- Là ngươi?
Trong lòng Lâm Dạ hoảng sợ dừng động tác công kích phòng hộ lưới điện lại, kinh ngạc quay đầu lại.
Quả nhiên, hai người họ vẫn không thể thoát khỏi sự truy đuổi của Liên Bang sao?
Nếu Uông Minh xuất hiện ở đây, vậy chứng tỏ người máy thông minh Lisa kia đã bị Liên Bang bắt về, dùng để tu bổ trí não bị trục trặc.
Vậy chính là nói.
Vợ của hắn bây giờ đang ở trong đó và trở thành một phần của trí não Liên Bang!
- Đã lâu không gặp.
Hốc mắt Uông Minh lún sâu hơi nâng lên, đại khái là bị huyết khí ăn mòn ảnh hưởng, thân thể hắn run rẩy, chỉ có thể dựa vào thanh sắt miễn cưỡng chống đỡ thân thể.
- Ngươi sẽ chết đấy.
Vẻ mặt Lâm Dạ phức tạp nói.
Hai người bọn họ đều ăn ý không nhắc đến chuyện lúc trước, bởi vì hiện tại còn có rất nhiều đôi mắt đang nhìn bọn họ.
Uông Minh cười thảm thiết:
- Nếu ngay cả người mình yêu cũng không cứu được thì ta sống còn có ý nghĩa gì nữa chứ?
Trong mắt hắn mang theo một tia dứt khoát và kiên định, giống như cái gì cũng không ngăn được hắn.
Lâm Dạ không biết hắn đã trải qua chuyện gì trên đường đi, nhưng dựa vào thân thể máu thịt mà còn là thân phận tội phạm bị truy nã chạy tới bên này, cũng đủ để cho người ta cảm động rồi.
Tình yêu của con người và người máy thông minh thật sự có thể cao quý đến mức này?
Lần đầu tiên Lâm Dạ sinh ra nghi ngờ phán đoán của mình.
Tình yêu...
Luôn luôn là thứ hắn không thể nhìn thấu và hiểu được nhất.
Có lẽ chỉ có hắn tự mình trải qua mới có thể chân chính hiểu được.
Chỉ tiếc hiện tại gần như đã không còn cơ hội.
Nghĩ đến điều này, hắn ngay lập tức nói:
- Ngươi có cách để giải trừ bảo vệ ở đây không?
Uông Minh từng là kỹ sư siêu máy tính của Liên Bang, lại từng tham gia công việc sửa chữa và bảo dưỡng trí não, tuyệt đối hiểu rõ đối với hệ thống phòng ngự của trí Liên Bang não hơn bất cứ ai.
Sự xuất hiện của hắn có thể nói là mang đến hy vọng thoát khỏi tình hình này.
- Chắc là có thể.
Uông Minh không nói nhảm, khập khiễng đi tới trước mặt lưới điện trực tiếp gọi ra giao diện điều khiển độc quyền của một kỹ sư, nhanh chóng thao tác trên đó.
Nhưng lập tức, hắn đã kêu lên một tiếng đau đớn máu tươi theo khóe miệng chảy xuống.
- Không sao chứ?
Trong lòng Lâm Dạ hốt hoảng, lập tức triển khai vòng bảo hộ năng lượng xung quanh thân người máy bao hắn ở bên trong.
Đây là hiệu quả lúc trước thay thế hạch tâm, chắc là có thể miễn cưỡng chống đỡ huyết khí ăn mòn.
- Ta không sao.
Uông Minh trực tiếp cắn đầu lưỡi, mặt không biến sắc tiếp tục thao tác.
Trên đầu lưỡi đau nhức không ngừng kích thích hắn tỉnh táo lại, tốc độ thao tác cũng không khỏi nhanh hơn vài phần.
Nhưng Lâm Dạ lại biết, thân thể hắn bị huyết khí ăn mòn trong thời gian dài, chỉ sợ đã sắp sụp đổ, nhưng vẫn không chùn bước chạy tới.
Ngược lại.
Những bộ đội chi viện của thượng tầng ngay cả bóng người cũng không có, hiển nhiên đã từ bỏ trợ giúp khu vực này, lựa chọn bảo vệ bản thân.
Thật đúng là một đám sợ chết.
