Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 1097

Tiết Giai Vân cũng không phải là sinh ra trong gia đình nghèo khó, cha mẹ cũng được xem như là thuộc tầng lớp giai cấp tư sản, nhưng so với Lâm Nhiên thì cũng là kém xa, Lâm thị ở thành phố S cũng được coi là gia tộc hiển hách. Lâm Nhiên là con độc Lâm thị, anh ấy ở Đường thị giữ chức cố vấn pháp luật cũng chỉ là muốn giúp Đường Bạch Dạ mà thôi.

Khi đó, mọi người đều cho rằng, Đường lão sẽ gây khó dễ đối với Đường Bạch Dạ, cha con 2 người họ giao tình không được tốt nên Lâm Nhiên ra sức thuyết phục cha cho ra giúp Đường Bạch Dạ.

Bây giờ cũng đã quay về phục vụ gia tộc mình.

Lâm Nhiên đã từng mang Tiết Giai Vân gặp qua mẹ mình, mẹ anh rất thích Tiết Giai Vân, cũng không phản đối bọn họ gặp gỡ, lúc đầu Lâm Nhiên rất sợ cha mẹ cùng phản đối, nếu là mẹ anh phản đối bọn họ gặp gỡ thì cha anh cũng sẽ phản đối.

Năm đó, cha mẹ Lâm Nhiên chính là cực lực phản đối với Lâm Nhiên và Trầm Lộ Lộ yêu nhau.

Bọn họ cho rằng, Trầm Lộ Lộ không thể bước vào nhà họ Lâm, Lâm Nhiên bây giờ cũng có lo lắng chuyện này, nhưng Tiết Giai Vân cư xử rất được lòng người, mặc dù lần đầu tiên gặp mặt, không phải rất vui vẻ nhưng về sau mẹ anh lại rất thích Tiết Giai Vân.

Tiết Giai Vân ở trước mặt Lâm Nhiên chưa bao giờ cảm giác mình không xứng với anh cả. Gia cảnh nhà cô không có được như Lâm gia nhưng chính mình vừa đi học đại học vừa đi làm ngoài giờ, kiếm học bổng hoàn thành khóa học ở nước ngoài, tất cả toàn dựa vào chính đôi tay mình.

Cô có thành tựu ngày hôm nay, cũng không dựa vào gia đình, mà là dựa vào chính mình, cô cảm thấy rất kiêu ngạo, cô vẫn luôn tự tin, chính mình rất ưu tú, rất xứng đôi với Lâm Nhiên, cho nên, cô chưa bao giờ sẽ có tâm lý hèn mọn như Trầm Lộ Lộ.

Nếu là cô cảm giác mình không xứng với một người, một đời sẽ không xứng, thì ngay từ đầu, đây là chính mình tự đánh giá thấp bản thân mình, đây là thái độ đối với cuộc sống, không phải cách nhìn từ phía tình cảm.

Loại thái độ này, rất khó thay đổi.

Trầm Lộ Lộ giống như là oán hận nhìn Tiết Giai Vân, hận cô đã nói trúng tâm sự của mình.

Nhưng bất kể như thế nào, Trầm Lộ Lộ cũng là người thắng.

Lâm Nhiên còn đang bên người cô, đây là ưu thế của cô

Tiết Giai Vân không có ý cùng Trầm Lộ Lộ nhiều lời, xoay người rời đi, cô cảm giác được sau lưng là ánh mắt tàn độc đang dõi theo mình, nhưng cô không muốn quá mức để ý, vì người phụ nữ này sẽ không còn liên quan tới cuộc sống của mình.

Từng bước một, đi được rất trầm trọng.

Tiết Giai Vân mệt mỏi rã rời đến cực điểm, đoạn cảm tình này, cô thực sự tâm lực lao lực quá độ.

Vừa mới trở vào Tiết Giai Vân liền gặp được Lâm phu nhân, bà mới vừa từ toilet trở về, đã thấy Đường Bạch Dạ cùng Hạ Thần Hi sớm kính quá bọn họ, bà thấy Tiết Giai Vân vô cùng vui vẻ, nói "Giai Vân, ra tỉnh rượu sao?"

Tiết Giai Vân vô cùng bất ngờ, thoáng cái có chút phản ứng không kịp, chuyện Trầm Lộ Lộ, Lâm Nhiên còn chưa có cùng người trong nhà nói, chuyện cô cùng Lâm Nhiên chia tay, anh ấy cũng không cùng người nhà nói, anh ấy nguyên căn cũng không tính toán để người nhà biết sự tồn tại của Trầm Lộ Lộ.

Lâm Nhiên cũng muốn, mau chóng giải quyết chuyện này.

"Bác gái." Tiết Giai Vân mỉm cười, có chút chột dạ cúi đầu.

Lâm phu nhân thấy ánh mắt của cô hồng hồng, kinh ngạc hỏi, "Làm sao vậy, con đã khóc à?"

"Không có, cháu uống nhiều hai chén." Tiết Giai Vân cười nói, cuống quít chuyển đề tài, "Bác gái, bác hôm nay thật xinh đẹp."

Lâm phu nhân là một nữ nhân đáng yêu, thích nhất được người khen mình trẻ tuổi đẹp, vừa nghe quả nhiên chuyển đề tài, hài lòng hỏi, "Thực sự xinh đẹp không? Bác cảm thấy bộ váy này màu sắc có vẻ hơi trẻ."

Bà rất đẹp, mặc dù tới trung niên, nhưng người thoạt nhìn, cũng không thấy già, vô cùng trẻ trung.

"Màu sắc thì hơi trẻ, nhưng nhìn cũng rất đẹp mắt." Tiết Giai Vân thật tình ca ngợi, "Khuyên tai cũng rất hợp."
Bình Luận (0)
Comment