Máy Móc Toàn Cầu Tiến Hóa (Dịch Full)

Chương 324 - Chương 325 - Đếm Ngược Đến Cái Chết (2)

Chương 325 - Đếm Ngược Đến Cái Chết (2)
Chương 325 - Đếm Ngược Đến Cái Chết (2)

Giống như cầu vòng thẳng tắp gặp phải bản thể trí não, đồng thời năng lượng hạt khủng bố hội tụ lại trong hạch tâm trước ngực người máy, một đầu đụng vào trong bản thể trí não.

Trong phút chốc ánh sáng hội tụ, bản thể trí não giống như bóng bay sắp nổ nhanh chóng bành trướng.

- Ầm! ầm!

Năng lượng như muốn phá hủy trời đất trong nháy mắt nổ tung bao trùm toàn bộ trung tâm khu 1, làm cho tất cả mọi người, bất kể ngủ say hay tỉnh táo phía dưới đều bay ra ngoài.

Ngay cả tòa nhà trung tâm khống chế cũng bị nổ đến ầm ầm sụp đổ, làm cho căn cứ Tinh Vòng Liên Bang cũng chấn động kịch liệt theo, cho dù cách mấy khu vực cũng có thể cảm nhận rõ ràng.

Mà ở trung tâm nổ tung có một bóng người bay ngược ra ngoài, vất vả lắm mới rơi xuống đỉnh một tòa nhà xa xa, đụng sập một mảnh tường khó khăn lắm mới có thể ngăn được thân hình.

Chính là Lâm Dạ trên đường phi hành đã thoát khỏi người máy!

Trùng kích khủng bố như thế, cho dù thân thể hắn cường hãn như hắn cũng cảm giác một trận khí huyết cuồn cuộn, thân thể giống như muốn tan rã.

Nhưng mà thành quả cũng làm hắn vô cùng mừng rỡ.

Dưới vụ nổ mạnh này, bản thể trí não rốt cục bị nổ thành tro bụi, tế bào thần kinh múa đầy trời kia cũng dùng tốc độ mắt thường nhìn được suy bại xuống, không còn khả năng sống sót.

- Thành công!

Uông Minh kích động đến mặt đỏ bừng, cả người như không còn sức lực ngồi xuống.

Những người khác thì từ trong giấc ngủ tỉnh táo lại, chấn động nhìn tất cả trước mắt.

- Sao thế? Xảy ra chuyện gì vậy?

Triệu Mãnh từ trên mặt đất bò dậy mờ mịt nhìn xung quanh, vội vàng lau nước miếng trên khóe miệng.

Nhìn thấy bộ dáng lòng lớn này của hắn, Uông Minh ở bên cạnh không khỏi liếc mắt nhìn.

- Trí não đã bị Lâm Dạ hủy diệt, ngươi ngược lại ngủ rất ngon, sao không dứt khoát ngủ đến chết đi?

- Nói gì vậy? Trí não bị đại ca hủy diệt!?

Trong lòng Triệu Mãnh còn có một đám đội viên vừa mới tỉnh lại chấn động, vội vàng nhìn về phía bầu trời cao, quả nhiên đã không còn bóng dáng của trí não.

Cả đội ngũ đầu tiên yên tĩnh một lát, tiếp theo đột nhiên bộc phát ra một mảnh hoan hô kịch liệt, thoáng cái trở nên náo nhiệt.

Sau khi biết được chuyện này, mấy vị lãnh đạo khác mặt lộ vẻ xấu hổ.

Không ngờ vào thời điểm mấu chốt này, mình lại hết lần này tới lần khác trầm mê trong mộng đẹp không muốn tỉnh lại.

Nếu không phải có Lâm Dạ ở đây thì chỉ sợ vừa rồi bọn họ đã phải chết ở đây.

Nào còn không biết xấu hổ nhàn rỗi, lập tức bắt đầu dẫn người cứu chữa người bị thương, kiểm tra tổn thất.

Một số người xông vào trung tâm điều khiển để đảm bảo rằng bộ não trí tuệ đã bị phá hủy hoàn toàn.

- Đại ca, ngươi không sao chứ?

Sau khi Lâm Dạ trở lại mặt đất, Triệu Mãnh và một đám tiểu đội trưởng nhất thời vây quanh.

- Không sao, chỉ bị thương một chút mà thôi.

Lâm Dạ khoát tay, nhìn về phía đội ngũ đã tập kết lại:

- Thống kênhân số thế nào rồi? Tổng cộng có bao nhiêu người chết?

