Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 1509.1

Anh  so với bình thường dùng nhiều hơn một giờ mới đến cao ốc.

Tình huống Lục Trăn vô cùng không xong, Long Tứ cùng An Tiêu Dao chờ người không đành lòng dừng ở bên ngoài, Lục Trăn kêu thảm thiết, cũng không xuống, mọi người hiểu rõ, Nolan một người xuống bồi Lục Trăn, đã hai ngày một đêm, Lục Trăn nghiện ma túy phát tác tần suất tăng cường, tới một loại tình hình đáng sợ.

Cơ hồ cách 5 phút đồng hồ liền bắt đầu phát tác, kêu thảm thiết cùng tiếng gào thét, hình như lăn thành tuyết cầu(ý nói vật vã lăn tròn), cuồn cuộn mà đến, giống như muốn đem người đều bao phủ, Nolan yên lặng ngồi, đột nhiên lấy ra kèn Ác-mô-ni-ca, thổi bài hát kia, anh vì Lục Trăn cải biên ca khúc.

Bài hát này ca khúc thê lương lại đau thương, kẹp một ít bi tráng cửa nát nhà tan, Nolan cải biên qua, ca khúc càng thêm bi thương êm tai.

Như trời thu lá rụng, nhẹ nhàng mà rơi.

Giống như có thể xuyên qua ca khúc, nhìn thấy khắp bầu trời cát vàng Israel.

Lục Trăn như giống như dã thú gầm hét lên, âm thanh càng lúc càng lớn, Nolan nhắm mắt lại, chuyên tâm thổi ca khúc, muốn bọn họ đi qua chuyện cũ, tiếng gào thét Lục Trăn, chậm rãi phai nhạt.

Như dã thú tuyệt vọng rít gào, vô lực thở dốc.

Tiểu Tuyết mở cửa, vẻ mặt mệt mỏi rã rời, sắc mặt tái nhợt.

"Tiếp tục thổi, cậu ta nghe được. "Tiểu Tuyết âm thanh là kinh hỉ, "Hai ngày này, đây là Lục Trăn trừ bỏ đau đớn tuyệt vọng ra, anh ta có thể duy nhất cảm thụ đến gì đó."

Nolan tâm đều nóng lên, Lục Trăn nghe được, Lục Trăn biết là anh thổi ca khúc, sau có ý nghĩ như vậy, Nolan càng hạ quyết tâm, tuyệt đối muốn thổi, chỉ cần có thể giảm bớt thống khổ Lục Trăn, anh  làm cái gì đều nguyện ý.

Yên tĩnh đủ nửa giờ, Lục Trăn lại bắt đầu gầm hét lên, ca khúc cũng nghe không lọt, nhẫn nại cũng tới cực điểm, âm thanh của cậu ta đều khàn khàn không còn hình dáng, cậu nghe thấy tiếng khóc Lục Trăn, khóc cầu Tiểu Tuyết cho cậu ta chất có hại.

Anh nghe thấy Tiểu Tuyết, "Lục Trăn, anh nghe, là ai ở bên ngoài hát, anh cẩn thận nghe một chút, anh muốn đi xem một chút sao?"

"Tiểu Tuyết, cho tôi chất có hại, van cô, cho tôi... Tôi thật khó chịu, a a..."

"Tiểu tuyết... Con mẹ nó cô cho tôi chất có hại, cô kỹ nữ..."

...

Câu nói kế tiếp, càng ngày càng khó nghe, càng lúc càng khó nghe, Tiểu Tuyết tập chi vì thường (ý nói k để ý lời nói LT), Nolan cũng tập chi vì thường, người đang tuyệt cảnh, thì đối phương là chính mình hy vọng duy nhất, mà cô lần lượt đánh vỡ chính mình hy vọng, tâm tình của anh ta tự nhiên cũng nóng nảy cùng oán hận.

Nolan nghĩ thầm, may mắn, Tiểu Tuyết là kỳ nữ tử, lòng dạ cũng rộng lớn, những lời này đều là vào tai trái ra tai phải, chưa bao giờ từng để ở trong lòng, trị liệu Lục Trăn lại là tận tâm tận lực.

Thời điểm 1 giờ sáng, An Tiêu Dao xuống, anh nghỉ ngơi trước, thói quen xuống bồi bồi Lục Trăn, bây giờ là Morgan đưa Nolan ra, anh đều không thế nào trông nom, không ngờ 1 giờ sáng, Nolan còn ở nơi này thổi ca khúc.

"Anh nên về nghỉ ngơi." An Tiêu Dao nói, "Anh như thế không ngủ không nghỉ, thân thể rất nhanh liền suy sụp, Lục Trăn ban đêm cũng cần đi ngủ."

Nolan nói, "Cậu ta vừa mới ngủ, tôi nghĩ chờ cậu ngủ say một chút lại đi."

Tiểu Tuyết mở cửa phòng ra, một thân mồ hôi, người thoạt nhìn như sinh bệnh nặng, An Tiêu Dao vội vàng đỡ cô ngồi xuống, "Thế nào?"

"Không có việc gì, chúng tôi đều chịu đựng được." Tiểu Tuyết nói, "Lục Trăn tạm thời còn rất ổn định, Nolan, bài hát này tên gọi là gì, anh dạy cho người khác, chờ anh đi làm, cũng có người thổi cho Lục Trăn."
Bình Luận (0)
Comment