Nếu là trước kia thì thật sự không dễ dàng làm ra như vậy.
Cũng nhờ huyết khí ăn mòn lúc trước đã làm cho độ thức tỉnh của những nhân viên nghiên cứu khoa học này tăng lên.
Hơn nữa có gen nguyên thủy hắn cung cấp, cuối cùng làm cho trình độ khoa học kỹ thuật của bọn họ đạt tới một tầm cao mới, mới có thể nghiên cứu khoa học kỹ thuật thành công trong thời gian ngắn như vậy.
Chẳng lẽ...
Đây chính là đường lui của Thẩm Hạc sao?
Chuyện đến bây giờ.
Lâm Dạ đã không thể kết luận biến cố kia đối với bọn họ mà nói rốt cuộc là tốt hay xấu.
Ít nhất là cho đến nay, mặc dù họ đã phải chịu đựng những thảm họa do biến cố gây ra, nhưng họ cũng tìm thấy một con đường hoàn toàn mới và hy vọng để thoát khỏi đây.
- Triệu Mãnh, cái này cho ngươi dùng trước.
Quay đầu lại, Lâm Dạ trực tiếp tháo vũ khí trên cánh tay xuống, ném cho Triệu Mãnh bên cạnh.
- Lão đại, thứ này thật cho ta sao?
Triệu Mãnh nhận lấy vũ khí, quyến luyến không rời đánh giá, các thành viên đội mạo hiểm khác thì ném tới ánh mắt hâm mộ.
- Vũ khí này không bao lâu nữa sẽ được sản xuất hàng loạt, đến lúc đó mỗi người đều có phần, ngươi cầm trước dẫn đội ra ngoài.
- Được!
Triệu Mãnh nhếch miệng nở nụ cười, lập tức cất vũ khí vào, vô cùng xấu xa khoe khoang ở trước mặt những người khác, khẩu súng lục bên hông hắn lại bị hắn ghét bỏ ném sang một bên.
Lâm Dạ vừa đi, mọi người lập tức vây quanh không ngừng kêu hắn thử lại uy lực của vũ khí, thoáng cái làm cho bãi đất trống trở nên náo nhiệt.
Giải quyết vấn đề vũ khí, kế hoạch tiếp theo đương nhiên là vấn đề tập hợp đội ngũ.
Lâm Dạ rất rõ ràng, cho dù ở kỹ thuật đạt được tiến bộ đột phá, chỉ bằng chút người như bọn họ căn bản không thể nào tiến vào trong căn cứ Tinh Vòng Liên Bang, nhất định phải phát động lực lượng của tất cả người sống sót mới được.
Hơn nữa hắn tin rằng.
Ngoại trừ bọn họ ra, những người sống sót ở các khu vực khác khẳng định cũng đều đang âm thầm tích lũy lực lượng, chờ đợi thời cơ cướp lại nhà cửa.
Cho nên sau khi trở lại căn cứ hắn đã trực tiếp tìm được mấy nhân viên phụ trách sửa chữa máy điện báo tầm xa và Uông Minh.
- Thế nào rồi? Năng lượng hạt có thể được sử dụng trên máy này không?
- Đã thay thế rồi, hiện tại đang làm điều chỉnh thử những bước cuối cùng.
Uông Minh vừa tính toán số liệu vừa trả lời.
- Đại khái có thể truyền đến khoảng cách bao xa?
- Theo phỏng đoán thấp nhất, chắc là có thể truyền đến khu A và khu C, bao trùm toàn bộ khu vực là không có vấn đề gì, chỉ cần bên bọn họ có máy móc nhận lấy tín hiệu là có thể liên lạc.
- Vậy là tốt rồi.
Lâm Dạ gật đầu:
- Chờ sau khi thành công, ta sẽ gọi Vương viện trưởng phát ra gen thuốc mới và thông số năng lượng, để cho người của các khu vực khác cũng gia nhập, đến lúc đó có thể cướp lại căn cứ hay không, chỉ dựa vào các người rồi.
- Ngươi nói như vậy làm ta áp lực rất lớn.