Trải qua những chuyện này, Lâm Dạ đã không có bất kỳ cảm tình nào đối với đám người ở khu thượng tầng này, cho dù hiện tại hắn cũng mang thân phận là người thượng tầng.
- Được rồi.
Đang nghĩ ngợi, bên cạnh đột nhiên truyền đến âm thanh của Uông Minh.
Chỉ trong vài phút, hắn đã thật sự phá vỡ lớp phòng hộ ngoài cùng của trí não Liên Bang mở ra một lỗ hổng trên lưới điện bao phủ toàn bộ tòa nhà.
- Hệ thống phòng ngự bên ngoài trí não tổng cộng có ba lớp, phải tăng nhanh tốc độ mới được.
- Vậy ngươi lên trước đi.
Lâm Dạ điều khiển người máy vươn cánh tay ra đặt Uông Minh lên bàn tay, nhanh chóng xuyên qua lưới điện tiến vào bên trong tòa nhà, vội vàng chạy về phía bên trong.
- Lisa, chờ anh, anh sẽ cứu em.
Uông Minh một tay che ngực, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào bên trong tòa nhà, vừa thông qua giao diện kỹ thuật số xâm nhập vào hệ thống an ninh dẫn đường cho Lâm Dạ.
Không thể không nói.
Nếu không phải có hắn ở đây, chỉ dựa vào một mình Lâm Dạ căn bản cũng không thể tiến vào đây, chứ đừng nói là xuyên qua tầng tầng lớp lớp phòng hộ tìm được trí não.
Mà khi hai người tiến vào bên trong tòa nhà, góc nhìn video trên giao diện Liên Bang cũng theo đó chuyển sang bên trong, giống như là cố ý làm, vẫn đi theo bước chân của bọn họ.
- Rốt cuộc hắn phải làm cái gì?
Vẻ mặt Lâm Dạ hơi trầm.
Nếu người đàn ông kia cắn nuốt lực lượng của Tần Giai, vậy hẳn là có năng lực chặt đứt hình chiếu toàn Liên Bang này mới đúng, nhưng vì sao vẫn giữ lại?
- Hắn có thể đã phát hiện ra chúng ta.
Uông Minh trầm giọng nói.
- Ta biết.
Lâm Dạ gật đầu.
Với năng lực của đối phương, không thể nào không phát hiện ra bọn họ đang tới gần.
Chẳng lẽ tên kia là muốn giết gà dọa khỉ, giết hắn để cho tất cả mọi người biết kết cục phản kháng sao?
Đừng nói, thật đúng là có thể.
Nhưng mặc dù vậy, Lâm Dạ vẫn không có bất kỳ ý định dừng lại, xuyên qua từng con đường, lại phá vỡ hai tầng phòng hộ, cuối cùng trước mắt rộng mở sáng sủa, đi vào trong một không gian vô cùng hoành tráng.
Chỉ liếc mắt một cái, hắn đã lập tức nhìn thấy chính giữa không gian có một khối máy móc lập phương trôi nổi trên không trung, giống như lò phản ứng hạt nhân bị một đống dụng cụ bao bọc vào bên trong, chậm rãi xoay tròn.
- Đó là bộ não của trí não Liên Bang!
Nhìn hình ảnh này, cả Liên Bang trong nháy mắt lâm vào trong một mảnh xôn xao.
Ngay cả Lâm Dạ điều khiển người máy cũng bị cảnh tượng khoa trương trước mắt trấn giữ tại chỗ.
Đây chính là trí não Liên Bang khống chế toàn bộ khu vực vận chuyển trong truyền thuyết, thứ có được sức mạnh tính toán cao nhất thế giới sao?
Lớn hơn nhiều so với hắn nghĩ!
Nhưng không đợi hắn chấn động bao lâu, bên cạnh đã đột nhiên truyền đến một tiếng hô.
- Lisa!
Uông Minh trực tiếp nhảy từ cánh tay người máy cao mấy mét, lung lay chạy về phía trí não.
Chỉ thấy trên khối máy móc chậm chạp xoay tròn, rõ ràng khảm nạm một nửa bóng người dung hợp với khối vuông thành một thể.
Từng đường dây năng lượng nối liền với thân thể, giống như con rối dây, lấy nó làm trạm trung chuyển truyền tải tin tức, đã hoàn toàn không cảm nhận được bất kỳ ý thức tự chủ nào, hoàn toàn trở thành một bộ phận của máy tính trí não.