Máy Móc Toàn Cầu Tiến Hóa (Dịch Full)

Chương 286 - Chương 287 - Báo Thù Thay Cho Chúng Ta

Chương 287 - Báo Thù Thay Cho Chúng Ta
Chương 287 - Báo Thù Thay Cho Chúng Ta

Cảnh tượng thảm thiết đó làm cho Lâm Dạ đang trọng thương có loại cảm giác nước mắt lưng tròng, cũng là cho đến giờ khắc này, trong lòng hắn rốt cục dâng lên một cảm xúc gọi là “Cảm giác thuộc về”, hai tay dần dần nắm chặt.

Cái gì người khôn giữ mình.

Cái gì khôn ngoan.

Nếu như ngay cả một chút chính trực cuối cùng cũng không có, vậy sống lại một đời còn có ý nghĩa gì nữa!

- Mẹ kiếp! Cũng không phải chưa từng chết!

Rốt cục, hình như Lâm Dạ nghĩ thông suốt, trực tiếp nhắm mắt lại, tùy ý để huyết khí xung quanh tràn vào trong thân thể mình.

Trong phút chốc.

Khí tức huyết tinh tràn ngập xung quanh giống như tìm được một cái cửa phát tiết, điên cuồng hội tụ vào trong thân thể hắn, giống như thủy triều rót vào trong cơ thể hắn.

【Tăng cường độ gen, mức độ thức tỉnh hiện tại: 47%】

【Tăng cường độ gen, mức độ thức tỉnh hiện tại: 48%】

【Tăng cường độ gen, mức độ thức tỉnh hiện tại: 49%】

Điên rồi.

Hoàn toàn điên rồi.

Độ thức tỉnh gen của Lâm Dạ lúc này giống như một con ngựa hoang thoát xác, điên cuồng tăng lên.

Rốt cục sau vài tiếng nhắc nhở đã phá vỡ mốc 50%, tiến vào độ cao mà người người sợ hãi!

- Đã xảy ra chuyện gì vậy?

Đột nhiên, trong miệng Lâm Dạ phát ra một tiếng kinh ngạc.

Sau khi thành công đột phá vào cấp Quân Vương, thân thể dị biến như trong tưởng tượng của hắn cũng không xuất hiện, ngược lại hình ảnh trước mắt bắt đầu trở nên mơ hồ, máu tươi trước mắt cũng dần dần biến thành một cánh rừng rậm nguyên thủy bị băng tuyết bao trùm.

- Rống---

Tiếng Long ngâm vang trời nổ tung bên tai hắn.

Đợi đến khi Lâm Dạ phản ứng lại thì phát hiện thân thể của mình lại đã biến thành một con Viễn Cổ Băng Long, hơn nữa giống như Băng Long lúc trước chém giết ở Vạn Dặm Băng Nguyên.

Chẳng qua quỷ dị chính là, hắn chỉ có thể dùng ý thức bám vào trong cơ thể Băng Long mà thôi, lại không thể khống chế hành động của nó, chỉ có thể hành động theo thân thể khổng lồ của nó.

- Đây chẳng lẽ là ký ức khi còn sống của Viễn Cổ Băng Long à?

- Không, không đúng, nơi này không phải Vạn Dặm Băng Nguyên!

Lâm Dạ nhập vào thân thể Băng Long, rất nhanh đã nhận ra hoàn cảnh của mình lúc này, khác xa Vạn Dặm Băng Nguyên chém giết Băng Long lúc trước, căn bản là hai khu vực khác nhau.

Thậm chí, hoàn toàn không giống địa mạo thời viễn cổ của tinh cầu này.

Bởi vì trước đây hắn đã nghiên cứu kỹ lịch sử cổ đại của Liên Bang, cũng không có ghi chép địa mạo tương tự và loại sinh vật này.

Nhưng hình ảnh trước mắt lại vô cùng chân thật, giống như là Băng Long này tự mình trải qua, từ vỏ trứng sinh ra đến khi săn giết con mồi, cuối cùng cho đến tuổi xế chiều.

Trong vài hơi thở, hắn đã trải qua cuộc sống của Băng Long, nhìn thấy các sinh vật thời tiền sử chưa bao giờ xuất hiện trong lịch sử Liên Bang.

Chỉ tiếc hình ảnh hiện lên quá nhanh, hắn căn bản không cho hắn cơ hội nghiên cứu tỉ mỉ thì thi thể Băng Long sau khi chết đã bị chôn vùi dưới lớp băng, cuối cùng chậm rãi tan chảy trong một dòng sông dài.

- Tại sao? Tại sao gen của con Băng Long này có ký ức không thuộc về thế giới này?

