Lục Trăn nằm ở trên thảm, nghiêng đầu nhìn trời xanh ngoài cửa sổ, tầng lầu này trên cao, tầm nhìn trống trải, bên ngoài tất cả đều là trời xanh mây trắng, vô cùng coi được, mặt Lục Trăn chìm đắm ở một loại mơ hồ không rõ đang tiếc nuối cái gì.
Mục Vân Sinh lập tức có một loại dự cảm chẳng lành, "Lục Trăn, anh đừng thật sự thích Nolan, cẩn thận hài cốt của anh cũng không còn."
Đây không phải là một nam nhân đơn giản.
Nolan sẽ làm cho Lục Trăn bị thương thương tích đầy mình.
Lục Trăn mỉm cười hỏi, "Cậu cảm thấy tôi biết cái gì là thích sao? Cậu cảm thấy tôi cùng loại người này, xứng đôi yêu đương sao?"
Sắc mặt An Tiêu Dao hơi đổi, Lục Trăn nói, "Không, tôi không hiểu cái gì gọi thích, tôi chỉ biết cái gì gọi cướp đoạt, cho nên, tôi không xứng có được tình yêu."
An Tiêu Dao ngồi xổm người xuống, mỉm cười nhìn Lục Trăn, "Ai nói anh không hiểu cái gì gọi thích? Chúng tôi thích anh, anh cũng biết, ai nói anh không xứng được yêu, chúng tôi yêu anh, anh cũng là biết đến."
Lục Trăn ngẩn ra, ngược lại khoa trương cười rộ lên, đem cánh tay mình cho An Tiêu Dao nhìn, "Tiêu Dao ca ca, cậu xem, tôi nổi da gà rụng đầy đất này."
An Tiêu Dao kịp phản ứng, một quyền đánh ở trên ngực của Lục Trăn.
An Tiêu Dao lo lắng tên yêu tinh này vì chuyện tình cảm mà xảy ra vấn đề, thật sự là quá ngu xuẩn mà.
Lục Trăn như một con cá chép nằm trên đất, “Hứa hẹn đi.”
Lục Trăn là một người có năng lực khôi phục đặc biệt tốt, mặc kệ phát sinh chuyện gì, năng lực tự chữa lành của anh ta đều rất cường đại,trước tiên phát huy tác dụng, có thể xua tan trong lòng anh ta, tất cả bực bội.
Lục Trăn lại đi tán tỉnh mấy minh tinh, bồi mấy người mẫu tẩu tú, cuồng hoan vài ngày sau, rốt cuộc cho ra một cái kết luận, nam nhân thích nữ nhân, thiên kinh địa nghĩa a, thế nhưng, vì sao lão tử gần đây đều không có hưng trí.
Thế là, Lục Trăn hỏi An Tiêu Dao, "Ai, cậu cảm thấy, Nolan thích tôi, thích tới trình độ nào?"
An Tiêu Dao sờ sờ trán Lục Trăn, Lục Trăn một tay đẩy ra, "Nghiêm túc một chút, ca ca nói chính sự."
"Tôi xem anh phát sốt, vấn đề này, anh hẳn là hỏi thiếu tá Nolan, anh hỏi tôi làm cái gì?" An Tiêu Dao bật cười, Lục Trăn bình thường mấy ngày, lại bắt đầu không bình thường, đề tài này cũng có thể hỏi ra lời.
"Tôi cũng không biết mới hỏi cậu."
"Tôi cũng không biết." An Tiêu Dao nói, "Trừ thiếu tá, không ai biết, bất quá Lục Trăn, tôi cảm thấy anh ta thích anh thời gian đã rất lâu rồi, nếu không, anh nói xem một người lạ sao có thể đột nhiên thích anh, thích như vậy không muốn sống nữa ư?"
"Có thể là ca ca sức quyến rũ vô biên." Lục Trăn làm một so sánh không giải thích được.
An Tiêu Dao, "..."
"Tiêu Dao, cậu đã từng biết qua luyến ái sao?" Lục Trăn đột nhiên hỏi.
An Tiêu Dao nghĩ nghĩ, lắc lắc đầu, Mục Vân Sinh thuộc về thành phần sinh ra chớ gần, nữ nhân trừ Lý Hoan Tình, cơ bản anh ta sẽ không thích nữ nhân khác, An Tiêu Dao đối với mỗi một vị nữ nhân đều giống như Lục Trăn đối với các cô gái đều nhưnhau.
Tôn trọng, bảo vệ.
Nhưng mà, Lục Trăn là thật tâm đem nữ nhân trở thành một đóa hoa để bảo vệ.
An Tiêu Dao lại là đạm mạc được chỉ là bảo trì lễ nghi, cũng không có cái gì đặc thù.
Lục Trăn đối với mỗi người đều tốt, mọi người đều có thể cảm thụ được.
An Tiêu Dao đối mỗi người đều cười, nhưng ai cũng không cảm giác được.
“ Cuộc sống của cậu quá không thú vị." Lục Trăn châm chọc, "Cậu hẳn là nên tìm một nữ nhân nói một hồi luyến ái."
"Cút đi, tình cảm của mình còn xử lý không tốt, đừng để ý đến tôi." An Tiêu Dao bật cười.
Lục Trăn nắm tay, dốc lòng nói, "Tôi tính toán thử một lần, rốt cuộc Nolan yêu tôi hay không, thật tình đạt đến mấy phần."