Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 2216

Hạ bảo bối nheo mắt lại, trầm khuôn mặt, “Nghe lời.”

“Không muốn, ca ca, anh hôm nay cũng không để ý em. “Tiểu manh oa lộ ra biểu tình ủy khuất, đem mặt hướng trước mặt Hạ Thanh duỗi ra, “Tỷ tỷ, em cho chị nhéo một cái, chị để cho em theo chị được không?”

Hạ Thanh, “...”

Hạ bảo bối, “Này, ngốc ngu xuẩn manh, anh đánh nữa.”

An Tiêu Dao chậc chậc nói, “Chỗ nào ngu xuẩn, nhiều thông minh a, liếc mắt một cái nhìn ra ai là nói sự người.”

Hạ Thanh bị lấy lòng, tay muốn đi nhéo cô bé, tiểu manh vật lộ ra một tia thần sắc sợ hãi, Hạ bảo bối cấp tốc quyết đoán đem cô bé kéo trở về, “Ngốc hề hề, em không đau a.”

“Chậc chậc, bảo vệ được thật chặt.” Cố Thất Thất trêu tức nói.

Hạ bảo bối dẫn bọn họ hướng căn biệt thự màu xanh trắng bên kia đi, tiểu manh oa nhéo nhéo tay cậu bé, “Ca ca, cõng đi.”

“Không cõng được.” Hạ bảo bối ghét bỏ cô, lại bắt đầu quở trách, “Em mới một mét liền 50kg, anh hiện tại việt dã mới 10 kg phụ trọng, em cảm thấy anh có thể cõng em đi được sao? Bớt mập một chút đi, ngốc ngu xuẩn manh.”

An Tiêu Dao ba người không lên tiếng, nhìn hai tiểu manh vật ở chung.

Tiểu manh oa đích thực là mập một chút.

Mập thành như vậy còn như vậy manh thật tình khó có được, ngũ quan này là khuôn mặt đẹp của tiên nữ a.

“Ca ca, cõng đi, đi không đươc...”

“Nói cõng nữa anh đánh người.” Hạ bảo bối không vui trừng cô bé, làm bộ muốn hất tay của cô bé ra, tiểu manh oa rút khụt khịt, “Hôm nay, em tìm ca ca, chạy đường dài như vậy...”

Tiểu manh oa hai tay so với một cách, Cố Thất Thất cùng Hạ Thanh đều cười rộ lên.

“Chân chân không sức...”

“Ai bảo em không có việc gì chạy loạn, anh đã nói với em,anh rất bận đến tối mới có rảnh.” Hạ bảo bối nói, “Em suốt ngày chạy tìm người, em không phiền anh đều phiền.”

“Ca ca cõng đi...” Tiểu manh oa kéo váy, đầu gối có một chút rách da, lộ ra một chút tơ máu, Hạ bảo bối cuống quít ngồi xổm xuống, tiểu manh oa chỗ nào cũng giống như cùng đậu hủ trắng, có một chút vết thương đều đặc biệt rõ ràng.

“Chỗ đó làm sao?” Hạ bảo bối ngồi xổm người xuống thổi một thổi.

“Té ngã.” Tiểu manh oa thuận tiện ôm cậu bé, “Ca ca, cõng cõng đi, đau quá...”

“Em thực sự là phiền chết.” Hạ bảo bối ở trước mặt cô bé ngồi xổm xuống, “Đi lên!”

Tiểu manh oa bò lên trên Hạ bảo bối bối, ôm cổ của cậu bé, mặt mày rạng rỡ, ướt đát đát ở trên gương mặt của cậu bé hôn một cái, Hạ bảo bối một bên lau nước miếng một bên giận, “Em phiền chết...”

Hạ bảo bối cõng cô bé đi, lại điều chỉnh tư thế, Hạ bảo bối mặc dù có 1m5, huấn luyện còn không bao lâu, có một ít không còn non nớt, vốn đã gầy, sau khi huấn luyện thịt mềm đều giảm, còn chưa có rèn luyện thành cơ bắp.

Kết quả chính là một tiểu bảo bối gầy mà cõng một manh oa oa mập.

Cõng một lúc liền xuất hiện mồ hôi.

Tiểu manh oa tay giúp cậu bé lau mồ hôi, “Ca ca có mệt hay không?”

“Em mập như vậy anh có thể không mệt mỏi sao?” Hạ bảo bối tức giận nói, hỏi lại cô bé?

“Vậy Oa oa chính em đi được rồi...”

“Em xuống lại đi.”

Hạ Thanh thổi một tiếng huýt gió, Hạ bảo bối như thế cõng tiểu manh oa, cô cũng cảm thấy Hạ bảo bối sẽ bị cô bé đè nát thắt lưng, thật sự là đánh sâu vào thị giác, cô cũng không ngờ Hạ bảo bối có lực như thế.

“Tôi cuối cùng cũng biết vì sao cô bé nói ca ca hiểu rõ cô bé nhất.”Cố Thất Thất mỉm cười nói, tiểu manh vật mập thành như vậy, ba mẹ ruột cũng lười cõng a, đây 50kg ở trên lưng người phải là mất nhiều lực, huống chi bảo bối thể trọng cùng cô bé không sai biệt lắm, mặc dù vẫn đang nói cô bé phiền chết, ầm ĩ chết, nhưng nói ăn kem ly thì có kem ly, nói cõng liền cõng, gần như muốn gì được lấy, dù cho nói vô số lần đánh người, cũng không có một lần thực sự động tay tới.
Bình Luận (0)
Comment