Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 2102

Anh không có giận, cũng không có la to, Nolan nhìn thấy sự thất vọng trong mắt của anh, giông như Lục Trăn chưa bao giờ có cảm xúc với anh.

“Tôi cùng cậu đã nói, chuyện giữa vương bài và quốc gia, với tình cảm của chúng ta không liên quan đến nhau, các người nghĩ cái gì, dựa vào chính bản lĩnh của mình đi thăm dò, bây giờ lại trách tôi không đem tình báo nói cho cậu biết?”

Nolan vừa nói xong muốn cắn lưỡi, anh vốn không có ý như vậy, mặc dù rất tức giận, nhưng anh không muốn cùng Lục Trăn phân cao thấp trong thời gian này, chuyện này anh có thể giải thích, căn bản là không cần thiết phải cãi nhau.

Chỉ là, nói ra lời, ý tứ không giống nhau.

“Tôi không trách anh, thực sự, tôi có chút không trách anh.” Lục Trăn cười khổ nói, ” Tôi căn bản không có tư cách trách anh, anh nói đúng, những lời này đều là lúc đó tôi nói, tôi bây giờ lại nói như thế này.”

“Thế nhưng, tôi đánh giá cao chính mình, tôi đã cho rằng mình có thể chấp nhận chuyện như vậy, kết quả là, tôi không thể, nếu như tình cảm cùng công việc thực sự phân rõ ràng như vậy, nếu như chúng ta sinh hoạt hành ngày đều có bí mật, tôi không biết nên ở cùng với anh như thế nào...”

“Lục Trăn!” Nolan kêu tên anh thật nhỏ, như thể kêu tên của anh đã là một loại cảnh cáo, bọn họ cũng không có xuất hiện tình huống nghiêm trọng như vậy.

Căn bản vượt qua phạm vi cãi nhau.

Đây là muốn chia tay.

Lục Trăn hồi phục lại tinh thần, mới xúc động phát hiện mình đã nói gì, ngược lại cười khổ, “Kỳ thực, tôi vẫn không thể chấp nhận chuyện này, nếu như tương lai phát sinh bi kịch,  là bởi do tôi tạo ra, tôi không biết đối mặt với bọn họ thế nào, tôi chỉ có thể lấy mạng của mình báo đáp.”

Nghe được những lời này Nolan kinh hoàng khiếp sợ, anh đang muốn giải thích, điện thoại của Lục Trăn reo lên, anh bình phục tâm tình, nghe điện, đột nhiên âm thanh biến đổi, “Được, tôi biết, tôi lập tức tới ngay.”

Nolan nhìn cậu ta xoay người, một câu cũng không nói, trong lòng khó chịu, Lục Trăn đi vài bước rồi quay lại, “ Tôi có một số việc phải xử lý, khi nào chuyện này kết thúc, chúng ta lại bàn đến chuyện này.”

Nolan không nói gì, Lục Trăn cũng chưa nói chuyện gì, nếu là dĩ vãng, anh đi làm cái gì, đi vội vàng như thế, anh càng lo sợ, cậu ta nhất định sẽ nói với mình, nhất định sẽ không để anh lo lắng.

Lần này lại không nói gì.

Nolan có chút hối hận, vì sao anh lại muốn cùng Lục Trăn dây dây dưa, đây căn bản là không đáng, tính tình Lục Trăn không phải anh không biết, quan tâm nhất là người thân của anh, anh vốn có thể tốt hơn.

Kết quả làm hỏng. 

Nolan đột nhiên đứng dậy, theo hướng Lục Trăn, máy bay trực thăng còn chưa tới, Lục Trăn ở trên bãi đậu đợi máy bay bay qua đây, Nolan nhíu mày hỏi, “Cậu muốn đi đâu, xảy ra chuyện gì?”

Lục Trăn nói, “Phía Nam xảy ra chuyện, chúng tôi có một nhóm nhà khoa học đến đó khảo sát bị phát hiện, bị nhốt ở một làng, tôi đi xem, đối phương là quân của chính phủ, nếu như không phải người của chính phủ, chắc không có gì nguy hiểm.”

“Tôi cùng đi với cậu.” Nolan trầm giọng nói, anh không yên lòng để Lục Trăn đi một mình.

“Anh đừng lo lắng, chỉ là chuyện nhỏ, tôi đi trước xem xem, trước kia anh không tiện, anh đến Israsel sẽ mất công, nếu là tình cảnh phiền phức.” Lục Trăn nói, tâm tình đã khôi phục một chút, hình như chuyện vừa xảy ra với họ chỉ là ảo giác.

Cái khác chắc không có vấn đề gì.

Nolan không nói gì, Lục Trăn định nói gì, máy bay đã đến
Bình Luận (0)
Comment