- Đã thống kê xong, tổn thất 157 người, bị thương rất nhiều, ít nhất hơn một nửa, có thể trong thời gian ngắn không thể hành động.

Triệu Mãnh thấp giọng nói.

- Nhiều như vậy à?

Lâm Dạ nhíu mày, với tình huống hiện tại của bọn họ chỉ sợ rất khó đi trợ giúp các khu vực khác.

Ngay cả bọn họ bên này cũng cố hết sức như vậy, còn lại hai khu vực trí não thật sự có thể thành công bắt được sao?

Nếu hai khu vực của B và C tấn công thất bại, họ sẽ phải xem xét đến chuyện tồi tệ nhất.

- Liên hệ với đội ngũ của hai khu lớn khác chưa?

Hắn hỏi một lần nữa.

- Vẫn chưa.

Nhân viên phụ trách thông tin ở xa xa đáp lại:

- Sau khi lên đến căn cứ Tinh Vòng Liên Bang thì tín hiệu truyền đi đã bị trí não bên kia quấy nhiễu, chỉ biết hiện tại bọn họ đã xuất phát đến trung tâm.

- Như vậy…

Lâm Dạ cúi đầu trầm tư.

- Đại ca, nếu bọn họ không đánh hạ được trí não thì chúng ta nên làm gì đây?

Triệu Mãnh ở bên cạnh không nhịn được hỏi.

- Cái miệng quạ đen này của ngươi không thể nói một chút chuyện tốt sao?

Uông Minh thật sự phục lão Triệu này.

- Cũng không phải không thể nào này.

Lâm Dạ gật đầu, vẻ mặt càng nghiêm trọng:

- Lấy tình huống hiện tại của chúng ta, muốn chạy tới thì có lẽ đã không còn kịp rồi, việc cấp bách trước mắt chính là nhanh chóng chữa trị khu A, làm tốt biện pháp ứng phó và kiên nhẫn chờ đợi kết quả bên kia.

- Nếu đã như vậy, trung tâm điều khiển bên này giao cho chúng ta đi, chúng ta sẽ nhanh chóng khôi phục hoạt động cơ bản của khu A.

Uông Minh chủ động gánh vác trách nhiệm nặng nề nhất.

Dứt lời, mấy vị lãnh đạo khác cũng đi tới.

- Chúng ta bên này có không ít nhà nghiên cứu, để cho bọn họ cùng nhau qua hỗ trợ như vậy hẳn là sẽ nhanh hơn một chút.

Lâm Dạ nhìn bọn họ một cái, gật đầu:

- Được, cứ làm như vậy đi, thuận tiện thông báo cho người ở từng khu vực có thể bắt đầu chuẩn bị.

- Công tác sửa chữa thiết bị lá chắn giao cho chúng ta!

- Vậy chúng ta đi xem thang máy vũ trụ bên kia cắt đứt thế nào rồi.

- Ta phụ trách kiểm tra năng lượng.

- Ta phụ trách sửa chữa mạch điện.

Trong từng tiếng hô to, các đội ngũ dưới sự dẫn đầu của đội trưởng nhanh chóng tản ra ngoài, bắt đầu bận rộn khắp căn cứ.

Tất cả mọi người đều có cùng chí hướng và một mục tiêu mà cố gắng.

Bất kể lúc trước bọn họ có khúc mắc thù hận gì cũng đều vào giờ khắc này tan thành mây khói, hướng tới cuộc sống tự do sắp tới.

Tuy nhiên, những gì họ không biết là.

Lúc này trong hai khu vực lớn của khu B khu C đang tiến hành một hồi khổ chiến.

- Nhanh lên! Mang trọng hỏa lực lên, phía trước sắp không ngăn được rồi!

- Cẩn thận trên trời, quái vật kia sắp tới rồi!

- Đoàn trưởng, nếu cứ tiếp tục như vậy các huynh đệ sẽ không chịu nổi!

- Xông lên! Liều mạng xông lên cho lão tử!

Tiếng gầm giận dữ không ngừng vang lên trung tâm khu B01.

Vô số người sống sót cũng điên cuồng phát động tấn công trung tâm khống chế và những cỗ máy bạo động bao vây.

Trí não bên này không biến dị triệt để như khu A, nhưng cũng đạt tới quy mô vô cùng khủng bố, số lượng máy móc thông minh lại nhiều gấp đôi.

Bình Luận (0)
Comment