Xa xa nghe, cũng không biết bọn họ nói chuyện gì, Nolan chau mày, phân phó June đi đến bên cạnh, anh không muốn bất cứ ai biết đó là Lục Trăn.
Lục Trăn đang định lên xe đi, Nolan thiếu tá một tay khép lại cửa xe của anh, Lục Trăn nhíu mày, "Tiểu mỹ nhân, thật trùng hợp a."
"Anh ở nơi này làm cái gì?" Nolan trầm giọng hỏi.
"A, các người không phải họp sao, tiểu sinh cũng qua đây chơi một chút, thuận tiện làm quen thêm vài người." Lục Trăn cười đến hòa ái dễ gần, tuyệt đối là bộ dáng trung thực lại thành khẩn, thấy Nolan muốn đánhanh một quyền.
"Anh cùng tham nghị viên Charles tại sao biết nhau?"
Lục Trăn trêu tức nháy mắt, "Chỉ như vậy mà nghĩ bắt được tình báo, cũng rất đơn giản đi, tiểu mỹ nhân, là đi thăm dò bái phỏng nên quen."
Nolan còn muốn nói điều gì, Lục Trăn nhìn thấy June sau lưng của anh, mỉm cười, "Mỹ nhân thiếu tá thực sự là diễm phúc không cạn a, đi chỗ nào cũng có nữ trợ thủ xinh đẹp theo, tiểu sinh rất hâm mộ."
Nolan ngẩn ra, còn chưa có suy nghĩ thấu câu này là có ý gì, Lục Trăn đã lên xe, nghênh ngang mà đi.
June đi tới, sắc mặt Nolan cực kỳ không tốt, cô bột miệng hỏi một câu, "Thiếu tá, đó là bằng hữu của anh sao? Thoạt nhìn rất chính khí."
Nolan đột nhiên cái gì cũng không muốn nói.
Là một thành viên chống khủng bố cảm thấy một danh phần tử khủng bố thoạt nhìn phi thường chính khí, anh biết nói cái gì cho phải bây giờ?
Trùng hợp chính là, bọn họ ở cùng một khách sạn.
Nolan ở trong thang máy nhìn thấy Lục Trăn, thế mới biết, bọn họ vậy mà ở cùng khách sạn, chỉ là không chung một tầng, Lục Trăn là tầng 34, anh ởtầng 18, June không ở đây, trong thang máy chỉ có hai người bọn họ.
Lục Trăn đột nhiên cười, "Giờ mới thấy hai người chúng ta thật đúng là có duyên phận, đi chỗ nào cũng có thể gặp nhau."
Nolan thiếu tá không nói lời nào, ngầm thừa nhận duyên phận này.
Kỳ thực, anh cảm thấy là nghiệt duyên.
Lục Trăn trở lại khách sạn, thay quần áo rồi đến bơi trong hồ bơi của khách sạn, người không nhiều, Lục Trăn mặc quần bơi màu đen, mang kính mắt chống thấm nước, lập tức nhảy vào trong bể bơi, bơi qua bơi lại nhìn rất đẹp mắt.
Khi Nolan thiếu tá thay đổi quần bơi, Lục Trăn đã trở về.
Lục Trăn lấy kính mắt chống thấm nước ra, lưu manh thổi một tiếng huýt gió.
"Oa, tiểu mỹ nhân, anh thệt biết tính toán a..."
Lục Trăn thanh âm khoa trương tới mức tức cười, Nolan thiếu tá đột nhiên có một loại xúc động muốn xoay người rời đi, nhưng mà, nhìn thấy Lục Trăn xoay người rời đi gì gì đó, cũng một chuyện thật quá mất mặt...
Lục Trăn vuốt cằm, nhìn Nolanbằng ánh mắt đã rất lưu manh, thậm chí là sắc tình.
Nolan vóc người rất tốt, anh hội tụ đầy đủ đặc điểm tốt của người Âu Mỹ vóc người thon dài, cao to, lúc mặc chế phục cùng thường phục, thoạt nhìn rất gầy gò, cởi y phục mới biết, anh một chút cũng không tính là gầy.
Bắp thịt rất đều đều bao quanh khung xương, người thoạt nhìn có cảm giác vô cùng mạnh mẽ, không phải cái loại thư sinh công tử, cũng không phải kiểu quá kiêu ngạo, cơ ngực rất chắc, cơ bụng cũng rất hoàn mỹ.
Nếu phụ nữ nhìn chắc chắn sẽ phải tim đập chân run bởi người như vậy.
Ngay cả Lục Trăn thân là đàn ôngcũng cảm thấy, vóc người hấp dẫn.
"Tiểu mỹ nhân, xuống đây chúng ta so tài một vòng."
Nolan không muốn để ý đến anh, nhàn nhạt nói, "Tôi muốn khởi động, anh bơi trước đi."
Lục Trăn thổi một tiếng huýt gió, xoay người bơi ra xa, cánh tay vung lên, lộ ra hình xăm quen thuộc, ấn tượng đập vào mắt, sắc mặt Nolan hơi thay đổi, nguyền rủa một tiếng, đến phòng thay quần áo, đổi lại y phục.
Hình xăm trên người của anh, không thể để cho Lục Trăn thấy.
Không biết vì sao, anh muốn cho Lục Trăn tự mình nghĩ ra, không muốn làm cho anh ta khó xử.
Anh thiếu chút nữa quên mất, Nolan bưng đầu, trong lòng khó chịu, may mắn hình xăm trên bả vai nhỏ.