Editor: thanh huyền
Không đơn giản
Anh có chút hối hận bản thân đi giao du với kẻ xấu.
Nhóm Ba Duy Liệt là bọn họ ở vùng Trung Đông hợp tác một gã buôn vũ khí, Lục Trăn còn muốn dựa vào địa phương bọn họ bảo hộ, vì vậy ít cùng bọn học xung đột chính diện, anh mới có một khách mời, bất quá anh là muốn có tin tức.
Nhìn xem chòm râu dài này là thần thánh phương nào.
Không nghĩ tới, đụng với có người phá hư bọn họ hợp tác.
Vậy mà rất hoàn mỹ mà giá họa cho anh, đêm nay sau đó, Vương Bài cùng nhóm Ba Duy Liệt hợp tác chính thức tuyên cáo vỡ tan.
Lục Trăn rất muốn mắng một tiếng, tổ tông tổ tiên.
Nham hiểm như vậy một cục đá hạ ba con chim là ai nghĩ ra được?
Anh vẫn giữ khẩu súng cho mình, sẽ không sợ sụp đổ.
Người nọ sắc mặt lạnh lẽo, câu nói đầu tiên muốn tất cả hỏa khí Lục Trăn đều giảm, "Lục Trăn, khẩu súng lấy ra, tôi chán ghét có người cầm lấy súng của tôi, chỉa vào người của tôi.”
Đặc biệt nặng nề mà cường điệu, súng của tôi.
Ngữ khí quen thuộc, thanh âm quen thuộc.
"Mỹ nhân?" Lục Trăn kinh ngạc, thiếu tá hai từ nuốt lại trong cổ họng, Lục Trăn vẫn chỉ súng vào thiếu tá, Nolan thiếu tá đã một tay vung mở nòng dúng, "Cẩn thận cướp cò."
Anh ta bình tĩnh mà đem tóc giả trên đầu kéo ra, bình tĩnh mà tại trên mặt một vòng, lộ ra khuôn mặt Lục Trăn quen thuộc.
"Mẹ kiếp!!!" Lục ca ca mắng to, đột nhiên nhào tới, nhấc tay liền một đấm đánh qua.
Lục Trăn là ai, một đấm có thể nặng hai trăm kg, có thể đánh nhau bức tường mặc lấp kín, cái này muốn đánh tại trên thân người còn không nát rồi, Nolan thiếu tá thuận thế cầm chặt cánh tay của anh, trở tay nhéo một cái, Lục Trăn dưới chân quét qua.
Nolan thiếu tá tránh đi, rời khỏi ngoài một thước, cũng buông lỏng Lục Trăn ra.
Lục Trăn phát tiết xong, đột nhiên cười rộ lên, anh chính là như vậy, nghẹn nóng nảy một đấm, khí ra, người cũng cười, “Cậu đang làm cái gì?"
"Giết người." Nolan thiếu tá nhàn nhạt nói ra, thanh âm hầu như nghe không ra cái gì phập phồng, quốc lộ này rất yên tĩnh, đêm dài vắng người không ai, chỉ có gió đêm vù vù mà thổi, thổi trúng Lục Trăn có thể gọi là một cái rạng rỡ.
Anh nhảy qua đi, khẩu súng chọc ở trong bao súng Nolan thiếu tá, ánh mắt lóe ánh sáng, cười đến như một hồ ly.
"Mỹ nhân thiếu tá, lúc nào loại chuyện lặt vặt này đến phiên cậu tới? Cảm tình của Hạ Thanh cùng Thất Thất đều chết hết, đến phiên cậu tới làm mấy việc nguy hiểm?" Ánh mắt Lục Trăn, tất cả đều là ánh sáng.
Vui sướng, nhẹ nhõm.
Vừa mới đạn giống như tát nước bắn tới, Lục Trăn còn muốn, lão tử muốn đem sát thủ này phanh thây xé xác.
Phát hiện cái này, sát thủ là Nolan thiếu tá, tâm Lục Trăn đều mềm nhũn, được rồi, không dùng phanh thây xé xác rồi, mỹ nhân cho ca ca một nụ hôn, ca ca liền gánh chịu vì mỹ nhân bồi thường giang sơn.
......
Lục Trăn ngụ ý là, mỹ nhân là muốn ca ca rồi a, chạy từ Iran đến giết người.
Đây nhất định là nhiệm vụ chống khủng bố, trù hoạch cùng phá hư giao dịch phần tử khủng bố, loại hoạt động ám sát này, tất cả đều là Thất Thất cùng Hạ Thanh hạ thủ, căn bản không tới phiên thiếu tá, thiếu tá mặc kệ những thứ này bẩn.
Nhất định là muốn ca ca rồi.
Lục ca ca trong nội tâm vui thích đấy.
Nolan thiếu tá nhàn nhạt liếc anh một cái, "Tôi tới đây là vì tôi quen thuộc, tôi biết lão râu dài đã hơn một năm, quen thuộc phong cách của hắn, cũng biết, như thế nào giết hắn."
"Cậu thật không phải là bởi vì muốn ca ca rồi hả?"
"Anh nghĩ đến thật nhiều." Nolan thiếu tá giọng điệu cùng muộn như gió.
"..." Lục Trăn cười đến như trộm mèo con, "Ai, cái này râu dài là người nào?"
"Một thông thủ lĩnh phần tử khủng bố nước cộng hòa Serbia, người của tôi cho biết, bọn họ đang mua sắm đạn hạt nhân, tôi nhận được lệnh phá hư lần làm ăn này, biện pháp trực tiếp nhất sẽ giết anh ta..."
....thanhhuyen..diendanlequidon.........