Máy Móc Toàn Cầu Tiến Hóa (Dịch Full)

Chương 315 - Chương 316 - Trạm Cơ Sở Tín Hiệu (1)

Chương 316 - Trạm Cơ Sở Tín Hiệu (1)
Chương 316 - Trạm Cơ Sở Tín Hiệu (1)

Ngụy Tín nhìn hắn một cái, lắc đầu nói:

- Chỉ sợ rất khó, trạm cơ sở vì phòng ngừa loại chuyện này nên đã lắp đặt thiết bị che chắn tín hiệu, nhất định phải có người vào bên trong tắt hoặc hủy diệt thiết bị này mới được.

- Ngươi nói xông vào? Như thế có khác gì đi vào tìm chết?

Ánh mắt Triệu Mãnh thoáng cái trừng lên.

Hiện tại thang máy vũ trụ có nhiều máy móc thông minh vây quanh như vậy, mọi người đều biết đi vào chỉ mất mạng vô ích, nếu bọn họ có thể dễ dàng đi vào thì còn cần ở đây họp thương lượng để làm gì?

- Triệu Mãnh nói không sai, lấy lực lượng canh gác xung quanh thang máy, xông vào khẳng định là không thể nào, phải nghĩ biện pháp đánh lạc hướng máy móc gần lối vào ra mới được.

Vẻ mặt Lâm Dạ trầm ngâm vuốt cằm.

Sau đó quay đầu nhìn về phía Uông Minh bên cạnh:

- Đội ngũ ở các khu khác thì sao? Có gặp phải tình huống tương tự hay không?

- Có là có, nhưng…

Uông Minh mở máy tính xách tay ra, vừa thao tác vừa nói:

- Bên phía bọn họ không bị sinh vật biến dị phá hủy cho nên trang bị tương đối đầy đủ, lấy được một thiết bị nhiễu điện từ cỡ lớn là có thể trực tiếp cắt đứt tất cả tín hiệu trong phạm vi, làm cho những máy móc kia tạm thời ngừng hoạt động, còn những khu vực khác chưa tiến tới gần thang máy.

- Mẹ kiếp! Nói như vậy là chúng ta phụ trách khu vực này là chịu thiệt à?

Triệu Mãnh không nhịn được nói một tiếng thô lỗ.

Trong khoảng thời gian này không phải bọn họ chưa từng tìm qua thiết bị gây nhiễu điện từ.

Nhưng tìm khắp mấy khu vực cũng không tìm được một chiếc hoàn hảo nào, cơ bản đều bị sinh vật biến dị phá hủy không thể sửa chữa nữa.

Xem như là bọn họ tạm thời chế tạo ra, ở loại nơi này cũng chỉ có thể tiến hành quấy nhiễu phạm vi nhỏ và hiệu quả cũng không lớn.

- Xem ra chỉ có thể hy sinh một ít, như vậy đi, dù sao thì cũng không thể vận chuyển người máy chiến tranh đến căn cứ, vậy dùng nó hấp dẫn sự chú ý của những người máy kia, những người khác phụ trách yểm hộ cho ta dẫn một tiểu đội lẻn vào.

Cuối cùng, Lâm Dạ đưa ra một phương án khả thi nhất bây giờ.

Nhưng sau khi đám người Triệu Mãnh nghe hắn nói thì biến sắc.

- Không được, làm sao có thể để đại ca ngươi lấy thân mạo hiểm? Hãy để ta đi!

- Ta thường xuyên đi thang máy nên tương đối quen thuộc đối với bên trong, để ta đi thích hợp hơn!

Bây giờ Lâm Dạ chính là xương sống của bọn họ, tuyệt đối không thể có chuyện ngoài ý muốn, lập tức có không ít tiểu đội trưởng đứng ra chủ động xin đi giết giặc.

Bộ dáng dũng mãnh không sợ chết kia làm cho đám người Ngụy Tín ở bên cạnh đều cảm động, đồng thời trong lòng cũng không nhịn được sinh ra hổ thẹn.

So với những dân chúng bình thường này, mình với tư cách là quân đội thượng tầng ngược lại biểu hiện sợ đầu sợ đuôi, tham sống sợ chết, quả thực không nên.

Tuy nhiên.

Hắn vừa chuẩn bị lên tiếng, Lâm Dạ đối diện bỗng nhiên giơ tay lên.