Trong lòng Lâm Dạ tràn đầy nghi hoặc, nhưng lúc này hắn vẫn bị nhốt trong thi thể Băng Long, xung quanh lại là một mảnh hắc ám.

Không biết đã qua bao lâu.

Dựa theo tốc độ dòng chảy của thời gian, ít nhất hắn đã trải qua mấy tỷ năm, rốt cục mơ hồ nghe được tiếng có người nói chuyện, còn có tiếng máy móc vận chuyển, chẳng qua vẫn chưa xuyên qua tầng băng đến vị trí hắn ở.

Tiếp theo lại qua một hồi, một tiếng rống giận động trời mà hắn cho tới bây giờ chưa từng nghe qua vang lên, xung quanh đột nhiên hóa thành một cảnh tượng trời long đất lở, giống như toàn bộ thế giới đều sụp đổ.

Hắn và tất cả mọi thứ xung quanh giống như là bị lực lượng nào đó dẫn dắt, tất cả đều hội tụ về cùng một phương hướng, chìm vào trong bóng tối vô tận, sau đó lại không có bất kỳ động tĩnh gì nữa.

Chờ đợi một thời gian thật lâu.

Ánh sáng lại xuất hiện một lần nữa trước mắt hắn.

Lần này.

Hắn đã đến một nơi quen thuộc, Vạn Dặm Băng Nguyên!

- Đây.

Lâm Dạ sững sờ nhìn băng nguyên và thân thể Băng Long quen thuộc.

Lúc này hắn vẫn bám vào trong thân thể Băng Long, cùng một đám Băng Long chạy nhanh trên núi tuyết, không ngừng rống giận.

Căn bản không kịp suy nghĩ nhiều vì sao Băng Long lại sống lại, xa xa đột nhiên xuất hiện một mảng lớn bóng người quen thuộc, rõ ràng là bộ đội người máy Liên Bang đi tiêu diệt sinh vật biến dị!

Đợi đến khi hắn phá phòng tuyến xông vào phía sau bộ đội, một người máy Kẻ Sa Ngã màu đen xuất hiện trước mặt hắn, đó không phải là loại hình Nộ Long trước khi hắn thăng cấp sao?

Mãi cho đến lúc này, hình ảnh trước mắt hắn mới hoàn toàn biến thành màu đen, ý thức một lần nữa trở về thân thể vốn có.

Rõ ràng.

Là bởi vì lúc trước Băng Long này bị hắn giết chết cho nên trí nhớ mới có thể gián đoạn vào lúc này.

Nhưng tại sao?

Tại sao con Băng Long này lại có hai ký ức hoàn toàn khác nhau?

Chuyện quái gì đang xảy ra ở đây vậy?

Biến cố quỷ dị này làm Lâm Dạ đều mê mẩn, suýt nữa quên đi tình huống lúc này của mình.

Mãi cho đến khi khi một tiếng nhắc nhở vang lên bên tai, hắn mới rốt cục bừng tỉnh lại.

【Tăng cường độ gen, mức độ thức tỉnh hiện tại: 70%】

70% rồi?

Trong lòng Lâm Dạ cả kinh, vội vàng kiểm tra biến hóa của thân thể.

Không biết có phải bởi vì nguyên nhân gen của hắn đặc biệt hay không mà ngoại trừ hình ảnh kỳ quái vừa rồi ra, hắn lại không bị biến thành quái vật giống như những người khác.

Hơn nữa theo cường độ thân thể tăng lên, tuy rằng hắn vẫn trọng thương như trước, nhưng đã có thể miễn cưỡng ngăn cản huyết khí ăn mòn mang đến đau nhức kịch liệt, Kẻ Sa Ngã tàn tạ chậm rãi đứng dậy.

Lập tức, ánh mắt mọi người bên cạnh đã bị hắn hấp dẫn lại, hiển nhiên không ngờ hắn lại có thể sống sót từ trong vụ nổ khủng bố vừa rồi.

Lâm Dạ nhìn thoáng qua phương hướng “Sáng Thế Thần” biến mất, vẻ mặt trầm xuống, quay đầu nhìn về phía những người khác.

- Ta cần bộ phận sinh vật còn nguyên vẹn, độ biến dị càng cao càng tốt!

Mọi người sửng sốt, cuối cùng phản ứng lại hắn định làm gì.

Lập tức có không ít phi công cấp Thống Soái cắn răng đứng ra.

- Dùng cánh tay người máy của ta đi, giúp ta đánh tên kia một quyền!

Một người đàn ông nửa thân người máy đã bị phế nói.

- Chi dưới bên phải của ta vẫn chưa hỏng, mang theo nó báo thù cho mọi người!

Một phi công nữ khác trực tiếp rút chi dưới máy móc của mình ra.

Bình Luận (0)
Comment