Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 165

"Đường tổng." Hạ Thần Hi lễ phép chào hỏi, Đường Bạch Dạ theo văn kiện ngẩng đầu lên, gật gật đầu, Hạ Thần Hi đem tư liệu đặt ở trên bàn làm việc của anh, cô chú ý tới ống đựng bút.

Rất trong màu xanh tím, điêu khắc rất sặc sỡ phù điêu, rất có đặc sắc dân tộc.

Chỉ cần liếc mắt một cái, Hạ Thần Hi liền ngẩng đầu, nói, "Đây là số liệu sơ bộ cảnh biển, số liệu cụ thể còn chưa có làm tốt, tôi sơ bộ tính ra, dự đoán muốn nửa tháng, trong khoảng thời gian này, tôi sẽ cùng đội xây cất đi thăm dò."

Ánh mắt Đường Bạch Dạ thâm trầm nhìn Hạ Thần Hi, giống như tìm tòi nghiên cứu cái gì, người phụ nữ này rốt cuộc có gạt anh cái gì hay không, anh thực sự không biết, theo siêu thị nghĩ gặp cho tới bây giờ, cô không có một chút quái dị.

Chỉ là vừa mới ngay từ đầu, anh cảm thấy cô chột dạ, giống như làm chuyện gì có lỗi với anh.

Nhưng mà, tình cảnh lần đầu tiên gặp mặt rành rành trước mắt, Hạ Thần Hi đích xác không nhớ anh là ai.

Đường Bạch Dạ người này cao ngạo tự phụ, tự cao tự đại, rất tự kỷ cho rằng, nếu anh và Hạ Thần Hi thật sự có quen biết, Hạ Thần Hi không thể quên anh, chẳng sợ qua tám năm.

Ánh mắt của anh quá sâu trầm, dù cho Hạ Thần Hi thần kinh cũng bị anh nhìn thấy trong lòng băn khoăn, nhịn không được hỏi, "Tổng giám đốc, anh còn có chuyện gì khác không?"

"Ngồi!" Đường Bạch Dạ không cho cự tuyệt mở miệng.

Hạ Thần Hi ngồi xuống, trong lòng thầm nghĩ, lúc sáng sớm hôm nay Đường Bạch Dạ cùng đi làm, tâm tình vẫn rất tốt, bây giờ thế nào nhìn cũng không phải là tâm tình tốt, Hạ Thần Hi thầm nghĩ, cô làm cái gì khiến anh không vui sao?

Rất nhanh, cô liền phủ quyết cái ý nghĩ này, cô sáng sớm vẫn làm việc, không gặp được Đường Bạch Dạ, không lý do là cô trêu chọc anh.

Chẳng lẽ có người trêu chọc anh, cô thành bia đỡ đạn?

Cô quyết định yên lặng theo dõi biến, mặc kệ là vì cái gì, cô cũng phải cẩn thận ứng phó.

"Vừa xem video Hạ bảo bối, cô có xem không?” Đường Bạch Dạ dựa lưng vào ghế, mặt mang tươi cười, chậm rãi hỏi, nụ cười trên mặt cùng Hạ bảo bối không có sai biệt, Hạ Thần Hi phải khống chế chính mình mới không có làm cho cô nghĩ đến Hạ bảo bối.

"Tôi xem." Hạ Thần Hi thành thực trả lời, 囧 囧 nghĩ, chẳng lẽ Đường tổng thần thông quảng đại, vậy mà biết cô đi làm trong lúc quân nhân đào ngũ (ý làm việc riêng trong giờ), cho nên tìm cô để giáo huấn cô? Nếu thật như vậy, Đường tổng anh thực sự là bốn phương thông suốt .

"Tôi cũng nhìn." Đường Bạch Dạ nói, con mắt chăm chú khóa ở trên mặt Hạ Thần Hi, không có một tia thả lỏng, "Lâm Nhiên cùng tôi nhìn , anh ta nói một câu rất kỳ quái."

Hạ Thần Hi nghĩ thầm, Đường Bạch Dạ nhất định học qua tâm lý học.

Anh quá minh bạch làm sao bắt được lòng người, hiển nhiên chuyện này cùng cô có liên quan, cô thậm chí đoán được là chuyện gì, nhưng Đường Bạch Dạ nói đúng là chậm như vậy, bình thản như thế, làm cho cô phối hợp.

Đây điển hình là tâm lý mèo vờn chuột.

"Không biết Lâm luật sư nói cái gì?" Hạ Thần Hi rất có ánh mắt phối hợp.

Đường Bạch Dạ tươi cười nói, "Lâm Nhiên nói, Hạ bảo bối vừa nhìn chính là con trai tôi."

Hạ Thần Hi giả vờ kinh ngạc nhìn Đường Bạch Dạ, bày ra dáng vẻ Đường tổng anh đang kể chuyện cười, cô rất phối hợp công phu diễn kịch chính mình, có thể ở trong thời gian ngắn như vậy cấp tốc làm ra phản ứng.

Đường Bạch Dạ hừ một tiếng, "Hạ tiểu thư, biểu tình hình như diễn luyện qua trăm ngàn lần, đột nhiên lộ ra, quá giả."

Hạ Thần Hi o(╯□╰)o, Đường tổng, anh thực sự là hỏa nhãn kim tinh a a a. (tinh mắt)

Em gái ngươi .

Hạ Thần Hi công thức hóa cười, cũng lười giả trang biểu tình, hỏi, "Đường tổng muốn nói cái gì?"
Bình Luận (0)
Comment