Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 1477

Bọn họ lập tức phái người phân tán đi thăm dò chuyện này, Morgan phái người tiến vào Colorado, những người khác lại phân tán, dẫn dắt rời đi sự chú ý của bộ tác chiến.

Nolan đứng ở phía trước ngục giam AdxSupermax.

Anh đã từng đưa vô số người tới nơi này, anh lại không ngờ có một ngày, Lục Trăn lại có thể bị giam giữ ở chỗ này. Chẳng lẽ cái này được gọi là trả thù sao? Anh đã từng đưa nhiều người tới đây, đã từng có hai người là bị oan, lại bị nhốt ở nơi này đến phát điên.

Cuối cùng họ đã nhảy lầu tử vong, sau khi bọn họ chết, anh lập án điều tra mới một lần nữa mới biết mình đã bắt nhầm người.

Đây gọi là trả thù sao?

Đã nhiều năm như vậy, anh vẫn xử lý việc của bên chống khủng bố, khẳng định sẽ có sai lầm, có thể sẽ bắt nhầm người.

Chỉ là, nếu thật sự có báo ứng, thì hãy ứng lên người anh, đừng ứng lên người anh yêu nhất như thế chứ.

Ngục giam này anh rất hiểu, mỗi ngày phạm nhân phải đơn độc ở lại trong phòng của mình 20 tiếng đồng hồ, giam giữ đơn lẻ, không có người nói chuyện, phòng rất nhỏ, chỉ đủ chứa một bồn cầu và một cái giường.

Phạm nhân không có cơ hội tiếp xúc hay nói chuyện với những người khác, cảnh ngục lại càng không để ý tới bọn họ.

Đại đa số phạm nhân đều ở trong này đến phát điên.

Đây là chuyện đương nhiên, có rất ít người có thể ra ngoài được. Dù cho có được thả ra thì lúc này cả người cũng không khác gì đồ ngốc cả.

Đem một người nhốt tại căn phòng đen tối này mấy năm, người này không điên mới là lạ.

Cảnh ngục cũng rất thô bạo, trên cơ bản, bọn họ không có khả năng có cơ hội đây đó nhận thức.

Nolan yêu cầu giám ngục đem tất cả các phạm nhân được giam giữ tại đây phóng xuất lao động một ngày, bất kể là tử hình, hay là hoãn thi hành hình phạt, tất cả tụ tập đến quảng trường, bao gồm cả phạm nhân bị giam giữ bí mật.

Anh và trưởng cai quản ngục trường ở đây có quen biết nhau, có qua có lại, đây đó đều biết.

Phạm nhân ra một khoảng thời gian, Nolan hỏi, “Gần đây Bộ tác chiến có đưa tới phạm nhân giam giữ nào mới hay không?”

Giám ngục trường nói, “Đưa tới một người đàn ông, giam giữ ở khu A, nơi đây có phòng giam tốt,phạm nhân này chắc chắn sẽ phải chịu trừng phạt.”

“Họ đưa tới từ khi nào?”

“Hai tháng trước rồi, lúc người đó đưa tới không biết là đã từng bị giam một khoảng thời gian ở đâu rồi. Bên kia người chỉ đạo chúng tôi, không cấp thiết giết, điên rồi không tính, cũng không cho phép đơn độc thấy ai, cũng không thả ra.” Giám ngục trường nói.

“Trông bộ dáng người này ra sao?”

“Trông rất đẹp trai, chắc là Hoa kiều. Chúng tôi cũng không biết, người bên bộ nói người đàn ông này rất quan trọng, thân phận gì gì đó đều là giả, không có nói cho chúng tôi biết, khả năng lại có cấp bậc cao.”

Nolan nắm chặt nắm tay, bất kể phương diện nào, đều phù hợp với miêu tả của Lục Trăn. Thời gian rất ăn khớp với lúc bộ tác chiến đưa đi người, bình thường họ sẽ đưa tới ngục giam California chứ không giam ở nơi này.

“Trừ việc này, bọn họ cũng không có yêu cầu gì đặc biệt sao?”

“Chưa từng nói, làm sao vậy?” Giám ngục trường vô cùng kinh ngạc, “Bọn họ chỉ là nhắc nhở chúng tôi, đừng cho anh ta đụng chạm vào những người khác. Cái gì khác nữa cũng không có nói, đúng rồi, hôm nay chỉ sợ anh cũng không có biện pháp nhìn thấy cậu ta.”

“Vì sao?”

“Không có lệnh phê chuẩn của Bộ tác chiến, chúng tôi cũng không dám để anh nhìn thấy cậu ta. Phải có công văn phê chuẩn có chữ kí của tướng quân mới có thể gặp người.” Giám ngục trường khó xử nhìn Nolan, “Người anh em à, thực sự xin lỗi.”

“Đừng nói như vậy, đây không phải lỗi của anh.” Nolan đại nghĩa nói, nhưng trong lòng trầm một hơi, trên cơ bản, anh hiểu đã có chuyện gì xảy ra rồi, anh cũng biết, người kia có thể là Lục Trăn.

Tìm kiếm với từ khoá:
Bình Luận (0)
Comment