Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 1251

"Cái này làm sao không biết xấu hổ a." Lục Trăn mỉm cười, rất ra vẻ đạo mạo, lửa nóng trong đầu Nolan lại muốn bốc lên, lại trấn áp đi trở về, Lục Trăn có chuyên cơ chính mình, tại sao muốn trở lại quấn quít lấy anh, Nolan lười suy nghĩ.

Dù sao, lần này, Nolan quyết định mang Lục Trăn về nhà.

"Tôi xem cậu vừa vào cửa đã là một thân hỏa, thời tiết Iran rất nóng, thế nào không làm cho cậu sôi trào, trái lại hạ nhiệt độ?"

"Câm miệng!" Nolan hừ lạnh, cùng Lục Trăn ở chung một chỗ, thật có thể rèn đúc tu dưỡng của Nolan.

Lục Trăn ngoan ngoãn ngậm miệng.

Thiếu tá Nolan vừa ăn đùi dê vừa hỏi, "Lục Trăn, anh vào tổ chức Vương Bài khi nào?"

"Tôi đều quên, lúc đó còn rất nhỏ, nhỏ đến lỗi tôikhông nhớ rõ." Lục Trăn nói, lại uống một ngụm bia lạnh, thật thoải mái.

"Anh còn người thân nào khác không?"

"Không có, đã chết sạch." Lục Trăn nói, càng thờ ơ, "Đừng nhìn tôi như vậy, thời gian bọn họ chết, tôi còn quá nhỏ, không nhớ rõ."

Nolan biết, Lục Trăn đang nói dối, Lục Trăn hận người nhà của anh ta, loại hận này sâu đến sương tủy, chỉ là, Lục Trăn đã học xong ẩn giấu. Nolan thở dài, chung quy là chuyện đau lòng của Lục Trăn, Nolan sẽ không hỏi anh quá nhiều, chuyện về người nhà của Lục Trăn.

"Vì sao anh lại vào vương bài?"

Lục Trăn nói, "Rất đơn giản a, lúc trước lão đầu nói, ông ấy có thể làm cho tôi trở nên mạnh mẽ, tôi chỉ vào đại binh của bộ đội đặc chủng Israel hỏi, có thể mạnh hơn so với bọn họ sao? Lão đầu nói, ước chừng trăm người như bọn họ, cậu cũng có thể hạ hết, tôi vỗ tay một cái, được, tôi đi với ông."

Nolan không thể tưởng tượng ra, "Chỉ đơn giản như vậy?"

"Chỉ đơn giản như vậy." Lục Trăn mỉm cười nói, lại gãi gãi đầu, "Lúc đó bộ đội đặc chủng từng người từng người đều tung hoành vào sống ra chết kiên cường, vùng châu thổ đều có dấu chân của bọn họ, bọn họ đều mạnh như vậy, tôi đã nghĩ, tôi chỉ cần có thân thủ của bọn họ là được, lão đầu tử nói một trăm người như bọn họ tôi đều có thể hạ được, anhnói xem tôi có thể không tâm động sao?"

Thiếu tá Nolan hơi nhắm mắt lại, đúng vậy, Lục Trăn đã nói, anh ta phải trở lên thật mạnh mẽ.

Nolan có chút thương cảm, nếu là anh đem Lục Trăn mang đi sớm một chút, có lẽ, cũng sẽ không có chuyện phía sau.

"Ông ấy đã thực hiện lời nói của anh sao?"

"Cơ bản thực hiện." Lục Trăn cười nói, "Năm đó tôi là cái gì? Cô nhi, không chỗ nương tựa, không biết cái gì, thời gian trong thành thị chiến loạn có lẽ cũng đã chết, dù cho tôi may mắn sống sót lớn lên, dù cho tôi lại có thể, cũng là Ba Duy Liệt như vậy."

"Có một nơi, có tên nhà giàu mới nổi, dốt đặc cán mai, bạo lực, thô tục, cũng là thu nạp một đám tư binh. Tất cả đều là hỗn tạp, liền là một đám tư binh trung một vị, chút nào không chớp mắt, không biết lúc nào bị người khác đẩy đi lên đỡ đạn liền chết."

Không, các ngươi sẽ không thay đổi thành bộ dáng kia.

Lục Trăn, tôi sao có thể để anh biến thành hình dạng này, nếu là anh chưa đi, những gì người khác cho anh ở vương bài, anh cũng sẽ có.

Nhưng mà, Lục Trăn lại nói tiếp.

"Bây giờ Lục Trăn là ai? Một danh thủ lĩnh của Vương bài, muốn gió có gió, muốn mưa lại mưa, bộ trưởng bộ quốc phòng các anh đứng trước mặt tôi cũng không dám đụng đến một đầu ngón tay của tôi, các anh mật thám, đột kích, cử mười mấy tên đi lên, lão tử chiếu diệt không sót một tên."

"Tuy nói rằng không qua trường lớp đào tạo, tuy nhiên anh thử đến Harvard tìm một đề tài nghiên cứu sinh, cùng tôi xem ai làm hoàn hảo hơn?”

"Tuy nói không phải người giàu có nhất thế giới, nhưng một năm tôi sử dụng tiền vốn so với chống khủng bố dùng trong mười năm dự đoán sẽ nhiều hơn."

" Bây giờ, tôi không có gì cả, tôi có một đám huynh đệ tỷ muội ra sống vào chết, bọn họ bắn đạn đi qua trái tim của tôi, tôi cũng chỉ coi như bọn họ đang cùng tôi nói đùa..."
Bình Luận (0)
Comment