Editor: duong lieu
“Nolan!” Lục Trăn rống to hơn, “Nhanh lên một chút rút lui khỏi, không thể giao hỏa, chỗ đó có đạn hạt nhân, những người này đều là bỏ mạng đồ, nếu là dẫn phát đạn hạt nhân, các anh cũng phải chết.”
Nolan, “...”
Lục Trăn cảnh cáo, còn là nổi lên tác dụng, Nolan ra lệnh, cấp tốc lui lại, lần này Michael là sĩ quan chỉ huy, trực giác Nolan, Michael vẫn luôn tin, cũng không có bất luận cái gì hoài nghi.
Sau khi bọn họ lui lại không lâu, phần tử khủng bố cũng dời đi, Nolan phái người bí mật theo dõi tìm hiểu, không có lại kinh động bọn họ.
Lục Trăn thành khẩn cho anh một đề nghị, “Tiểu mỹ nhân, tôi cảm thấy anh tất yếu nên cùng bộ đội đặc chủng hợp tác, bọn họ bộ đội trinh sát sẽ càng dè dặt cẩn thận một ít, loại chuyện này không có bị người phát hiện.”
“Thuộc hạ của các anh không thích hợp làm chuyến đi này, của các anh là nghiệp dư, người ta là chuyên nghiệp.”
...
Nolan, “...”
Quả nhiên như Lục Trăn sở liệu, sau khi nhóm người kia lui lại, hành tung càng thần bí khó lường, Nolan ý thức được sự tình lần này không đơn giản, xin mệnh lệnh điều động bộ đội đặc chủng, lợi dụng bọn họ binh trinh sát đến điều tra phần tử khủng bố tất cả bí mật hoạt động.
Liên tiếp ba ngày, gió yên sóng lặng, bộ đội đặc chủng binh trinh sát tra được xung quanh điểm bạo tạc, tổ phá đạn giải quyết nguy hiểm bạo tạc, thành công tan rã nhiều lần khủng bố tập kích, Nolan bận được một chút cũng ngủ không hơn bốn tiếng đồng hồ.
Phi thường mệt mỏi rã rời.
Lục Trăn cùng An Tiêu Dao mọi người cũng âm thầm truy tung tin tức, nếu thật có một đạn kíp nổ hạt nhân ở New York, hậu quả thiết tưởng không chịu nổi, bọn họ cũng sẽ có nguy hiểm, Mục Vân Sinh cùng An Tiêu Dao chế định một kế hoạch rút lui khỏi, có thể tốc độ nhanh nhất rút lui khỏi.
Nolan bận rộn một ngày về đến nhà, không ngờ trên bàn có một bàn cơm nước thơm ngào ngạt, Lục Trăn hừ tiểu khúc ở tại phòng anh nhàn nhã làm một đạo canh cuối cùng, mặc áo sơ mi màu lam, quần dài màu trắng, quả nhiên hông của anh thon dài, vóc người thon dài mà hữu lực.
Không mang tạp dề, thế nào nhìn đều đẹp trai.
Nolan trong nháy mắt mờ mịt, thụ sủng nhược kinh, anh có phải hay không đi nhầm cửa?
Mấy ngày này luôn luôn anh làm cơm cho Lục Trăn, lúc nào Lục Trăn lòng từ bi, cho anh làm một bữa cơm, mấu chốt là, Lục Trăn làm cơm có thể ăn sao?
Lục Trăn phát hiện Nolan trở về, quay đầu lại cười, “Ai, anh đã trở về? Ca ca tôi hôm nay tâm tình tốt, anh có lộc ăn.”
Nolan tiến vào, cởi áo khoác chế phục, “Anh làm cơm có thể ăn sao?”
“ Tay nghề so với anh khá hơn nhiều.”
“Anh không phải là anh không biết nấu ăn sao?”
“Ca ca là không thích, cũng không đại biểu tôi sẽ không.” Lục Trăn quang minh chính đại nói, đem một đạo canh cuối cùng bưng lên, anh là hoa tâm tư, tất cả đều là cơm nước Nolan thích, bò bít tết lại sau lại ngon lại nước, phối hợp nước chanh, có một phen vị đạo khác.
Nolan quang nhìn bề ngoài liền biết chắc so với chính mình làm ăn ngon, ăn một lần mới biết, vị có thể so cấp sư phó khách sạn năm sao, vị toàn chiếu miệng của anh đến, bò bít tết còn nóng hầm hập, hiển nhiên là có thời gian làm.
Anh mấy ngày nay cũng chưa từng ăn một đạo thịt nóng, lập tức có một loại lộ ra tới thỏa mãn.
Lục Trăn ăn một chút, nhìn Nolan không mấy cái liền ăn xong bò bít tết rồi, anh đem kia một phần của mình cũng cấp Nolan.
Nolan cũng không khách khí, anh đúng là đói bụng.
Thả Lục Trăn khó có được xuống bếp, tư vị này là ngọt đến trong xương cốt.
Lục Trăn thấy anh ăn được ngon lành, trong lòng cũng có một loại cảm giác thỏa mãn.
Anh nghĩ, anh thực sự là rơi xuống.
“Nghĩ như thế nào qua đây nấu cơm?”
Lục Trăn yêu nghiệt cười, “Tôi xem anh làm nhiều lần cho tôi ăn như vậy, tôi khó có được có đi có lại.”