- Được rồi, lấy thực lực của các ngươi đi vào tỷ lệ thất bại quá lớn, nên ta đi vẫn là an toàn hơn, hơn nữa cho dù kế hoạch thất bại ta cũng nắm chắc có thể từ bên trong chạy thoát.

Trốn thoát?

Đám người Ngụy Tín nghe vậy cả kinh.

Đây chính là đại bản doanh của máy móc thông minh, phải mạnh đến mức nào mới có thể nói ra những lời tự tin như vậy?

Nhưng mà nếu thủ lĩnh của đối phương đã làm như vậy, vậy bọn họ tất nhiên cũng phải biểu thị một chút.

Liếc nhau một cái, phía sau Ngụy Tín đã có hai người đàn ông cao to đi ra.

- Cũng dẫn theo hai cấp dưới của ta đi, bọn họ đã từng đóng quân trong thang máy một thời gian, vô cùng quen thuộc đối với địa hình bên trong, biết con đường ngắn nhất đến trạm cơ sở.

- Từng ở trong thang máy?

Trước mắt Lâm Dạ sáng ngời:

- Cũng được, nếu như không có dị nghị gì thì để cho bọn họ đi hành động cùng chúng ta, vậy ngay lập tức trở về chuẩn bị đi.

Nói xong, trực tiếp đứng dậy đi ra ngoài, bắt đầu chọn người hành động.

Những người khác thì tản ra ngoài, bố trí xung quanh thang máy vũ trụ.

Cho đến hơn nửa giờ sau.

Lâm Dạ mới điều khiển người máy vũ trang dẫn theo một tiểu đội hai mươi người xuất hiện trên đường phố bên ngoài quảng trường.

- Ra tay!

Người máy chiến tranh phía sau nghe lệnh thì ầm ầm chuyển động, dưới sự khống chế của Uông Minh đi thẳng tới thang máy.

Động tĩnh cực lớn kia đã khiến cho máy móc thông minh xung quanh trong thang máy chú ý, nhao nhao chuyển hướng.

【Cảnh báo! Phát hiện kẻ xâm nhập! 】

【Tiêu diệt! Tiêu diệt!】

Trong phút chốc.

Hầu như tất cả các máy móc thông minh vòng ngoài đều bị hấp dẫn, hóa thành lưu quang đầy trời nhanh chóng lướt tới người máy chiến tranh.

Người máy sinh vật dừng bên ngoài lối vào thang máy phóng lên trời nhập hàng ngũ bao vây, trong nháy mắt làm cho cả quảng trường trống rỗng.

- Cơ hội tốt, cùng ta xông lên!

Lâm Dạ không do dự, lập tức khởi động động cơ lao ra khỏi đường, áp sát mặt đất lướt qua lối vào.

Những người khác vội vàng đuổi theo, trên người mang theo từng thiết bị kích nổ, đảo mắt đã vượt qua quảng trường tiến vào bên trong thang máy.

【Cảnh báo! Phát hiện kẻ xâm nhập!】

Nhưng vừa mới tiến vào thì trong đó thì đã có mấy người máy dịch vụ bay tới, bánh răng trên người xoay tròn với tốc độ cao, dường như cắt ra không khí.

Lâm Dạ nhận ra.

Đó là máy móc chuyên bán đồ ăn vặt ở đại sảnh chờ, không ngờ lại lại bị biến thành máy móc chiến đấu có lực sát thương mạnh như vậy.

“Ong” một tiếng, hắn trực tiếp rút ra năng lượng quang kiếm sau lưng, chém người máy dịch vụ đang xông lên phía trước thành hai nửa.

- Đại ca, ở trên đó!

Một đội viên bên cạnh vội vàng chỉ ra vị trí trạm cơ sở, rõ ràng là bên trong tầng cao nhất có một lượng lớn máy móc phục vụ, hơn nữa giữa mỗi tầng còn có lan can ngăn cách bao quanh, căn bản không bay lên được.

- Tăng tốc tiến lên!

Lâm Dạ giải quyết mấy người máy dịch vụ còn lại rồi một mình xông vào đại sảnh, chạy về phía bậc thang dẫn lên tầng hai.

Nhưng vừa tới gần, ghế đa năng trong đại sảnh cũng nhao nhao chuyển động, từ hai bên vươn ra cánh tay máy móc thông qua ròng rọc di chuyển vây quanh bọn họ.

Bình Luận (0)
Comment