mắt kiên định nhìn lên bầu trời.
Trong trái tim của họ dường như có một ngọn lửa nhen nhóm, đây là ngọn lửa mà những cư dân thượng tầng chỉ biết tự bảo vệ mình không có!
- Coi như có giác ngộ, đáng tiếc đã muộn rồi.
Đột nhiên, một giọng nói bình tĩnh vang lên, phá vỡ bầu không khí.
- Ai!
Một giọng nói bất thình lình vang lên cắt đứt động tác Tần Giai đang thôn phệ mấy người La Kình.
Không biết từ khi nào, một người máy xa lạ xuất hiện ở trên căn cứ Tinh Vòng Liên Bang, chậm rãi bay về phía bọn họ.
Lúc này toàn bộ căn cứ Tinh Vòng Liên Bang đều bị lá chắn năng lượng bao phủ, chỉ có khu D70 bởi vì bị máu thịt chiếm cứ nên không bị ảnh hưởng.
Nhưng cho dù như vậy, một người máy đột nhiên xuất hiện cũng cực kỳ quỷ dị, thoáng cái đã hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người qua.
Đó là một người máy sinh vật mà trước nay chưa từng thấy.
Thân người máy màu vàng trắng đan xen, cộng thêm đôi cánh mở ra như cánh chim Thiên Sứ, cùng thân máy tản ra ánh sáng chói mắt, thoáng cái đã trở thành tồn tại dễ thấy nhất trên bầu trời.
Đấng sáng tạo ánh sáng.
Đây là ý niệm xuất hiện trong đầu sau khi Lâm Dạ nhìn thấy người máy này.
Hơn nữa làm cho hắn khiếp sợ chính là, xúc tu năng lượng khủng bố quanh người Tần Giai lại giống như gặp phải thứ gì đáng sợ, liên tục tránh đi, không dám tới gần nửa phần.
Ngay cả những tổ chức máu thịt kia cũng rụt lại.
- Thì ra là ngươi, ngươi tới đây làm cái gì?
Âm thanh Tần Giai trầm xuống, cuối cùng xuất hiện một tia dao động.
Giống như hắn cũng không ngờ đối phương lại có thể chống lại lực lượng của hắn.
Những người khác nghe thấy tiếng chất vấn này của hắn, tâm trạng trong nháy mắt chìm xuống đáy cốc.
Vốn tưởng rằng là chạy tới cứu viện, không ngờ lại là đồng bọn của Tần Giai, chẳng lẽ ông trời muốn bọn họ vào đường cùng sao?
- Quả nhiên.
Trong hố sâu, Lâm Dạ xuyên qua màn hình nhìn chằm chằm vào người máy xa lạ kia.
Lúc trước hắn đoán không sai, Tần Giai căn bản cũng không phải chân chính đứng sau, mà là người khác.
Nhưng tại sao.
Người kia rõ ràng có thể tiếp tục che giấu, vì sao lại lựa chọn hiện thân vào lúc này?
- Nhiệm vụ của ngươi đã hoàn thành.
Giọng nói bình tĩnh từ bên trong chiếc người máy xa lạ kia truyền ra.
Trong lòng Lâm Dạ chấn động, âm thanh này chính là cái mà lúc trước hắn nghe được trong khối kim loại kia!
- Hoàn thành thì như thế nào? Lúc trước ta chỉ đồng ý làm những chuyện này mà thôi, cũng không nói không làm cái gì khác.
Giọng nói của Tần Giai dần dần lạnh xuống.
Chẳng lẽ là nội chiến?
Trong lòng mọi người vui vẻ, mong muốn hai người lập tức đánh nhau đến đồng quy vu tận thì càng tốt.
Bởi vì lúc này Tần Giai đã hoàn thành 90% chuyển hóa thân thể.
Chỉ cần cắn nuốt mấy phi công cấp Quân Vương là có thể hoàn thành 10% cuối cùng, đến lúc đó khẳng định sẽ trở nên không thể cứu vãn, thậm chí tương lai toàn bộ Liên Bang có thể đều phải sống sót dưới sự thống trị của hắn.
- Ngươi đừng quên, công nghệ hợp nhất gen là ai đưa cho ngươi.
Giọng nói của người đàn ông chậm rãi truyền đến, vẫn như cũ không hề bận tâm, giống như không có gì có thể làm cho cảm xúc hắn sinh ra dao động.
- Ha ha ha ha, ai đưa? Ngươi nghĩ bây giờ ta sẽ mặc cho ngươi thao túng nữa sao?
Tần Giai cười đầy điên dại với ánh mắt khinh thường, sợi tơ năng lượng quanh người điên cuồng múa lượn.
Lúc này hắn đã nắm giữ lực lượng cường đại nhất thế gian, trong thời gian tới có thể thống trị toàn bộ thế giới, làm sao có thể mặc cho người khác điều khiển, ngoan ngoãn giao phần lực lượng này ra?
- Thật đáng thương.
Giọng nói không hề bận tâm lại vang lên.
Tần Giai biến sắc thì lại nghe thấy người đàn ông thấp giọng nói:
- Ngươi sẽ không cho rằng dựa vào ngươi bây giờ có thể phản kháng ta chứ?
- Ý ngươi là sao?
- Ta chỉ là đang trình bày một sự thật mà thôi, ngươi căn bản không biết mình đối mặt với kẻ địch gì mà đã mưu toan chống lại, điều này sẽ làm cho ngươi đi vào vết xe đổ của ông nội và cha ngươi mà thôi.
- Ngươi rốt cuộc biết cái gì?
Giọng nói của Tần Giai đột nhiên cao hơn vài phần.
Giờ khắc này, vẻ mặt của hắn rốt cục thay đổi, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm đối phương.
Mọi người phía dưới thì âm thầm suy đoán thân phận người đàn ông này rốt cuộc là ai, ngay cả chuyện hơn một trăm năm trước cũng biết, hơn nữa giống như còn biết rõ ràng hơn Tần Giai.
Chẳng lẽ nói.
Lịch sử u tối từ hơn một trăm năm trước, cuối cùng cũng sẽ được tiết lộ hoàn toàn ngày hôm nay?
- Có một số việc vẫn là không nên biết thì tốt hơn.
Chỉ tiếc, đối phương lại không có trả lời Tần Giai, mà lắc đầu nói.
Vẻ mặt Tần Giai trầm xuống:
- Nếu ngươi không chịu nói, vậy ta sẽ nuốt chửng ngươi, từ trong thông tin gen của ngươi đào ra là được rồi!
Nói xong hắn không nói nhảm nữa, cánh tay vẫy gọi đã có vô số xúc tu máu thịt phóng lên trời, sợi tơ năng lượng quanh người lại hóa thành một cái lưới khủng bố quét về phía người máy kia.