Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 1317

Editor: duong lieu

Lục Trăn là có chút hoang mang, anh và Nolan thiếu tá hôn môi vô số lần, không có một lần, hoảng loạn như vậy, không biết phải làm sao.

Có lẽ như An Tiêu Dao nói, anh là một danh lưỡng tính, quá khứ cùng Nolan thật thật giả giả, không bao nhiêu để ở trong lòng, nhưng mà, thời gian thật đến để ở trong lòng, anh lại cảm thấy, vô cùng... Chấn động.

Đó là một loại rung động không nói được.

Khí trời quá nóng, làn da người cũng trở nên nóng, xuất mồ hôi, dính cùng một chỗ, dường như hơi thở hai người cũng dung hợp lẫn nhau.

Thời gian Nolan buông ra anh, mắt cất giấu một đoàn hỏa, hô hấp thô trọng, anh thấy sâu trong mắt Nolan, có cái bóng của anh, hoảng loạn lại bất an.

Nolan đột nhiên lại cúi đầu, hôn môi của anh, lần này càng làm càn, hôn dái tai anh cùng cổ, hai tay kéo áo tắm, hai tay dán tại trên làn da sạch sẽ bóng loáng Lục Trăn, lực mạnh xoa.

Xoa nắn, bên hông là mẫn cảm của Lục Trăn, Nolan thiếu tá vừa mới sờ lên, anh liền có phản ứng, Lục Trăn hoảng sợ, Nolan cũng ngừng tay, ánh mắt hơi đi xuống, thân thể hai người kề sát cùng một chỗ, Nolan đương nhiên cảm giác được Lục Trăn bừng bừng phấn chấn.

Đối mặt bảy tám danh nam nữ thay phiên đùa giỡn, Lục Trăn cũng có thể mặt không đổi sắc.

Quá khứ mấy lần, bọn họ cũng thân nhau, nhưng mà, mỗi một lần đều là anh dục hỏa đốt người, Lục Trăn chẳng sợ có một chút hưng trí, cũng rất đạm, Nolan này là lần đầu tiên cảm giác được dục vọng anh ta rõ ràng.

Chính vì anh.

Lục Trăn sửng sốt, ánh mắt Nolan dời lên, còn chưa có chống lại ánh mắt Lục Trăn liền cảm giác một cỗ lực mạnh đẩy tới, Nolan thiếu tá đứng vững, bị ngã ở trên sô pha, Lục Trăn chạy trối chết.

Nolan chỉ thấy bóng lưng của anh ta cùng hai tai toàn bộ hồng.

"Anh chỉ mặc áo ngủ..."

Anh vừa mới dứt lời này, Lục Trăn đã biến mất ở cửa, vậy mà cứ mặc như vậy đào tẩu.

Khóe môi Nolan thiếu tá hơi vung lên, mặc dù mình bị khơi mào hưng trí, rất khó chịu, lại lộ ra tươi cười khó có được, Lục Trăn a, Lục Trăn, nguyên lai anh đối với tôi, không phải thờ ơ như vậy a.

Mặc dù thân thể của nam nhân là đồ chơi không đáng tin, hơi chút một đùa sẽ có phản ứng.

Nhưng mà, đó là Lục Trăn.

Anh ta không đồng nhất dạng.

Đã biết Lục Trăn thế nào ngồi trong lòng mà vẫn không loạn sẽ không cho là, Lục Trăn là một nam nhân, Nolan có chút kiêu ngạo.

Anh là hẳn là kiêu ngạo.

...

Lục Trăn về nhà, vừa vặn đụng tới Mục Vân Sinh cùng An Tiêu Dao trở về, hai người nhìn thấy Lục Trăn một màn tức cười như thế, dưới chân vừa trượt, thiếu chút nữa ngã, anh ta đoạn đường này mặc áo ngủ lắc lư trở về?

Lục Trăn như gió thổi qua đi, trực tiếp lên lầu, thời gian chờ An Tiêu Dao cùng Mục Vân Sinh đi vào, anh cởi áo ngủ, tức khắc chui vào trong bể bơi, nửa đêm bơi.

Mục Vân Sinh nói, "Anh ta trúng gió cái gì?"

"Tiêu chảy." An Tiêu Dao đặc biệt bình tĩnh, Mục Vân Sinh quay đầu bước đi, cũng lười để ý tới anh ta, trên cơ bản Lục Trăn cũng không có tình tự gì là đáng lo lắng, anh thật muốn lo lắng anh ta, anh liền thua.

An Tiêu Dao cũng cười rời đi, đồng thời có chút cảm khái.

Người tương phùng, thủy chung sẽ tương phùng.

Câu này nói một chút cũng không giả.

Lục Trăn say rượu thể lực có chút chống đỡ hết nổi, bơi một nghìn mét liền đi lên, nằm ở trên ghế dựa xuất thần.
Bình Luận (0)
Comment