Uông Minh cười khổ một tiếng, cảm giác gánh nặng trên người lại nặng thêm vài phần.
- Ai bảo ngươi là người duy nhất trong số chúng ta từng làm công việc nghiên cứu và phát triển trí não chứ? Nếu ta nhớ chính xác thì chương trình thông minh của Lisa sẽ có một bản sao lưu trong căn cứ đúng không?
- Đúng, chắc chắn còn được lưu trữ ở trong phần cuối của thiết bị thông minh.
Uông Minh gật đầu, vẻ mặt dần dần trở nên kiên định.
Lâm Dạ không nói thêm gì, vỗ vỗ bả vai hắn rồi trực tiếp rời khỏi xưởng máy móc.
Phía bên kia.
Trong ba khu vực lớn khác.
Trải qua hỗn loạn lúc đầu, trong mỗi đại khu cũng sinh ra không ít nơi tương tự như căn cứ, những người sống sót tụ tập cùng nhau gian nan chống đỡ sự tấn công của máy móc thông minh.
Đối với bọn họ thì chỉ riêng ứng phó với những máy móc kia cũng đã mệt mỏi chạy mất mạng, trở về căn cứ Tinh Vòng Liên Bang căn bản không dám tưởng tượng.
Chỉ có thể núp ở trong bãi rác hoặc là khu đô thị bỏ hoang không bị khí tức biến dị bao trùm, kéo dài hơi tàn.
Nhưng hôm nay.
Bọn họ lại đồng thời nhận được một một đoạn mã hóa hình ảnh ba chiều chỉ có nhân loại mới có thể phân tích ra từ bên phía khu D.
- Các vị, ta tên là Lâm Dạ, bên chúng ta đã nghiên cứu chế tạo thành công thuốc chữa trị gen biến dị, còn có vũ khí năng lượng mới có thể đối phó với người máy sinh vật.
- Một tháng sau, sẽ là lúc chúng ta phản công căn cứ Tinh Vòng Liên Bang.
- Nếu như các ngươi muốn quay về nhà của mình vậy thì cùng gia nhập với chúng ta đi, tập hợp lực lượng của mọi người cướp lại đất đai thuộc về chúng ta!
Trong hình ảnh là một thân ảnh bọn họ vô cùng quen thuộc, cơ bản mỗi người đều thông qua hình chiếu video trong biến cố đó, không ngờ lại nhìn thấy theo cách này.
Nhưng mà điều khiến bọn họ khiếp sợ nhất chính là lời nói của Lâm Dạ.
Thuốc chữa trị gen biến dị!
Vũ khí năng lượng mới có thể đối phó với người máy sinh học!
Vậy mà thật sự có người nghiên cứu ra?
Hơn nữa còn là dưới tình huống điều kiện thiếu thốn như thế!
Phải biết rằng sở dĩ bọn họ bị ép thảm như vậy, có một bộ phận rất lớn chính là bởi vì thân thể biến dị sinh ra các loại khó chịu và rối loạn tinh thần.
Nếu như có thể giải quyết vấn đề này đối với bọn họ mà nói không thể nghi ngờ là tồn tại giống như cọng rơm cứu mạng, chứ đừng nói là còn có loại vũ khí mới.
Cho nên trước tiên nhận được tin tức, những người sống sót lập tức phân tích đoạn tin tức này.
Sau khi phân tích ra các thông số nghiên cứu phát triển thuốc và năng lượng bên trong, nhất thời vui mừng nhao nhao triệu tập hội nghị khẩn cấp, sau đó phát tin tức tiến hành đáp lại.
- Có phản ứng! Bên kia khu A có người gửi tin nhắn tới!
Nhận được tin tức từ các khu vực khác truyền về, Uông Minh và Lâm Dạ đang chờ đợi nhất thời vui mừng khôn xiết.
Quả nhiên như bọn họ dự đoán, các khu vực khác có căn cứ của người sống sót tồn tại, hơn nữa số lượng còn không ít.
Sau khi nhận được sự hỗ trợ kỹ thuật của họ, một số nơi cho biết họ đang nắm chặt thời gian để chuẩn bị để tham gia vào cuộc phản công một tháng sau.